![]() |
Em Phạm Minh Đức 10 tuổi mắc bệnh ung thư gan |
Một ngày dài bắt đầu bằng việc chiếc kim đâm chọc vào cánh tay nhỏ bé của cháu để lấy ven. Chợt một điều dưỡng thông báo ven cháu bị lặn, rất khó lấy. Ánh mắt ngây thơ bỗng chốc ầng ậng nước.
“Mẹ ơi có phải không có ven nữa là con sắp chết rồi không. Con chưa muốn chết. Mẹ xin các bác sĩ cho con truyền đi. Nôn mấy con cũng chịu được. Con không muốn chết đâu”, cháu Đức nắm chặt lấy bàn tay mẹ, kéo giật lại mong níu lấy một tia hy vọng.
Chị Lê Thị Bích gạt vội đi những giọt nước mắt đang lăn dài nơi gò má. Đã 3 năm nay, gia đình chị chưa có nổi một ngày vui vẻ. Ngày nào cũng như ngày nào, khi chiếc kim to chọc vào tay con chị cũng là lúc chị đau nhói ở tim. Con truyền hóa chất xong, chị lại chạy lên tầng 7 cùng tòa nhà để chăm người mẹ bị ung thư dạ dày.
![]() |
Lần lượt chứng kiến cảnh con trai và mẹ đẻ cùng mắc bệnh ung thư khiến chị Bích như ngã quỵ |
Nhưng hôm nay, chị phải ở lại với con lâu hơn một chút để động viên con hiểu. Điều trị ung thư gan đã 3 năm nay, mọi vấn đề liên quan đến bệnh tật cháu gần như nhận thức được hết. Chị chỉ biết ôm con vào lòng, hứa sẽ gặp bác sĩ. "Mẹ không thể để con chết được", chị thì thầm.
Chuỗi ngày đau khổ của cả gia đình chị bắt đầu từ tháng 9/2016, khi chị chính thức nhận được kết quả xét nghiệm của bác sĩ. Ngay lập tức, cháu Phạm Minh Đức được chuyển sang bệnh viện K Tân Triều điều trị 8 đợt hoá chất.
Bệnh cứ tái đi tái lại không dứt. Về nhà 3 tháng, cháu bị tái phát nên phải cắt đi gần hết lá gan, tiếp tục truyền thêm rất nhiều đợt hoá chất nữa kéo dài liên miên nhiều năm ròng.
Cùng thời điểm con bị bệnh ung thư, chị Bích hay tin mẹ đẻ chị là bà Lê Thị Dung (70 tuổi) mắc bệnh ung thư dạ dày. Nỗi lo về bệnh tình của con kèm theo nỗi trăn trở khi biết mẹ cũng đang chịu sự rình rập từ căn bệnh hiểm nghèo khiến chị nhiều đêm mất ngủ.
![]() |
Hai bà cháu cùng mắc căn bệnh ung thư quái ác |
Đợt Tết vừa qua, cả gia đình rơi vào khốn đốn khi cả hai bà cháu cùng phát bệnh. Dù được bảo hiểm hỗ trợ song cháu Đức vẫn phải mua nhiều loại thuốc ngoài danh mục. Đến nay, chi phí lên đến hơn 300 triệu đồng. Số tiền này chủ yếu do vay mượn vì vợ chồng chị Bích vốn làm nông, không thể lấy đâu ra nhiều tiền đến vậy.
Thậm chí, đến mảnh đất gia đình đang ở cũng phải đem cầm cố để có chút đồng ra đồng vào nhưng tất cả chỉ như muối bỏ bể. Chưa kể, chị phải nghỉ ở nhà để chăm con, chăm mẹ trong bệnh viện nên kinh tế gia đình sút giảm đi rất nhiều. Nợ cũ dồn nợ mới, thương con, bất lực, chị Bích thở dài buông thõng cánh tay xuống khiến con trai giật mình.
