Nhận định

Quảng Ngãi trao giải cuộc thi viết “Tìm hiểu pháp luật về an ninh mạng và An toàn thông tin mạng”

字号+ 作者:NEWS 来源:Giải trí 2025-03-03 06:38:44 我要评论(0)

Thông tin từ Cổng thông tin điện tử Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Quảng Ngãi cho biết,ảngNgãitraogiảiclịch thi đấu c1 hôm naylịch thi đấu c1 hôm nay、、

Thông tin từ Cổng thông tin điện tử Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Quảng Ngãi cho biết,ảngNgãitraogiảicuộcthiviếtTìmhiểuphápluậtvềanninhmạngvàAntoànthôngtinmạlịch thi đấu c1 hôm nay sáng ngày 09/11/2020, Sở Tư pháp tỉnh Quảng Ngãi đã tổ chức tổng kết và trao giải cuộc thi viết “Tìm hiểu pháp luật về an ninh mạng và An toàn thông tin mạng” nhân dịp hưởng ứng ngày Pháp luật nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

{ keywords}

Đ/c Nguyễn Trung Tập – Giám đốc Sở Tư pháp tỉnh Quảng Ngãi phát biểu khai mạc (Ảnh: Minh Thu)

Cuộc thi tìm hiểu được triển khai từ ngày 17/7 - 15/10/2020, đã thu hút gần 60.000 bài tham dự của 441 cơ quan, đơn vị và 91 cá nhân. Cuộc thi thu hút được sự quan tâm của tất cả mọi người đang sinh sống, công tác và học tập trên địa bàn, trở thành một đợt sinh hoạt chính trị sôi nổi, thiết thực trong cán bộ, chiến sĩ, học sinh, sinh viên, cán bộ công chức, lực lượng vũ trang.... Nhiều bài dự thi được tác giả đầu tư kĩ lưỡng từ hình thức đến nội dung, thể hiện tâm tư, tình cảm của người dự thi.

Cán bộ công chức, người lao động của 2 cấp kiểm sát tỉnh Quảng Ngãi cũng tích cực tham gia cuộc thi. Kết quả, có 02 bài đạt giải: 01 giải Ba (đồng chí Phạm Văn Lợi – Trưởng phòng 10, Viện KSND tỉnh Quảng Ngãi) và 01 giải Khuyến khích (đồng chí Phạm Thị Minh Thu – Nhân viên, Viện KSND thành phố Quảng Ngãi) trong tổng số 34 cá nhân đạt giải (02 giải Nhì, 02 giải Ba và 30 giải Khuyến khích, không có giải Nhất).

Cuộc thi này nhằm tuyên truyền, phổ biến sâu rộng những nội dung pháp luật về An ninh mạng và An toàn thông tin mạng cho tất cả mọi người đang sinh sống, công tác, lao động và học tập trên địa bàn tỉnh Quảng Ngãi; góp phần nâng cao nhận thức về ý thức pháp luật và chấp hành nghiêm túc quy định pháp luật. Đồng thời, hạn chế và phòng ngừa các vi phạm pháp luật về An ninh mạng, An toàn thông tin mạng.

P.V

Năm của “Chuyển đổi số” - Chuỗi 05 sự kiện nổi bật thu hút doanh nghiệp trong mọi lĩnh vực tại Việt Nam!

Năm của “Chuyển đổi số” - Chuỗi 05 sự kiện nổi bật thu hút doanh nghiệp trong mọi lĩnh vực tại Việt Nam!

Năm 2020 là năm mà chính phủ đặc biệt quan tâm đến chuyển đổi số và có những động thái khuyến khích chuyển đổi số trong doanh nghiệp. Những động thái này được thể hiện thông qua rất nhiều hoạt động, sự kiện diễn ra trong suốt năm 2020.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
{keywords}Ảnh: Pixabay

Thỉnh thoảng, khi nhìn thấy cảnh ba con nhà người khác chơi đùa với nhau, tôi cũng đã chạnh lòng. Vì vẫn luôn biết trong tâm hồn một đứa bé như mình có một khoảng trống. Mình thiếu đi những lời khuyên cần thiết để có thể đứng lên sau những lần trượt chân ngã dúi dụi, kiểu như: “Không sao đâu con, đứng lên đi, có ba ở đây mà!”. Tôi đã tự đứng lên trong những lần vấp ngã, nhưng là đứng lên trong cảm giác tủi thân vì không có một giọng nói kề bên… Nhưng tôi cũng biết, mỗi nhà mỗi cảnh, tất cả những người anh trai của tôi cũng vậy, cũng là thứ cảm giác tự mình đứng lên trong sự tủi thân không có ai an ủi mình.

Tôi biết mình kém may mắn hơn bạn bè khi không có một người ba có nhiều thời gian để trò chuyện, chơi đùa cùng nhau. Đã có lúc, trong những năm tháng đầu tiên xa nhà đi học, tôi đã thử ngồi xuống nghĩ về khoảng thời gian đó. Nếu tôi và ba có cùng những ký ức đùa vui, cười nói, khuyên nhủ… với nhau. Có phải tôi sẽ có cơ hội bày tỏ nhiều hơn, học được cách mạnh mẽ hơn trong lời nói lẫn hành động. Còn ba sẽ hiểu về con trai mình, biết được tính cách con trai mình nhiều nhất có thể, hiểu được con sẽ ứng xử như thế nào trong các tình huống khác nhau trong cuộc sống thông qua những lời răn dạy của ba.

Chúng tôi chắc chắn sẽ có những ký ức tuyệt vời ấy, nếu chúng tôi có thời gian, nếu như ba có thời gian… Nhưng đúng là hoàn cảnh gia đình đã không cho phép.

Mãi về sau, sau những sóng gió quăng quật của cuộc đời, tôi bước chân vào đời sống gia đình và một ngày… tôi trở thành ba của một đứa con trai. Tôi không nhớ lần đầu tiên khi nhìn thấy con xuất hiện trong đời mình, tôi đã nói những gì và làm những gì, nhưng tôi nhớ rất rõ tôi đã nhìn sâu vào trong mắt của con trai, kiểu như thần giao cách cảm: “Có ba ở đây rồi, con đừng sợ!”.

Tôi không có bất cứ kinh nghiệm nào về việc làm ba trước đó, nên mỗi ngày đều tự học. Rồi một ngày nọ, tự dưng tôi nhận ra con trai đã dạy tôi gần như mọi thứ về việc chăm sóc và thấu hiểu một đứa con như thế nào. Tôi biết phải nói câu gì để con yên tâm mỗi khi nửa đêm con bị mớ lúc đang ngủ. Tôi biết khi nào con có cảm giác mệt, khi nào con đang vui, khi nào con thích thú ăn món này và ghét món kia, khi nào con khóc vì lo sợ cơn đau trong một ngày trở bệnh nôn ói đến mật xanh mật vàng, khi nào con có dấu hiệu vòi vĩnh một món đồ chơi nào đấy… 

{keywords}
Nhà thơ, nhà văn Nguyễn Phong việt.

Cứ mỗi ngày, sau khi đón con tan trường trở về nhà, con đều hay hỏi tối nay ba mẹ có đi công việc không (do đặc thù công việc nên tôi phải tham dự khá nhiều buổi ra mắt phim vào buổi tối). Và khi nhận được câu trả lời là có từ ba thì mắt của con trai bao giờ cũng thoáng buồn qua một chút. Còn nếu câu trả lời là không thì con gần như toét miệng cười ngay lập tức.

Chơi với con thì bao giờ cũng phải ở cạnh con. Rất hiếm khi con “cho phép” ba ngồi một chỗ chơi trong khi con chạy nhảy chung quanh. Có những hôm, ba vì mệt quá nên vừa chơi với con vừa tranh thủ nằm trên ghế sofa để chợp mắt 5-10 phút. Thì y như là, con trai chạy tới và gào lên: “Ba ơi, ba không được nhắm mắt!”. Rồi con hôn lấy hôn để lên hai bên má của ba bắt ba phải mở mắt, phải “thức dậy” để chơi cùng con.

Mà ai có con rồi đều biết, mỗi khi con hôn mình, trong lòng dường như chỉ còn niềm vui sướng và hân hoan…

Có con rồi, chơi đùa cùng con, mỗi tối nói chuyện với con trước khi đi ngủ, mỗi sáng thức dậy đưa con đến trường và chúc con có một ngày học vui bên bạn bè… Từng giây phút ấy vô hình trung đã dạy cho ba cách trở thành một con người có trách nhiệm hơn với bản thân và gia đình, học cách nhẫn nại mỗi khi con khóc quấy để nói cho con hiểu được điều con đang làm sai, học cách bao dung sau khi con xin lỗi, học hỏi han con khi con vì giận mà im lặng không thèm nói chuyện với bất cứ ai, học cách thả lời từng câu hỏi của con liên tục đưa ra cho đến khi con hài lòng và không hỏi nữa…

Còn với con, ba biết, con đã có một chỗ dựa để vững tin mỗi khi con lo sợ hay muốn khám phá một điều gì đó về thế giới mà con không biết. Như mỗi lần ba hỏi: “Có ba bên cạnh con thì sao?, và con trả lời: “Con không sợ gì hết!”. Chỉ cần là như thế, để con luôn an tâm, dù là trong cơn mộng mị, mắt con không hề mở nhưng nghe bên tai giọng nói của ba, con đã nhoẻn miệng cười và ngủ lại giấc ngủ đang dang dở…

Ông bà mình vẫn nói: “Con hư tại mẹ, cháu hư tại bà”. Người đàn ông, giống như được nuông chiều, chỉ lo kiếm tiền là đủ mà không gánh vác nhiều trách nhiệm trong việc chăm con cái. Mọi việc yên tâm đã có hai tay hai chân của người vợ- mẹ của con lo. Nên sẽ không thể trách sẽ có những lúc con cần sự vững chãi của ba để nương tựa thì con không thể tìm thấy, con cần một niềm tin lớn vào bản thân thì lại đã quen thói được cưng nựng dịu dàng, con cần được hỏi nhiều câu hỏi thì nhận lại quá ít những câu trả lời… Con có đủ ba mẹ nhưng lại khuyết một khoảng trống mà đôi khi chỉ đơn giản là một câu nói: “Ba nè, có chuyện gì không, nói ba nghe?”.

Sẽ chẳng ai mong muốn mình là một đứa con thiệt thòi. Cũng không người ba nào mong muốn mình có một (hay nhiều đứa con) mà thời gian dành cho chúng đôi khi quý như vàng. Để rồi một lúc nào đó, giật mình nhìn thấy con khôn lớn, nhưng suốt quãng đời trưởng thành của con mình không hề có được mấy giây phút đồng hành cùng niềm vui lẫn nỗi buồn của con trẻ.

Nếu muốn con chia sẻ hay chia sẻ với con trước đã. Nếu muốn con vững vàng hãy truyền điều đó cho con. Nếu muốn con ham học hỏi thì hãy đi cùng con để khám phá thế giới. Nếu muốn con hiểu về yêu thương thì phải bày tỏ sự yêu thương đó hàng ngày để con cảm nhận. Cuộc sống luôn có ngoại lệ với một số ít người, không cần đủ đầy thì họ vẫn sống tốt… nhưng với phần lớn mọi người, sự đủ đầy về tình yêu thương và san sẻ trong gia đình chính là nguồn “nguyên liệu chính” để tạo nên một con người tốt về sau này.

“Ba ơi, ba không được nhắm mắt!”, câu nói này ước gì mọi đứa con đều có thể nói ra và mọi người ba trên thế giới này đều có thể nghe và sau đó mỉm cười: “Ba biết rồi, để ba trông chừng con nhé!”.

 

Sau 8 tập thơ trải lòng mình với độc giả và xây dựng được thương hiệu nhà thơ bestseller hiếm hoi trên thị trường xuất bản Việt Nam, Nguyễn Phong Việt vừa ra mắt tản văn "Chúng ta sống có vui không?". Với tác phầm này, anh đưa đến một luồng gió mới với những câu chuyện về cuộc sống, công việc, cách đối diện với những biến cố, mất mát trong cuộc sống, những gấp khúc của một gia đình… Được sự đồng ý của Nguyễn Phong Việt, VietNamNet xin trích đăng một số bài viết của anh trong tản văn này. " alt="Nguyễn Phong Việt: 'Ba ơi, ba không được nhắm mắt!'" width="90" height="59"/>

Nguyễn Phong Việt: 'Ba ơi, ba không được nhắm mắt!'

Ngay từ khi còn bé, lúc chúng ta làm sai, chúng ta được dạy phải vòng tay và nói lời xin lỗi với người mà chúng ta đã gây ra lỗi lầm.

Rồi chúng ta lớn lên. Vòng lặp sai- xin lỗi như một điều tất yếu phải xảy ra, nhất là khi chúng ta thật sự đặt những bước chân vào đời. Những va chạm trong tình cảm cá nhân, môi trường công việc và đặc biệt là những quan hệ xã hội đã khiến chúng ta có đôi lần nói lời xin lỗi trong kiêu hãnh, nhưng cũng nhiều lần nói lời xin lỗi mà thanh âm gần như không thoát ra khỏi miệng…

{keywords}
Nhà thơ, nhà văn Nguyễn Phong Việt.

Và không ít lần, chúng ta cương quyết lặng im dù biết rõ chúng ta sai. Có khi vì ương bướng, có khi vì nghĩ mình cần được chiều chuộng hoặc cũng có khi chúng ta bất cần kiểu có ra sao thì ra.

Người chưa trưởng thành, đợi nói ra lỗi kiểu bắt tận tay day tận mặt mới nói lời xin lỗi.

Người trưởng thành, biết mình sai và nói lời xin lỗi ngay cả khi không cần đợi ai nhắc.

Cuộc đời của một con người, càng đi nhiều, càng làm nhiều thì lời xin lỗi sẽ càng được nói ra nhiều. Nhưng, thực tế trong một ngàn, một trăm ngàn hay có khi cả triệu lời xin lỗi ấy, có lúc nào đó chúng ta dành một lời xin lỗi cho chính bản thân mình!

Khi có những ngày, chúng ta rời bỏ một mối quan hệ, đày đọa bản thân mình trong một mớ cảm xúc hỗn độn của nước mắt, cào cấu, tuyệt thực và cả ý nghĩ tuyệt vọng không còn gì thiết tha sống. Chúng ta đặt bản thân chúng ta vào một thứ thử thách mà chỉ làm cơ thể và tâm trí yếu đuối, tệ hại đi chứ không phải giúp chúng ta mạnh mẽ hơn.

Rồi những ngày chúng ta làm việc cuồng điên, ăn qua loa, ngủ cuống quýt để kịp hoàn thành một công việc nào đó đủ để khiến chúng ta nở mày nở mặt với đồng nghiệp và đối tác.

Chúng ta, phần lớn đều ăn quá nhiều những món chúng ta ưa thích để khi nằm xuống thấy mình mệt đến nỗi không muốn trở mình.

Và thêm nữa những ngày chúng ta để mình giận dữ đến mức không còn nhận ra tiếng người. Buồn chán đến mức từ chối tiếng người. Và cô độc đến mức không muốn làm người.

Chúng ta cần thõa mãn mắt nhìn. Thỏa mãn vị giác. Thỏa mãn cảm giác sung sướng trong hiện tại mà quên mất trái tim, tâm hồn và kể cả cơ thể chúng ta có muốn chịu đựng những điều ấy.

Ở đời, cái gì tốt cho con người thường bao giờ cũng khó khăn, thậm chí là rất khó khăn kể cả là sự trưởng thành hay một món ăn.

Nhưng chúng ta cương quyết không xin lỗi vì chúng ta ghét phải thừa nhận chúng ta- thật ra chỉ là một kẻ yếu đuối- với chính mình.

Sẽ đến một ngày nào đó, trong một tương lai nào đó (hy vọng là không xa), chúng ta sẽ ngồi xuống ở một nơi thân thuộc hay xa lạ và nói ra một lời xin lỗi:

-Xin lỗi vì đã để bản thân mình trải qua tất cả những điều tệ hại ấy mà không một lời hỏi han!

- Xin lỗi, vì đã để chúng ta đi qua quá nhiều cơn đau mới có thể trưởng thành!

Sau 8 tập thơ trải lòng mình với độc giả và xây dựng được thương hiệu nhà thơ bestseller hiếm hoi trên thị trường xuất bản Việt Nam, Nguyễn Phong Việt vừa ra mắt tản văn "Chúng ta sống có vui không?". Với tác phầm này, anh đưa đến một luồng gió mới với những câu chuyện về cuộc sống, công việc, cách đối diện với những biến cố, mất mát trong cuộc sống, những gấp khúc của một gia đình… Được sự đồng ý của Nguyễn Phong Việt, VietNamNet xin trích đăng một số bài viết của anh trong tản văn này." alt="Chúng ta nợ bản thân một lời xin lỗi!" width="90" height="59"/>

Chúng ta nợ bản thân một lời xin lỗi!