Hành vi trộm cắp danh tính xảy ra khi ai đó sử dụng thông tin nhận dạng cá nhân của người khác,ữngsựthậtkinhngạcvềhànhvitrộmcắpdanhtíkết quả anh mà không được sự cho phép của họ, để thực hiện các hành vi gian lận, chủ yếu là để thu được lợi ích tài chính.
Hành vi trộm cắp danh tính ở Mỹ đã tăng 113% vào năm 2021
Thông tin này có thể bao gồm tên, ngày sinh, số an sinh xã hội, địa chỉ, tài khoản ngân hàng, số thẻ tín dụng, thông tin bằng lái xe... Sau khi đánh cắp thông tin, tội phạm có thể mở tài khoản ngân hàng và thẻ tín dụng dưới tên nạn nhân, ăn cắp tiền và thậm chí mua bất động sản bất hợp pháp.
Hành vi trộm cắp danh tính ảnh hưởng đến hàng triệu người mỗi năm và ngày càng có xu hướng gia tăng do ảnh hưởng của đại dịch, sự gia tăng của ngân hàng và thương mại trực tuyến.
Ngày càng lan rộng
Hành vi trộm cắp danh tính ở Mỹ đã tăng 113% vào năm 2021. Kể từ khi đại dịch bắt đầu xảy ra vào tháng 3 năm 2020, các trường hợp đã tăng lên đáng kể. Có hơn 1,4 triệu trường hợp được báo cáo vào năm 2021, chỉ hai năm trước đó, con số là 650.000.
Mặc dù một số người cho rằng những người lớn tuổi thường là đối tượng bị đánh cắp danh tính nhiều nhất, số liệu ở Mỹ cho thấy, những người ở độ tuổi từ 30 đến 49 bị ảnh hưởng nhiều nhất, chiếm gần 41% các trường hợp, người trên 60 tuổi chỉ chiếm 12% các trường hợp.
Các vụ trộm cắp danh tính bao gồm gian lận ngân hàng và chứng khoán có mức tăng đáng kể nhất so với cùng kỳ năm trước. Trong khi đó, gian lận thẻ tín dụng đã giảm vào năm 2021.
Rò rỉ dữ liệu là nguyên nhân chính
Có nhiều lý do gây rò rỉ dữ liệu nhưng chủ yếu là liên quan đến các cuộc tấn công phần mềm độc hại. Những vi phạm này xảy ra vì người dùng thường không sử dụng phần mềm bảo vệ, không cài mật khẩu mạnh hoặc vô tình cung cấp thông tin cá nhân cho kẻ xấu.
Trong năm qua, nhiều vụ vi phạm dữ liệu lớn liên quan đến việc tin tặc đột nhập vào máy chủ của công ty hoặc chính phủ và đánh cắp dữ liệu khách hàng.
Vào đầu năm 2021, một số khách hàng của T-Mobile đã trở thành nạn nhân của một cuộc tấn công hoán đổi SIM, cho phép kẻ trộm có quyền truy cập vào tài khoản ngân hàng và các thông tin nhạy cảm khác. Nhiều tháng sau, 533 triệu người dùng Facebook đã bị đánh cắp thông tin cá nhân và sau đó được đưa lên một diễn đàn hack miễn phí. Thông tin nhận dạng bao gồm họ tên, số điện thoại, địa chỉ email.
Ngoài ra, còn có những thủ đoạn tinh vi khác. Những kẻ xấu có thể sử dụng email lừa đảo, tự xưng là công ty hoặc tổ chức uy tín, chẳng hạn như ngân hàng hoặc nhà bán lẻ trực tuyến. Họ muốn bạn nhấp vào một liên kết trong email để truy cập một trang web không có thật và từ đó đánh cắp thông tin cá nhân người dùng.
Thông tin cá nhân được rao bán
Sau khi đánh cắp thông tin trực tuyến của nạn nhân, những kẻ xấu thường rao bán chúng trên các thị trường chợ đen, thường có thể truy cập bằng dark web - những trang web đã được mã hóa bảo mật và chỉ truy cập được khi sử dụng những phần mềm chuyên biệt.
Theo một báo cáo năm 2020 của Emsisoft, những kẻ xấu đã kiếm được những khoản tiền khổng lồ từ các vi phạm này. Bảng giá cho các thông tin được rao bán bao gồm: Tên, số an sinh xã hội và ngày sinh (0,1-1,5 USD), Ghi chú y tế và đơn thuốc (15-20 USD), Bản quét ID/hộ chiếu (1-35 USD), Tài khoản trực tuyến trên điện thoại di động (15-25 USD), Gói ID đầy đủ gồm tên, địa chỉ, điện thoại, số an sinh xã hội, email, tài khoản ngân hàng (30-100 USD).
Khắc phục hậu quả cần nhiều thời gian
Theo Allstate, có ba yếu tố chính quyết định để đánh giá mức độ và khắc phục hậu quả do hành vi trộm cắp danh tính gây ra bao gồm khoảng thời gian mà hành vi trộm cắp không bị phát hiện, cách dữ liệu cá nhân được sử dụng và liệu nạn nhân có đang tự khôi phục danh tính của mình hay không.
FTC khuyến cáo nạn nhân nên bắt đầu báo cáo, liên hệ với các công ty tổ chức liên quan hoặc các cơ quan chức năng ngay sau khi phát hiện ra sự cố.
Nạn nhân gặp các vấn đề tâm lý
Hành vi trộm cắp danh tính không chỉ đơn thuần gây ra những thiệt hại tài chính mà còn gây ra những bất ổn về mặt tinh thần.
Theo Equifax, nạn nhân thường có xu hướng tự trách bản thân, cảm giác tổn thương, bị cô lập và xung đột gia đình khi đối mặt với hậu quả.
Hầu hết các chuyên gia khuyên nạn nhân bình tĩnh và hiểu rằng họ không đơn độc, vẫn có những tổ chức như Nhóm hỗ trợ nạn nhân trộm cắp danh tính Quốc gia có thể hỗ trợ và cung cấp những thông tin giá trị để khắc phục tình hình.
Tin tốt: thẻ tín dụng ngày càng thông minh hơn
Gian lận thẻ tín dụng là một trong những hình thức đánh cắp danh tính phổ biến nhất. Thật may, sự ra đời của thẻ tín dụng gắn chip EMV khiến thông tin được bảo mật an toàn hơn, ngăn chặn đáng kể các giao dịch gian lận. Năm 2021, các trường hợp gian lận thẻ tín dụng giảm 1-5%. Đây không phải là thay đổi đáng kể, nhưng nó thể hiện được bước đi đúng hướng của ngành ngân hàng.
Trong khu vực thuộc phường Đông Hòa, kết cấu đất chỉ gồm một lớp đất mỏng bên trên, bên dưới là đá tảng. Nhiều đơn vị vào khai thác đã để lại những hồ đá rộng lớn với độ sâu vài chục mét. Lâu ngày, nước mưa đọng lại.
Hiện nay, tình trạng khai thác đá chấm dứt đã lâu. Những người làm nghề đá đã tản mạn khắp nơi. Duy chỉ có một xóm nhỏ với những mái nhà xiêu vẹo ẩn dưới tán rừng vẫn còn tồn tại, cách ngã tư Quốc Phòng vài trăm mét.
Chủ nhân trong những căn nhà vốn là công nhân làm đá trước đây. Khi đơn vị khai thác giải thể, họ không có nơi cư trú, nên dựng nhà ở đây làm chốn dung thân. Thấm thoắt, thời gian trôi qua cũng đã hơn 10 năm.
Sau khi vượt qua vài trăm mét đường mòn chỉ đủ lọt bánh xe, xuyên qua cánh rừng mỏng bị cháy lá vì nắng nóng, chúng tôi đến xóm nghèo này.
Xóm vắng. Đón chúng tôi, một bầy chó hơn 20 con mập mạp sủa vang trời. Dạo quanh xóm, không nhà nào còn nguyên vẹn: Có nhà rách, có nhà mái tôn cũ kỹ rỉ sét, có nhà cửa mở, nhà cửa đóng, trông rất ảm đạm.
Cha con ông Hải.
Người hướng dẫn chúng tôi là ông Hồ Ngọc Hải 62 tuổi. Đưa chúng tôi đến trước căn nhà đóng kín cửa, ông nói, 'Nhà của tôi đó'.
Có lẽ đây là căn nhà khang trang nhất ở xóm. Nhà có khung sắt đỡ mái tôn. Bốn phía cũng bằng tôn còn rất mới.
Chỉ ra nhà cũ ở phía sau, nơi còn một đống đổ nát, ông cho biết: 'Đó là căn nhà mà vợ chồng ông đã dựng từ hơn 20 năm trước. Vì nhà ở khu vực bãi đá nên mỗi lần bắn đá, đá văng trúng, thủng mái, gãy cột, hư nát nhiều'.
'Đa số nhà ở đây đều chung tình trạng như thế. Ai có điều kiện thì tu sửa. Riêng tôi, sau khi vợ mất để lại đứa con bệnh tật, tôi không thể cải thiện được. Gần đây bà con giáo dân ở nhà thờ trong khu vực đã quyên góp làm lại cho tôi căn nhà này …', ông nói tiếp, tay chỉ về căn nhà có mái tôn còn mới.
Mảnh đời cơ cực
Căn nhà đẹp nhất xóm của ông Hải.
Ông Hải mời chúng tôi vào nhà. Căn nhà tối, ông phải lấy bật lửa, đốt ngọn đèn dầu. 'Ở đây, từ khi đơn vị giải thể, chúng tôi sống trong tình trạng không điện không nước. Ban đêm, đốt đèn dầu. Để có nước tắm giặt, chúng tôi phải đi khá xa, đến khu vực ngày xưa khai thác đá, giờ đã thành hồ để múc về dùng. Nước uống thì chúng tôi mua từng can 20 lít …'.
'Trước đây, khi mỏ đá còn hoạt động, cả xóm có đến vài chục căn nhà. Sau đó, cũng vì không có điện nước, họ bỏ đi, chỉ còn vài hộ bám trụ'. Nói đến đây, ông dừng lại. Gương mặt ông chùng xuống.
'Nó lại đi nữa rồi', ông buột miệng, rồi thở dài sau khi nhìn quanh nhà. 'Ngày nào cũng vậy, hết đóng cửa ở trong nhà, nó ra ngoài ngồi nắng. Nó cứ ngồi một chỗ, đến nỗi da đen sạm đi'.
'Nó' ở đây là con trai ông. Người mà chúng tôi đã gặp khi vừa đến. Chàng trai có dáng người cao, mảnh khảnh. Nét đờ đẫn hằn rõ trên khuôn mặt.
Không có điện, ông Hải phải đốt đèn dầu.
Ông Hải quê ở Núi Sam, Châu Đốc (An Giang), lấy vợ năm 1982.
Ông vốn là thợ làm đá. Khi các mỏ đá ở quê nhà ngưng hoạt động, người cậu gọi ông lên khu vực này để cùng làm. Làm ở đây được vài năm thì vợ ông mang theo Hồ Minh Tiến - đứa con thứ 2 lúc đó mới 6 tháng tuổi từ quê lên sống cùng chồng.
Hàng ngày, ông đẽo đá, vợ kinh doanh tự do, cuộc sống cũng có đồng ra đồng vào. Không ngờ, 3 năm sau, vợ ông qua đời vì u não, bỏ lại đứa con còn thơ dại. Người con trai cả của ông thì lêu lổng, bê tha rồi cũng ngã bệnh chết.
Khi mỏ đá đóng cửa. Ông xoay ra nghề chạy xe ôm, một mình gà trống nuôi con. Cuộc sống cứ thế trôi dần.
Cậu con trai thứ 2 lớn lên, biết thương cha vất vả đã tìm nhiều công việc để làm. Tiền kiếm được bao nhiêu, Tiến mang về phụ với cha lo bữa ăn hàng ngày. Không may, một ngày vào 5 năm trước, trong lúc leo giàn giáo xây dựng nhà, Tiến ngã xuống, đầu đập mạnh vào vật cứng và trở thành người bệnh tâm thần từ đó.
Tiến thường ngồi phơi nắng hàng giờ.
8 năm nay, cứ 5h sáng, ông Hải thức dậy, ra điểm tập kết chạy vài cuốc xe rồi mua thức ăn sáng mang về. Hai cha con cùng ăn. Ăn xong, ông đi làm tiếp. Bữa trưa và khi chiều về, ông đều mua cơm để hai cha con ăn.
Ông cho biết, từ khi bị bệnh, Tiến không làm hại, cũng không nói với bất kỳ ai một lời nào. Nhưng thỉnh thoảng lên cơn, Tiến lại cầm dao rượt chém bố. May mắn, lần nào ông cũng thoát.
'Tôi già rồi. Chỉ mong được khỏe để chạy xe có tiền nuôi con bệnh tật. Điều băn khoăn nhất của tôi bây giờ là nếu tôi có mệnh hệ gì, ai sẽ là người có thể chăm lo cho Tiến được đây?', ông Hải nói với chúng tôi, đôi mắt đã đỏ hoe.
Cứu cô gái bị nạn giữa đêm, người đàn ông Sài Gòn gặp cảnh không ngờ
Khi ông vừa tiếp cận cô gái, bất ngờ từ trong bụi rậm hơn 10 thanh niên tay cầm mã tấu nhào ra.
" alt="Cảnh sống không điện, nước ở xóm nghèo giữa làng đại học"/>
Khi tiếp xúc với người nghi mắc virus corona, bạn phải lập tức cách ly 14 ngày vì đây là thời gian ủ bệnh. Ảnh: CNN.
Người nghi ngờ nhiễm virus corona phải là người đến vùng nguy cơ, tiếp xúc với các đối tượng mắc bệnh và có triệu chứng nghi ngờ (các triệu chứng liên quan đến hô hấp như sốt, ho, khó thở…) còn trong thời gian ủ bệnh.
Những người có nguy cơ này cần tự cách ly (trong 14 ngày) cho đến khi chứng minh không mang virus corona trong người, kết quả xét nghiệm âm tính.
Nếu các đối tượng đến từ vùng nguy cơ nhưng lưu trú quá thời gian ủ bệnh (quá 14 ngày) xem như không còn nguy cơ và không có nhiều nghi ngờ.
Trong khi đó, người phơi nhiễm với virus corona là người có tiếp xúc gần với người chắc chắn mắc bệnh hoặc có khả năng mắc bệnh cao.
Nếu sau 14 ngày cách ly, hết thời gian ủ bệnh mà không có dấu hiệu hô hấp bất thường nghĩa là không nghi ngờ nhiễm nCoV. Khi đó, nếu kết quả xét nghiệm âm tính, đối tượng phơi nhiễm sẽ được trở về cộng đồng.
Gia đình hủy du xuân, chấp nhận mất nhiều tiền vì lo sợ virus corona
Nhiều gia đình đã quyết định hủy chuyến du lịch đầu năm do lo lắng virus corona dù mất số tiền không hề nhỏ.
" alt="Cần làm gì sau khi tiếp xúc với người nghi nhiễm corona?"/>
Lạc đà là phương tiện chủ yếu trên con đường Tơ Lụa.
Xin Visa
Với thủ tục xin visa, du khách có thể xem hướng dẫn của đại sứ quán Trung Quốc trên Internet. Rất đông người xin visa nhập cảnh Trung Quốc nên bạn cần đến sớm để xếp số. Để tránh bị trả hồ sơ, bạn nên nộp ảnh xin visa trên nền trắng, bỏ kính, tai và trán cần lộ rõ. Phí làm visa là 60 USD.
Ở Tân Cương, thẻ visa không dùng được, chỉ chấp nhận thẻ nội địa nên bạn cần đổi đủ tiền mặt. Bạn nên lưu từ điển ngoại tuyến để nói chuyện với người dân bản địa khi hỏi đường, quán xá…
Di chuyển
Từ Hà Nội, rất nhiều cách để đến Cam Túc như đường bộ, máy bay, tàu hỏa. Do quãng đường xa, bạn nên đi máy bay và tàu cao tốc để tiết kiệm thời gian, sức lực. Để tiết kiệm, du khách nên cân nhắc mua vé máy bay sớm.
10 ngày 9 đêm là quãng thời gian để khám phá Cam Túc, Tân Cương.
Lịch trình tham khảo cho 10 ngày 9 đêm:
Ngày 1: Hà Nội - Quảng Châu (Quảng Đông, Trung Quốc)
Ngày 2: Quảng Châu - Lan Châu - Trương Dịch (Cam Túc)
Ngày 3,4,5: Tham quan Cam Túc
Ngày 6: Hang Mạc Cao (Cam Túc), Cam Túc - Thổ Lỗ Phồn (Tân Cương)
Ngày 7, 8, 9, 10: Tham quan Tân Cương
Ngày 10: Tân Cương - Quảng Châu - Hà Nội
Khách sạn
Giá phòng ở Quảng Châu, Lan Châu, Trương Dịch, Đôn Hoàng (Cam Túc) đều khá rẻ. Nếu bạn chọn các khách sạn 3 sao, giá phòng khoảng 300.000 đồng/đêm. Giá phòng khách sạn 4-5 sao khoảng 700.000-800.000 đồng/đêm.
Phần lớn khách sạn, khu du lịch, ga tàu và thậm chí sân bay ở Trung Quốc đều sử dụng nhà vệ sinh truyền thống. Do đó, du khách nên tự chuẩn bị giấy vệ sinh.
Ăn uống
Đồ ăn Trung Quốc nhiều dầu mỡ và cay. Bạn có thể học một vài câu tiếng Trung để dặn nhà hàng cho ít cay và dầu. Tân Cương là khu của người Hồi giáo, không ăn thịt lợn. Món ăn chủ yếu ở đây làm từ thịt cừu, dê và bò ướp với các gia vị đặc trưng như hạt tê, hoa hồi, tỏi, ớt, tiêu đen…
Nhiều dầu, mỡ là đặc trưng trong ẩm thực Trung Quốc.
Ẩm thực Tân Cương không quá khó ăn nhưng bạn nên cân nhắc mang thêm mì gói, lạc rang, muối vừng, lương khô, kẹo gừng (để chống lạnh)… Thực phẩm mang theo cần có tem, mác sản xuất rõ ràng và tránh mang thịt lợn từ vùng có dịch khi nhập cảnh. Mỗi bữa ăn khoảng 80.000-10.000 đồng/người.
Đồ dùng cần chuẩn bị khác
Bạn nên đến Tân Cương vào tháng 10, 11 bởi mùa thu lá vàng rất đẹp và thời tiết tuy lạnh nhưng dễ chịu. Ban ngày, nhiệt độ khoảng 10-12 độ C, có nắng. Ban đêm, nhiệt độ từ 1-2 độ C, có tuyết rơi ở một số điểm. Từ tháng 12, nơi đây bắt đầu chuyển mùa, thời tiết khá lạnh. Nếu đi vào mùa này, bạn chú ý xem trước dự báo thời tiết và chuẩn bị các trang phục dày dặn, đủ ấm.
Du khách cũng cần chuẩn bị quần áo nhẹ và nên mặc nhiều lớp để dễ dàng cởi ra mặc vào. Bạn cũng nên mang theo miếng dán giữ nhiệt để giữ ấm lưng, bụng và gan bàn chân nếu cần.
Thuốc cảm cúm, hạ sốt, đau bụng, men tiêu hóa… và bình giữ nhiệt để đựng trà ấm, nước nóng là những vật dụng cần thiết trong chuyến đi. Tân Cương rất khô, bạn nên mang theo kem dưỡng và son dưỡng để tránh khó chịu bởi làn da bong tróc, nứt nẻ.
Địa điểm tham quan
1/ Cam Túc:
Bạn sẽ choáng ngợp trước những hàng dương nở rộ lấp lánh trải dài hai bên vệ đường Cam Túc và những rặng núi tuyết phủ trắng hùng vĩ. Cam Túc là tỉnh Tây Bắc Trung Quốc, giáp Mông Cổ về phía bắc với 26 triệu dân chủ yếu là người Hồi. Tại đây, bạn có thể tham quan Mã Đế Tự, công viên Đan Hạ, Gia Dục Quan, Nguyệt Nha Tuyền, sa mạc Minh Sa...
Cam Túc sở hữu nhiều địa danh nổi tiếng và khung cảnh thiên nhiên đẹp.
Mã Đế Tự: Đền Móng Ngựa là một trong những hang động Phật quan trọng nhất ở Trung Quốc. Nếu là người thích khám phá, bạn nên tới đây để trải nghiệm cảm giác xếp hàng len lỏi qua sườn núi, chiêm ngưỡng ngôi đền và các bức tượng Phật trên nền đất sét đỏ.
Tới công viên địa chất quốc gia Đan Ha: Bạn sẽ tin cầu vồng vắt ngang núi là có thật. Những dải núi cầu vồng rực rỡ được UNESCO công nhận là Di sản Thiên nhiên Thế giới từ năm 2010, biến nơi đây trở thành một trong những địa danh du lịch nổi tiếng nhất khi đến Trung Quốc.
Gia Dục Quan: Được xây dựng trên sa mạc Gobi, cửa ải này là trạm dừng quan trọng của Con đường tơ lụa kết nối Trung Quốc với các nước Tây và Trung Á.
Đôn Hoàng: Điểm bắt đầu của Con đường tơ lụa huyền thoại. Bạn sẽ bất ngờ về một thành phố được xây dựng trên sa mạc nhưng rất tiện nghi và yên bình.
Dãy núi cầu vồng là địa danh nổi tiếng ở Trung Quốc.
6/ Nguyệt Nha Tuyền
Là một ốc đảo trên sa mạc. Hồ nước hình lưỡi liềm này cùng với vẻ đẹp của những đồi cát trên
Sa mạc Minh Sa: Đây là điểm đến hấp dẫn với trải nghiệm cưỡi lạc đà (khoảng 320.000 đồng), đi môtô tốc độ cao (gần 400.000 đồng), trượt cát hay bay lượn trên sa mạc bằng trực thăng.
Đôn Hoàng từ xa xưa vẫn luôn tự hào không chỉ bởi vị trí trung tâm mậu dịch phồn hoa một thời mà còn bởi hang đá
2/ Tân Cương:
Trải qua hàng loạt những kiểm soát gắt gao bao gồm cả ăn uống thử các loại thực phẩm mang theo người ở cửa ra vào ga tàu, bạn sẽ đến với khu tự trị Tân Cương bí ẩn. Nơi đây nổi tiếng là quê hương sản sinh ra loạt tuyệt sắc giai nhân như Cáp Ni Khắc Tư, Địch Lệ Nhiệt Ba, Cổ Lực Na Trát, Đồng Lệ Á...
Hành trình 10 ngày sẽ đưa bạn khám phá nhiều vùng đất mới lạ.
Hỏa Diệm Sơn
là vùng đồi sa thạch màu đỏ cằn cỗi và bị xói mòn thuộc dãy Thiên Sơn. Khí hậu tại khu vực dãy núi khắc nghiệt, nhiệt độ rất cao vào mùa hè và nóng nhất Trung Quốc. Mùa thu, không khí ở đây dịu mát hơn.
Hồ Thiên Trì
tuyệt đẹp tựa chốn bồng lai tiên cảnh nằm ở thủ phủ Ô Lỗ Mộc Tề của khu tự trị Tân Cương. Bao quanh hồ là rừng tùng, bách thảo, đồng cỏ và những ngọn núi phủ tuyết trắng xóa
Đến Tân Cương, du khách cũng có thể tham quan thêm các địa điểm nổi tiếng khác như thành cổ Giao Hà, động Thiên Phật, bảo tàng dân tộc Tân Cương, phiên chợ Ba Tư…
Chuyến khám phá những vùng đất mới trên con đường Tơ Lụa huyền thoại sẽ mang đến cho bạn nhiều kỷ niệm và câu chuyện đáng nhớ.
Đẳng cấp ăn xin tại Dubai - ở khách sạn 5 sao, kiếm 73.500 USD/tháng
Nhà chức trách Dubai (UAE) cho biết một số ăn xin tại thành phố giàu có nhất Trung Đông có thể kiếm tới 2.450 USD/ngày, tương đương 73.500 USD/tháng.
" alt="Kinh nghiệm du lịch Tân Cương, Con đường tơ lụa"/>
Thai nghén: Hiện tôi đang có bầu 6 tháng rưỡi và sẽ phải đi gặp các bác sĩ ở Nhật Bản. Ở New York, khi tôi có thai Motoki, bác sĩ cảnh báo ‘không được ăn sushi, uống cà phê, đồ uống có cồn hay phô mai sống’. Bác sĩ còn kê cho tôi cả vitamins đặc biệt.
Nhưng bác sĩ người Nhật Bản của tôi chẳng nói gì mấy chuyện đó. Hoàn toàn không có chế độ ăn kiêng. Thậm chí, mấy tờ rơi tôi nhận được ở văn phòng bác sĩ còn nói tôi có thể uống vài cốc cà phê mỗi ngày và một ly rượu.
Kết bạn: Hầu hết các bà mẹ mà tôi gặp ở đây đều làm nội trợ toàn thời gian. Ở New York, hầu hết phụ nữ mà tôi biết đều đi làm và có sự nghiệp trước, sau đó họ mới kết hôn và có con. Tôi vẫn là một nhiếp ảnh gia toàn thời gian, vì thế tôi thấy thật khó để kết bạn với các bà mẹ ở Nhật.
Phải mất vài năm tôi mới biết rằng các bà mẹ Nhật giao tiếp khác với các bà mẹ ở Brooklyn. Ở Brooklyn, bạn sẽ gặp một bà mẹ ở sân chơi, có thể kể mọi thứ đang diễn ra trong nhà bạn với cô ấy, những chuyện của chồng con bạn. Bạn có thể rất cởi mở, giống như kiểu ‘tôi không cô đơn - ai cũng trải qua những điều tương tự’.
Còn ở đây, nếu tôi cởi mở, tôi sẽ nhận được những cái nhìn lạ lẫm, giống như chỉ có một mình tôi gặp những vấn đề đó. Nhưng sự thật là ai cũng trải qua những việc tương tự. Chỉ là họ không chia sẻ nó theo cách như vậy mà thôi. Người Nhật vạch ra rõ ràng ranh giới giữa chuyện công cộng và chuyện cá nhân.
Tiệc tùng: Khi chúng tôi tụ tập với các gia đình khác, đám đàn ông và cánh phụ nữ hoàn toàn tách biệt. Phụ nữ thường ở trong bếp nấu ăn, trông chừng bọn trẻ, còn đàn ông ở một phòng khác uống bia. Tôi không hiểu được điều này. Tôi cũng muốn ngồi uống bia. Ở Brooklyn, chúng tôi không tách biệt như vậy. Các bà mẹ còn kết bạn với cả những ông bố khác.
Đêm hẹn hò: Ở Nhật Bản không có khái niệm này. Khi tôi kể với vài người bạn rằng tôi đã thuê một người giữ trẻ để ra ngoài ăn tối cùng chồng, họ đã ‘sốc’.
Nhà hàng ở Nhật rất đắt đỏ, và đàn ông thường đi làm về rất muộn, thậm chí cả cuối tuần. Vì thế, họ rất hiếm khi đi ăn ngoài – có lẽ là chỉ 1 lần/năm vào ngày sinh nhật.
Đôi khi, tôi cảm thấy phụ nữ Nhật sau khi kết hôn, sẽ trở thành ‘một bà mẹ’, chứ không còn là một người phụ nữ hay một người vợ. Cô ấy và chồng sẽ có 2 cuộc sống riêng biệt. Cô ấy ăn sớm cùng bọn trẻ, còn chồng sẽ ăn muộn, thường là với đối tác làm ăn. Họ có vẻ như vẫn hạnh phúc, nhưng có một thế giới riêng của đàn ông trong cuộc hôn nhân. Đàn ông sẽ không giúp việc nhà.
Lớp nhà trẻ: Có 2 kiểu lớp nhà trẻ ở Nhật: một kiểu dành cho những đứa trẻ có mẹ vẫn đi làm, kiểu kia dành cho bọn trẻ có mẹ làm nội trợ ở nhà.