Phạm Bắc
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: 1. Gửi trực tiếp: Chị Lê Thị Bích, tiểu khu Vườn Đào, thị trấn Nông Trường, Mộc Châu, Sơn La. Số điện thoại: 0336888781 2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet: Ghi rõ ủng hộ MS 2020.059 (em Phạm Minh Đức ) Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET 3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet: - Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội. |
Khối u chèn ép não con gây ảnh hưởng đến nhiều dây thần kinh khiến chị Duyên lo sợ. Chị đã đem cầm sổ đỏ với mong muốn sớm giúp con thoát khỏi tình trạng ngặt nghèo.
" alt=""/>Hai bà cháu cùng ung thư, gia đình nghèo bất lựcTIN BÀI KHÁC:
Hàng Tàu độc hại bị tẩy chay, cơ hội cho hàng Việt“Không phải hoàn cảnh khó khăn nào chúng tôi cũng nhờ đến sự chung tay của Báo chí. Nhưng trường hợp của bé Thiên Ngọc thực sự rất đáng thương. Con còn quá nhỏ, mà lại có khả năng chữa trị. Gia đình họ cũng đã làm hết khả năng để lo cho con”. Đó là chia sẻ của một cán bộ Phòng công tác xã hội Bệnh viện Nhi đồng 2 trên đường dẫn tôi đến thăm Thiên Ngọc.
Bé Vũ Nguyễn Thiên Ngọc sinh tháng 10 năm 2019. Con nhập viện Nhi đồng 2 lần đầu khi được khoảng 1 tháng tuổi do bị loét vòm họng. Sau khi điều trị 4 ngày, hết bệnh, con được về. Hơn 2 tháng sau, con bị ho. Ba mẹ đưa con đi khám ở một cơ sở y tế ngoài bệnh viện, bác sĩ kê đơn thuốc uống 10 ngày, tuy nhiên không khỏi. Gia đình kiên trì tuân theo phương án điều trị của bác sĩ, tiếp tục thêm 14 ngày, cứ 2 ngày tái khám 1 lần. Đến khi thấy bệnh con ngày càng trở nặng mới đưa lên Bệnh viện Nhi đồng 2.
![]() |
Lúc khỏe mạnh, Thiên Ngọc là đứa trẻ hay cười. Nhưng mỗi lúc cơ thể đau đớn, khó chịu, con lại bì bì nét mặt. |
Đến nay, bé Thiên Ngọc đang được điều trị tại Khoa Hô hấp 2. Trao đổi với VietNamNet, bác sĩ Trần Quỳnh Hương, Trưởng Khoa Hô hấp 2 đồng thời cũng là bác sĩ trực tiếp điều trị cho bé Thiên Ngọc chia sẻ: “Khi nhập viện, con ở trong tình trạng khó thở, có biểu hiện viêm phổi, viêm tiểu phế quản. Sau khi cùng các bác sĩ Khoa Huyết học hội chẩn, xét nghiệm thì chúng tôi xác định con bị suy giảm hệ miễn dịch bẩm sinh, thể trạng nặng”.
Đối với căn bệnh này, bác sĩ Nguyễn Đình Văn, Trưởng Khoa Ung bướu huyết học (Bệnh viện Nhi đồng 2) cho biết: Trên thế giới, bằng kỹ thuật ghép tế bào gốc, căn bệnh này đã được chữa khỏi từ vài chục năm trước. Tuy nhiên, phương pháp này rất phức tạp nên tại Việt Nam, chỉ mới khoảng 3 năm trở lại đây, căn bệnh này mới được chữa khỏi tại Bệnh viện Nhi Trung ương (Hà Nội).
Các bác sĩ cho biết thêm, bé Thiên Ngọc sở dĩ có thể sống được đến hiện tại là nhờ các tế bào từ mẹ truyền sang con. Nhưng về sau, những tế bào này sẽ hết dần đi, mà cơ thể con không thể tự sản xuất do bị suy giảm hệ miễn dịch nặng. Con có thể tử vong vì nhiễm bất cứ thứ gì mà đối với mỗi chúng ta được xem là bình thường.
Hơn thế, “Bệnh của con có thể chữa khỏi hoàn toàn”, đó là lời khẳng định của cả bác sĩ Văn và bác sĩ Hương khi nói về phương pháp ghép tủy. Tuy nhiên, điều khó khăn đối với gia đình con là chi phí điều trị quá cao.
