Tôi bảo vợ tôi yêu con người cũ của cô ấy chứ không phải người phụ nữ môi son, má phấn. Nghe chồng nói, vợ tôi khóc lóc, nói tôi thay đổi, kiếm ra tiền, có người khác nên về ruồng rẫy vợ con. Tôi phải xin lỗi, tìm cách làm lành nửa tháng, vợ mới nguôi ngoai.
Thấy chồng nhún nhường, vợ tôi càng cư xử thái quá, phung phí tiền của vào những thứ vô bổ. Biết tính vợ, tôi chia đôi lương, chỉ đưa đủ số tiền sinh hoạt trong tháng, còn đâu giữ lại một nửa, phòng khi gia đình có việc gấp. Cô ấy phát hiện ra, làm ầm ĩ lên, trách tôi lập quỹ đen, có ý đồ đen tối.
Chứng kiến vợ như vậy, tôi rất muộn phiền. Trước đây tôi tự hào vì lấy được người vợ đảm đang, khéo léo bao nhiêu, giờ thất vọng bấy nhiêu.
Chắc hẳn mọi người nói tôi hiền lành, để vợ ‘đè đầu cưỡi cổ’ nhưng tôi yêu vợ, chưa bao giờ nặng lời với cô ấy. Ngoài việc chi tiêu không có giới hạn, vợ tôi là người tử tế, chăm sóc chồng con chu đáo, hiếu thảo với bố mẹ chồng.
Kể thêm chuyện về Tết và khoản nợ tôi đang phải gánh. Người ta đi sắm Tết, chỉ ở mức tương đối, phù hợp với khả năng của mình.
Vợ tôi lại khác, cô ấy đặt 10 chai rượu ngoại, biếu bố mẹ hai nhà, trưng bày tủ và thắp hương. Hoa quả nhập khẩu, thực phẩm đắt đỏ.
Chiếc xe tay ga mua được 2 năm, cô ấy bán rẻ, tậu chiếc xe mới có giá gần 80 triệu đồng đi chơi Tết. Cô ấy còn mua thêm chiếc túi xách trị giá 30 triệu đồng, biếu vợ của sếp tôi.
Toàn bộ sự việc vợ giấu giếm, chỉ đến khi sếp gọi điện cảm ơn, tôi mới biết. Tôi trách móc, vợ ngúng nguẩy nói, đó là lo cho tương lai chồng ở công ty.
Chưa kể, tiền cô ấy mua sắm là vay mượn anh em họ hàng và người è cổ ra trả nợ, không ai khác là tôi.
Ra Tết hai chục ngày, người ta bắt đầu rục rịch gọi đòi tiền. Lương tôi dù cao hơn xưa nhưng chỉ ở mức đủ chi tiêu. Nếu mang đi trả nợ hết, lấy đâu tiền nuôi con và chi phí sinh hoạt ở nhà. Tôi phải xin khất nợ, mỗi tháng trả một ít.
Cũng sau vụ vay mượn sắm đồ này mà tôi không giữ được bình tĩnh, tát vợ mấy cái. Vợ chồng mâu thuẫn, sống chung một nhà nhưng gần như ly thân.
Tôi sang thưa chuyện với bố mẹ vợ, đem mọi khúc mắc ra kể với ông bà, nhờ hai người khuyên nhủ con gái. Sau 7 tháng chúng tôi mới xóa bỏ chiến tranh lạnh.
Hàn gắn chưa bao lâu, mới đây, vợ lại rục rịch kế hoạch trang hoàng nhà cửa đón Tết. Tôi hoang mang vô cùng, chỉ sợ cô ấy quá đà, nợ càng chồng nợ thì nguy to.
Mọi người có cách gì để tôi ‘trị’ được thói xấu này của vợ hay không? Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Mùng 1 Tết, mẹ chồng đuổi con dâu khỏi nhà vì mừng tuổi 500 nghìn
Năm ngoái, đúng mùng 1 Tết, tôi mừng tuổi mẹ chồng 500 nghìn đồng. Nào ngờ bà chê ít, lớn tiếng chì chiết...
Chị Tuyến cho biết, trước đây, gia đình chị thường cúng cá chép bằng giấy. Còn giờ, chị sử dụng các nguyên liệu ăn được để làm cá cúng.
‘Cúng cá chép bằng xôi, thạch rau câu vừa bảo vệ môi trường, mình vừa có thể ăn được. Việc cúng ông Công ông Táo quan trọng là tấm lòng của mình’, chị Tuyến nói.
Chị Tuyến cho biết, ngoài làm cá cúng cho gia đình mình, chị còn làm cho nhiều người khác, gồm bạn bè, người thân. Ảnh: Thu Tuyến.
Chị Tuyến cho biết, trước kia, nhiều người miền Nam cúng cá chép bằng vàng mã. Còn bây giờ thì là cá chép bằng xôi, rau câu, trái cây...
Cá chép được chị Tuyến làm bằng xôi gấc.
Theo chị Tuyến, trước đây, người Sài Gòn dùng cá chép bằng giấy cúng ông Công ông Táo, nhưng hiện nay, nhiều người nhận thấy, việc đốt vàng mã cũng làm ảnh hướng đến môi trường, dễ gây cháy nổ nên họ chuyển sang cúng cá chép xôi hoặc thạch.
Nước sông đen kịt, bốc mùi, người Hà Nội vẫn đua nhau thả cá
Tại khu vực cầu Đen, cầu Trắng (quận Hà Đông), mặc nước sông đen kịt, ô nhiễm, người dân vẫn thi nhau thả cá phóng sinh.
">
Cúng ông Công ông Táo bắng cá chép giả để bảo vệ mội trường