Trường dành cho trẻ có mẹ đi làm mở cửa 6 ngày/tuần, từ 7 giờ sáng tới 6 giờ chiều. Và bạn sẽ không được phép gửi con ở đây trừ khi bạn chứng minh được rằng mình có đi làm hoặc không thể chăm sóc được con vì lý do nào đó.
Thật tuyệt vời khi trường học của con tôi được chính phủ trợ cấp và tôi chỉ phải trả 150 USD/tháng (bao gồm cả bữa trưa). Các hoạt động của trẻ chủ yếu ở ngoài trời: được tiếp xúc với thiên nhiên, nghịch cát… Triết lý giáo dục của họ là ‘học mà chơi’.
Kiểu trường kia thì chỉ mở cửa đến buổi trưa và chương trình mang tính học thuật hơn, tập trung vào việc giảng dạy trong lớp học.
Đi bộ tới trường: Tất cả bọn trẻ ở thị trấn nơi tôi ở đều đi bộ tới trường từ khi chúng 7 tuổi. Người già trong khu là các tình nguyện viên đảm bảo rằng chúng được qua đường an toàn. Họ rất vui khi giúp đỡ bọn trẻ và chào hỏi qua lại với chúng.
Cha mẹ Nhật luôn coi trọng lời chào. Họ thích chào hỏi to, rõ ràng; nếu không, sẽ bị coi là bất lịch sự.
Thực phẩm: Bọn trẻ ở đây hầu hết đều ăn uống rất lành mạnh và ăn rất nhiều cơm. Những hộp cơm trưa là cơm bọc trong rong biển, một ít trứng ốp la, xúc xích và bông cải xanh.
Tôi nhận thấy trứng hay rau trong siêu thị không có nhãn mác như ở Mỹ, nên bạn không thể biết chúng có phải đồ hữu cơ hay không. Chồng tôi thì cho rằng lý do là vì tất cả thực phẩm ở đây đều có chất lượng tốt.
Cộng đồng: Thị trấn tôi ở tổ chức rất nhiều sự kiện, và ai cũng tham gia. Cứ mỗi tháng 1 lần, mọi người lại cùng nhau vệ sinh khu phố và ngôi chùa địa phương. Khi bạn ra ngoài đi dạo, bạn luôn phải chào hỏi. Việc đó cũng tốt thôi, nhưng đôi khi tôi nghĩ: ‘làm ơn để tôi yên’.
Ở New York, khi ra đường chẳng ai biết tôi và ngược lại. Ở đây, nhiều khi tôi muốn ở nhà cùng gia đình vào Chủ nhật, nhưng cuối cùng chúng tôi lại phải tới lễ hội địa phương. Việc tham gia hoạt động cộng đồng rất quan trọng nếu bạn muốn con cái mình được chấp nhận ở đây.
Kín đáo: Hầu hết các cửa hàng bách hoá đều có phòng chăm sóc riêng dành cho bà mẹ cho con bú. Tôi chưa bao giờ nhìn thấy các bà mẹ cho con bú nơi công cộng. Mọi người ở đây rất kín đáo. Phụ nữ ăn mặc rất kín đáo, kể cả vào mùa hè.
Ở Brooklyn, tôi chẳng phải suy nghĩ lấy một giây về việc mặc áo ‘tank top’ ra đường, thậm chí là còn không mặc áo lót. Ở đây, cả khu sẽ bị ‘sốc’ nếu bạn mặc áo ‘tank top’.
Nhịp sống: Ở New York, dù bạn kiếm được bao nhiêu tiền, bạn vẫn cảm thấy mình nghèo. Tiền học, tiền thuê nhà, hoá đơn y tế - mọi thứ đều đắt đỏ.
Ở Nhật Bản, tôi cảm thấy có những thứ tôi không thể mua được bằng tiền – đó là cảm giác an toàn – không áp lực. Học phí không đắt, hệ thống chăm sóc sức khoẻ cũng rẻ. Chúng tôi thường đùa nhau rằng giống như chúng tôi đang sống ở khu phố dành cho người hưu trí.
Tôi phải mất khoảng 1 năm để quen với việc chẳng phải lo nghĩ về việc gì đó liên tục. Tôi cứ luôn nghĩ: ‘Mình có quên gì không nhỉ?’. Đôi lúc, tôi thấy giống như mình chẳng dùng nhiều đến bộ não, vì thế tôi quyết định đi học tiếng Pháp.
Con gái tắm chung với bố: Chuyện lạ ở Nhật Bản
Mới đây, mỹ nhân người Nhật Bản Aya Miyoshi đã gây tranh cãi khi chia sẻ trong một chương trình truyền hình rằng cô vẫn tắm chung với bố cho đến năm 20 tuổi.
" alt="Cuộc sống lạ lùng ở Nhật Bản dưới con mắt của bà mẹ yêu nước Mỹ"/>
Bình John là con lai mang hai dòng máu Việt Nam - Australia
Bên cạnh sự yêu mến thì Bình John cũng tâm sự rằng, việc một số người chú ý quá mức vào bạn gái của Bình, làm phiền cô ấy và buông những lời khiếm nhã trên trang cá nhân khiến Bình cảm thấy hơi phiền toái.
“Các bạn mò ra instagram của bạn ấy và vào bình luận, nói xấu bạn ấy. Thậm chí còn tấn công cả trên facebook nữa. Em thấy mấy người như thế có thể gọi là không biết suy nghĩ. Đổi lại, việc làm em cảm thấy ấm lòng là nhiều người bảo vệ em và người yêu em khỏi những người như vậy.
Em có thể nói rằng hầu như những người theo dõi của em đều rất quan tâm và ủng hộ em nên em thực sự rất cảm ơn. Em chỉ mong muốn mọi người yêu mến thì hãy ngừng bình luận về bạn gái em thôi”, Bình nhắn gửi.
Bình (áo đen ngoài cùng bên phải) sở hữu chiều cao 1m94cm
10x từ chối tiết lộ thông tin về bạn gái và khẳng định, hành động nhắc lại việc đã có người yêu trên mạng xã hội nhiều lần là để thông báo cho mọi người hiểu rằng “Bình trong tủ kính rồi”, “Bình chỉ là để ngắm thôi”.
Trước khi được nhiều người biết đến, cuộc sống của Bình John khá êm ả. Vì là con lai nên ở Việt Nam, cậu được mọi người gọi bằng cái tên thuần Việt là Bình. Khi sang Úc hay ra nước ngoài học tập, mọi người hay gọi cậu bằng tên John cho dễ nhớ.
Từ năm 13 tuổi, Bình John đã được bố mẹ gửi sang Mỹ để học nội trú tại trường tư Wayland Academy. Chàng trai 16 tuổi cực kỳ thích thú với các môn thể thao đặc biệt là bóng đá.
Chàng trai 16 tuổi được nhiều người nhận xét có tính cách dễ thương
Bình kể cậu có thể chơi thể thao vào mọi lúc rảnh. Vì tập trung vào bóng đá từ bé nên đây cũng là bộ môn Bình giỏi nhất. Chàng trai 16 tuổi từng cùng đội bóng của trường giành được cúp vô địch vùng nhiều năm liên tiếp.
Tuy nhiên từ khi sang Mỹ học tập, nhận ra bản thân có chiều cao nổi bật hơn các bạn nên Bình đã thử tập chơi bóng rổ. Nhờ khả năng chơi khá tốt nên không bao lâu Bình được nhận vào đội bóng rổ của nhà trường.
Hiện tại, Bình có thể nói thành thạo được 2 ngôn ngữ là tiếng Anh và tiếng Việt. Ngoài ra, 10x còn học thêm tiếng Tây Ban Nha được 3 năm nay. Môn học yêu thích của Bình ở trường là môn Vật lý.
Chàng trai 16 tuổi có quan điểm cuộc sống rất thực tế. Cậu cho rằng trong thời điểm hiện tại, bản thân đang được mọi người biết đến nhưng cũng chỉ là thời điểm thôi nên không cần quá lo lắng về bất kể điều gì. Và vì một điều quan trọng hơn là “em đang còn nhỏ”.
Bình có ngoại hình trưởng thành hơn so với tuổi thực
Ước mơ sau này của Bình là trở thành một bác sĩ tâm lý. Lý do đơn giản vì cậu có sở thích nói chuyện, chia sẻ để hiểu mọi người. Để chuẩn bị cho ước mơ, Bình cũng đang học lớp nâng cao cho công việc này.
Trước câu hỏi có ý định thử sức với vai trò mẫu ảnh hay tham gia nghệ thuật, Bình khẳng định chắc chắn rằng khi cậu quay trở lại Việt Nam sẽ tìm hiểu thêm về nghề làm người mẫu. Hiện tại dù đang học ở Mỹ nhưng Bình cũng đã nhận được khá nhiều lời mời làm mẫu ảnh.
Những năm qua, Bình kể đều ở lại Mỹ và đón Tết cùng các bạn thân người Việt. Đây là năm thứ 3 liên tiếp Bình không về quê ăn Tết cùng gia đình do trường học của cậu không có kỳ nghỉ nào vào đúng dịp Tết Nguyên đán. Chàng trai 16 tuổi tỏ ra rất tiếc nuối mặc dù gia đình Bình cũng thích và mong muốn cậu về.
Em gái và mẹ nhảy điệu lò cò gây sốt để tạm biệt Văn Lâm
Khi tiễn Đặng Văn Lâm lên đường trở lại Thái Lan, mẹ và em gái thủ thành 27 tuổi đã nhảy điệu lò cò từng gây sốt trên mạng vào năm 2018.