"Xin các mạnh thường quân giúp đỡ để con được lớn lên"
Để điều trị được căn bệnh này, gia đình cần đưa bé ra Bệnh viện Nhi Trung ương tại Hà Nội. Khi mà hiện tại, dịch Covid-19 đang diễn biến ngày càng phức tạp thì việc di chuyển để đưa con đi khá khó khăn và tốn kém. Chưa kể chi phí điều trị căn bệnh này cần một số tiền “khổng lồ” so với thu nhập của cha mẹ con.
![]() |
Vợ chồng anh Tuấn cảm thấy hụt hẫng và suy sụp khi con gái mắc phải căn bệnh khó chữa. |
Anh Vũ Đăng Tuấn và chị Huyền có 2 đứa con, đứa lớn 4 tuổi, bị suy dinh dưỡng từ nhỏ. Đến nay con đã 4 tuổi nhưng chỉ nặng vỏn vẹn 12kg. Cũng bởi đứa trẻ sinh ra đã ốm yếu nên chị Huyền phải nghỉ làm kế toán cho công ty để ở nhà chăm con. Chẳng ngờ, bé thứ 2 bệnh còn nặng hơn cô chị.
Một mình anh Tuấn đi làm. Người bố trẻ chưa đầy 30 tuổi, mới học hết lớp 6 chẳng thể kiếm được công việc gì để có thật nhiều tiền. Trước khi bé Thiên Ngọc bị bệnh, anh Tuấn cùng anh em trai gom vốn, mở một cửa hàng sửa chữa điện thoại nho nhỏ. Ba anh em cùng làm, cố gắng nuôi mẹ già 63 tuổi bị tăng xông, em trai út đang học lớp 11 và 3 mẹ con chị Huyền. Vì vậy, với thu nhập khoảng 10 triệu mỗi tháng gần như chẳng dành dụm được đồng nào.
Không có nhà cửa, đất đai, cha anh Tuấn lại mất sớm, mấy anh chị em tự đùm bọc lẫn nhau mà trưởng thành. Dù phải chen nhau trong căn nhà trọ chật chội, họ cũng chưa từng cãi cọ nhau một lời. Cũng bởi cha mất sớm khiến 4 chị em phải nghỉ học giữa chừng, đến cậu em út, họ đều mong muốn em trai sẽ có tương lai hơn mình.
Nhà nội không đủ khả năng hỗ trợ, nhà ngoại cũng chẳng khá hơn. Cha mẹ chị Huyền đều đã hơn 60 tuổi. Cha chị bị tai biến mạch máu não, sinh hoạt hằng ngày phải nhờ cậy vào mẹ chị.
“Từ khi con bị bệnh đến nay, nguồn hỗ trợ cho vợ chồng tôi gần như là không có. Bởi gia đình tôi không có đất đai, nhà cửa nên không thể cầm cố. Đành phải bán chiếc xe máy cũ được 17 triệu đồng, phần còn lại đều phải vay ngoài. Cầu xin các mạnh thường quân giúp đỡ gia đình, sau này con khỏi bệnh, tôi sẽ đi làm kiếm tiền trả nợ”, anh Tuấn tâm sự.
![]() |
"Xin hãy cứu lấy con gái nhỏ bé của chúng tôi. Tôi hứa sẽ đi làm để trả nợ sau khi con được điều trị bệnh". |
Hiện tại, thông qua nhờ vả, vay mượn, vợ chồng anh Tuấn đã có được hơn 600 triệu đồng, nhưng vẫn còn thiếu. Nhiều bác sĩ đã trực tiếp hỗ trợ thêm nhưng không thấm là bao. Nhìn thấy sự hết lòng vì con của vợ chồng anh, lại nghĩ đến nụ cười rạng rỡ của Thiên Ngọc những lúc con khỏe khoắn, bác sĩ Quỳnh Hương nhủ lòng, bằng mọi cách phải giúp đỡ để gia đình con vượt qua chặng đường khó khăn này, để con được lớn lên, có tuổi thơ, được trưởng thành và được tiếp tục yêu thương.
Khánh Hòa
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: