Truyện Em Đã Vui Chưa, Anh Gục Ngã Rồi Đó?
2025-03-23 15:19:52 [Thế giới] 来源:NEWS
*Chương này có nội dung ảnh,ệnEmĐãVuiChưaAnhGụcNgãRồiĐóbundesliga 2024 nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vương Y Thần
Nhất Tiểu Phong
Trịnh Hạo Thiên
p/s; hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa :D
Tiểu Phong …- có người khe khẽ gọi tôi.
-Có chuyện gì vậy ? – Thì ra là Hạo Thiên, cậu bạn bàn kế bên tay trái của tôi.
-Cậu làm bài xong chưa?
Tôi chán nản lắc đầu, đề thi toán học kì một của lớp 12 khó như vậy sao, biết vậy tôi đã cố gắng học hành chăm chỉ từ lâu rồi. Ngồi trong lớp phải được hơn nửa tiếng đồng hồ rồi mà trong bài thi của tôi chỉ ngắn gọn có vài dòng chữ họ tên. Mấy cái bài này thật sự tôi nhìn chẳng hiểu gì cả, tất cả cứ xoay mòng mòng, đến đầu bút cũng cắn nát cả ra rồi.
-Cái này , cầm lấy….- cậu ấy đưa cho tôi một tờ giấy được gấp bốn, nếu tôi đoán không nhầm thì đây chính là tờ giấy có ghi kết quả, nếu tôi cầm lấy chẳng khác nào gian lận trong thi cử sao?
- Mau cầm lấy đi- thấy tôi chần chừ , cậu ấy giục .
Tôi không phải là không muốn cầm lấy nó, tôi thật sự rất rất muốn cầm ngay lấy tờ giấy ấy và chép như điên vào trong bài của mình ấy chứ. Nhưng tôi sợ bị giám thị bắt được, lớp 12 rồi, bị bắt vì tội gian lận trong thi cử không phải điều đơn giản và dễ dàng như hồi cấp hai nữa. Nhưng… bị điểm kém còn đáng sợ hơn nhiều.
Tôi đưa mắt len lén nhìn cô giám thị đang ghi chép gì đó trên bàn giáo viên, chớp lấy thời cơ thích hợp nhất, tôi vươn tay ra bắt lấy, nhưng …khi tay tôi chỉ cách tờ giấy ấy áng chừng vài cm bé nhỏ…..
-Hắt xì hơi…..
Tất cả mọi người quay xuống…
Thời gian như ngừng trôi…
Bàn tay tôi khựng lại trong không …
Tôi thật sự không biết lên dơ tay nắm lấy tờ giấy hay rút tay về đây, phen này thì xong rồi, cái số tôi sao mà đen đủi thế chứ, người ta nói đi đêm nhiều có ngày gặp ma quả là không sai nhưng cũng chẳng đúng lắm. Cả đời học sinh tôi ngoan ngoãn không bao giờ biết quay cóp là gì, sao ngay lần đầu tiên đã gặp ma rồi . Ông trời quả là rất bất công mà.
-Nhất Tiểu Phong, Trịnh Hạo Thiên, hai em dám quay cóp trong giờ của tôi sao? Ra ngoài nhanh . Cuối giờ cả hai em xuống phòng hội đồng gặp tôi …
-Thưa cô em… - tôi yếu ớt thanh minh, nhưng có gì đâu mà thanh minh được nữa tôi sai rành rành
-Không cãi – Cô nghiêm mặt.
Tôi khóc không ra nước mắt , đưa ánh mắt đầy vẻ biết lỗi nhìn Hạo Thiên, cậu ấy chỉ khẽ cười.
Tiếng trống ra chơi vang lên, cô giáo bước ra khỏi lớp, chúng tôi theo cô xuống phòng hội đồng , ngồi nghe cô giáo huấn. Cô nói rất nhiều, nhiều tới nỗi tai tôi như ù hẳn đi, còn nói cái gì thì tôi cũng chẳng biết nữa, Hạo Thiên đưa mắt len lén nhìn tôi cười khổ, tôi cũng miễn cưỡng mỉn cười lại.
Các thầy cô giáo khác nhìn chúng tôi chép miệng lắc đầu, tôi cũng xấu hổ tới nỗi chẳng dám ngẩng đầu lên, mồ hôi rịn ra đầy tay.Thật may là chúng tôi không bị hạ hạnh kiểm học kì một, còn bị mời phụ huynh là điều chắc chắn, tôi cũng cảm thấy hơi lo sợ, không biết nên bảo bố hay bảo mẹ đi họp đây, tôi không sợ bị mắng , chỉ sợ lòng tin của họ đối với tôi không còn, cảm giác lo sợ vô hình cứ len lỏi trong tôi.
Ngoài ra còn bị trực nhật lớp một tháng, việc này tôi không lo, việc này tôi có thể làm được , chỉ cảm thấy vô cùng có lỗi với Hạo Thiên vì cho tôi chép bào mà bị phạt lây.
Tiếng trống tan trường vang lên, chúng tôi mới được về , lúc này trên sân trường chẳng còn ai, chỉ còn những chiếc lá vàng reo mình theo làn gió đáp nhẹ xuống khoảng sân trống vắng. Tôi khẽ thở phào nhẹ nhõm.
- Hạo Thiên cảm ơn cậu ..
- Về chuyện gì? - cậu ấy đứng lại quay sang nhìn tôi,khiến tôi cũng đứng lại theo , mắt cậu ấy rất đẹp, vừa dài vừa sâu, vô tình khiến mặt tôi đỏ lựng lên.
- À.. thì, cậu đối xử với tớ thật tốt,..
- Tốt chỗ nào chứ?
- Thì cậu lúc nào cũng cho tớ mượn vở lúc tớ quên mang, còn giúp tớ trực nhật lúc tớ đến muộn không kịp làm, cho tớ xem bài trong giờ kiểm tra, còn hay nhắc bài cho tớ mỗi khi tớ ngơ ngác bị thầy cô giáo gọi tên, còn.. còn .- Tôi bắt đầu ấp úng , thật ra mấy cái chuyện này hết sức bình thường , cậu ấy đối với ai mà chả tốt như thế chứ , tôi nói như vậy chẳng khác nào nói rằng cậu ấy có tình ý với tôi sao, tôi thích cậu ấy thật nhưng một người vừa có tướng mạo vừa có tri thức như cậu ấy liệu có thèm để ý đến tôi không? Dù chỉ là một chút...
- Thật ra, tớ làm vậy đều là có chủ ý
- Chủ ..chủ ý, .. chủ ý gì mới được cơ chứ?
- Tiểu Phong , cậu giả bộ không biết hay thực sự không biết vậy ?
Tôi ngơ ngác, lúc lắc cái đầu , tôi mà biết thì cần gì phải hỏi cậu ấy làm gì, mà biết..biết cái gì mới được chứ.
- Thật ra tớ thích cậu, tớ làm những việc như thế chỉ vì quan tâm đến cậu, muốn được nói chuyện và giúp đỡ cho cậu nhiều hơn.
- Tơ ...tớ ... - tôi ấp úng thật sự không thể nào tin vào những gì mình đang nghe, việc cậu ấy thích tôi , tôi chỉ có thể tưởng tượng và tự mình ngộ nhận mà thôi, thật không ngờ.
- Tiểu Phong, cậu có thích tớ muốn làm người yêu của tớ hay không?
Tôi có ,dĩ nhiên là có rồi, bạn thử tượng mà xem, người bạn thầm thương trộm nhớ bao ngày tháng qua đang đứng trước mắt bạn, nhìn bạn say đắm, nói thích bạn, muốn bạn làm người yêu của cậu ấy, bạn không sướng điên lên mới là lạ. tôi lúc này, trong lòng không ngừng gào thét thật to ' được, Hạo Thiên, tớ đồng ý, tớ cũng thích cậu từ lâu lắm rồi' một trăm ngàn lần.
Lúc đó, trên khoảng sân trống vắng, có những chiếc lá bay bay, gió nhè nhẹ thổi qua, không gian im ắng giống như trên thế gian này chỉ còn có mình chúng tôi vậy.
Hạo thiên nhìn tôi, cậu ấy lặng yên nhìn tôi chờ đợi
Môi tôi hơi mở ra, tôi còn nghe được cả tiếng trái tim mình đang đập thình thịch.
Tôi nói:
- Được
---0O0---
Sáng sớm hôm sau, tôi đến lớp vừa đúng lúc trống truy bài, bình thường thì sẽ không như vậy đâu, chắc tại tối qua thao thứa mãi mới ngủ được, nghĩ đến chuyện Hạo Thiên tỏ tình với mình là tôi sướng như điên, xong lúc mơ lại còn mơ một giấc mơ rõ là ngọt ngào. Tôi mơ thấy cậu ấy cầm tay tôi đi trên cánh đồng đầy hoa thạch thảo tím, gió mây man mát trên trời, cậu ấy cúi xuống, chắc định hôn tôi đây mà. Ấy vậy mà đang đến đoạn cay cấn, cái chuông đồng hồ báo thức chết tiệt lại vang lên phá hỏng giấc mơ đẹp ngàn năm có một của tôi. Tôi điên tiết vùng dậy tắt báo thức đi, xong sau đó chùm chăn lại ngủ tiếp hòng mơ lại được giấc mơ ban nãy, nhưng đời đâu như mơ, nụ hôn ngọt ngào đâu không có báo hại còn bị đi học muộn, may mà tôi chạy nhanh chỉ muộn có vài phút thôi.
-Tiểu Phong , cậu với Hạo Thiên là một đôi sao, hai người thật quá đáng…
-Xem xem, tớ có chỗ nào không xứng chứ , tại sao lại đối xử với tớ như thế?
-Này này, cậu làm cách nào mà có thể quyến rũ hoàng tử nhanh như vậy chứ, chỉ cho tớ đi mà..
Vương Y Thần
Nhất Tiểu Phong
Trịnh Hạo Thiên
p/s; hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa :D
Tiểu Phong …- có người khe khẽ gọi tôi.
-Có chuyện gì vậy ? – Thì ra là Hạo Thiên, cậu bạn bàn kế bên tay trái của tôi.
-Cậu làm bài xong chưa?
Tôi chán nản lắc đầu, đề thi toán học kì một của lớp 12 khó như vậy sao, biết vậy tôi đã cố gắng học hành chăm chỉ từ lâu rồi. Ngồi trong lớp phải được hơn nửa tiếng đồng hồ rồi mà trong bài thi của tôi chỉ ngắn gọn có vài dòng chữ họ tên. Mấy cái bài này thật sự tôi nhìn chẳng hiểu gì cả, tất cả cứ xoay mòng mòng, đến đầu bút cũng cắn nát cả ra rồi.
-Cái này , cầm lấy….- cậu ấy đưa cho tôi một tờ giấy được gấp bốn, nếu tôi đoán không nhầm thì đây chính là tờ giấy có ghi kết quả, nếu tôi cầm lấy chẳng khác nào gian lận trong thi cử sao?
- Mau cầm lấy đi- thấy tôi chần chừ , cậu ấy giục .
Tôi không phải là không muốn cầm lấy nó, tôi thật sự rất rất muốn cầm ngay lấy tờ giấy ấy và chép như điên vào trong bài của mình ấy chứ. Nhưng tôi sợ bị giám thị bắt được, lớp 12 rồi, bị bắt vì tội gian lận trong thi cử không phải điều đơn giản và dễ dàng như hồi cấp hai nữa. Nhưng… bị điểm kém còn đáng sợ hơn nhiều.
Tôi đưa mắt len lén nhìn cô giám thị đang ghi chép gì đó trên bàn giáo viên, chớp lấy thời cơ thích hợp nhất, tôi vươn tay ra bắt lấy, nhưng …khi tay tôi chỉ cách tờ giấy ấy áng chừng vài cm bé nhỏ…..
-Hắt xì hơi…..
Tất cả mọi người quay xuống…
Thời gian như ngừng trôi…
Bàn tay tôi khựng lại trong không …
Tôi thật sự không biết lên dơ tay nắm lấy tờ giấy hay rút tay về đây, phen này thì xong rồi, cái số tôi sao mà đen đủi thế chứ, người ta nói đi đêm nhiều có ngày gặp ma quả là không sai nhưng cũng chẳng đúng lắm. Cả đời học sinh tôi ngoan ngoãn không bao giờ biết quay cóp là gì, sao ngay lần đầu tiên đã gặp ma rồi . Ông trời quả là rất bất công mà.
-Nhất Tiểu Phong, Trịnh Hạo Thiên, hai em dám quay cóp trong giờ của tôi sao? Ra ngoài nhanh . Cuối giờ cả hai em xuống phòng hội đồng gặp tôi …
-Thưa cô em… - tôi yếu ớt thanh minh, nhưng có gì đâu mà thanh minh được nữa tôi sai rành rành
-Không cãi – Cô nghiêm mặt.
Tôi khóc không ra nước mắt , đưa ánh mắt đầy vẻ biết lỗi nhìn Hạo Thiên, cậu ấy chỉ khẽ cười.
Tiếng trống ra chơi vang lên, cô giáo bước ra khỏi lớp, chúng tôi theo cô xuống phòng hội đồng , ngồi nghe cô giáo huấn. Cô nói rất nhiều, nhiều tới nỗi tai tôi như ù hẳn đi, còn nói cái gì thì tôi cũng chẳng biết nữa, Hạo Thiên đưa mắt len lén nhìn tôi cười khổ, tôi cũng miễn cưỡng mỉn cười lại.
Các thầy cô giáo khác nhìn chúng tôi chép miệng lắc đầu, tôi cũng xấu hổ tới nỗi chẳng dám ngẩng đầu lên, mồ hôi rịn ra đầy tay.Thật may là chúng tôi không bị hạ hạnh kiểm học kì một, còn bị mời phụ huynh là điều chắc chắn, tôi cũng cảm thấy hơi lo sợ, không biết nên bảo bố hay bảo mẹ đi họp đây, tôi không sợ bị mắng , chỉ sợ lòng tin của họ đối với tôi không còn, cảm giác lo sợ vô hình cứ len lỏi trong tôi.
Ngoài ra còn bị trực nhật lớp một tháng, việc này tôi không lo, việc này tôi có thể làm được , chỉ cảm thấy vô cùng có lỗi với Hạo Thiên vì cho tôi chép bào mà bị phạt lây.
Tiếng trống tan trường vang lên, chúng tôi mới được về , lúc này trên sân trường chẳng còn ai, chỉ còn những chiếc lá vàng reo mình theo làn gió đáp nhẹ xuống khoảng sân trống vắng. Tôi khẽ thở phào nhẹ nhõm.
- Hạo Thiên cảm ơn cậu ..
- Về chuyện gì? - cậu ấy đứng lại quay sang nhìn tôi,khiến tôi cũng đứng lại theo , mắt cậu ấy rất đẹp, vừa dài vừa sâu, vô tình khiến mặt tôi đỏ lựng lên.
- À.. thì, cậu đối xử với tớ thật tốt,..
- Tốt chỗ nào chứ?
- Thì cậu lúc nào cũng cho tớ mượn vở lúc tớ quên mang, còn giúp tớ trực nhật lúc tớ đến muộn không kịp làm, cho tớ xem bài trong giờ kiểm tra, còn hay nhắc bài cho tớ mỗi khi tớ ngơ ngác bị thầy cô giáo gọi tên, còn.. còn .- Tôi bắt đầu ấp úng , thật ra mấy cái chuyện này hết sức bình thường , cậu ấy đối với ai mà chả tốt như thế chứ , tôi nói như vậy chẳng khác nào nói rằng cậu ấy có tình ý với tôi sao, tôi thích cậu ấy thật nhưng một người vừa có tướng mạo vừa có tri thức như cậu ấy liệu có thèm để ý đến tôi không? Dù chỉ là một chút...
- Thật ra, tớ làm vậy đều là có chủ ý
- Chủ ..chủ ý, .. chủ ý gì mới được cơ chứ?
- Tiểu Phong , cậu giả bộ không biết hay thực sự không biết vậy ?
Tôi ngơ ngác, lúc lắc cái đầu , tôi mà biết thì cần gì phải hỏi cậu ấy làm gì, mà biết..biết cái gì mới được chứ.
- Thật ra tớ thích cậu, tớ làm những việc như thế chỉ vì quan tâm đến cậu, muốn được nói chuyện và giúp đỡ cho cậu nhiều hơn.
- Tơ ...tớ ... - tôi ấp úng thật sự không thể nào tin vào những gì mình đang nghe, việc cậu ấy thích tôi , tôi chỉ có thể tưởng tượng và tự mình ngộ nhận mà thôi, thật không ngờ.
- Tiểu Phong, cậu có thích tớ muốn làm người yêu của tớ hay không?
Tôi có ,dĩ nhiên là có rồi, bạn thử tượng mà xem, người bạn thầm thương trộm nhớ bao ngày tháng qua đang đứng trước mắt bạn, nhìn bạn say đắm, nói thích bạn, muốn bạn làm người yêu của cậu ấy, bạn không sướng điên lên mới là lạ. tôi lúc này, trong lòng không ngừng gào thét thật to ' được, Hạo Thiên, tớ đồng ý, tớ cũng thích cậu từ lâu lắm rồi' một trăm ngàn lần.
Lúc đó, trên khoảng sân trống vắng, có những chiếc lá bay bay, gió nhè nhẹ thổi qua, không gian im ắng giống như trên thế gian này chỉ còn có mình chúng tôi vậy.
Hạo thiên nhìn tôi, cậu ấy lặng yên nhìn tôi chờ đợi
Môi tôi hơi mở ra, tôi còn nghe được cả tiếng trái tim mình đang đập thình thịch.
Tôi nói:
- Được
---0O0---
Sáng sớm hôm sau, tôi đến lớp vừa đúng lúc trống truy bài, bình thường thì sẽ không như vậy đâu, chắc tại tối qua thao thứa mãi mới ngủ được, nghĩ đến chuyện Hạo Thiên tỏ tình với mình là tôi sướng như điên, xong lúc mơ lại còn mơ một giấc mơ rõ là ngọt ngào. Tôi mơ thấy cậu ấy cầm tay tôi đi trên cánh đồng đầy hoa thạch thảo tím, gió mây man mát trên trời, cậu ấy cúi xuống, chắc định hôn tôi đây mà. Ấy vậy mà đang đến đoạn cay cấn, cái chuông đồng hồ báo thức chết tiệt lại vang lên phá hỏng giấc mơ đẹp ngàn năm có một của tôi. Tôi điên tiết vùng dậy tắt báo thức đi, xong sau đó chùm chăn lại ngủ tiếp hòng mơ lại được giấc mơ ban nãy, nhưng đời đâu như mơ, nụ hôn ngọt ngào đâu không có báo hại còn bị đi học muộn, may mà tôi chạy nhanh chỉ muộn có vài phút thôi.
-Tiểu Phong , cậu với Hạo Thiên là một đôi sao, hai người thật quá đáng…
-Xem xem, tớ có chỗ nào không xứng chứ , tại sao lại đối xử với tớ như thế?
-Này này, cậu làm cách nào mà có thể quyến rũ hoàng tử nhanh như vậy chứ, chỉ cho tớ đi mà..
(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)
推荐文章
-
Nhận định, soi kèo Australia vs Indonesia, 16h10 ngày 20/3: Khách có điểm
Hư Vân - 19/03/2025 19:40 World Cup 2026 ...[详细]
-
前言:8个避孕套是什么意思这个问题我已经回答过了。这是林丹奥运会上说的一句话,丢球了说了一句骂了隔壁我草,但是网友根据口型翻译成八个避孕套。林丹八个避孕套什么意思这是恶搞而已,他曾经在一场比赛结束后爆 ...[详细]
-
冯提莫再次被喷上热搜,“因点评周传雄被称小白,事实却并非...《异口同声》是18年播出的一个在4名演唱者里猜原唱的音乐类娱乐综艺节目。1'喷子为了造谣抹黑冯提莫,硬把娱乐节目造谣成评选节目, ...[详细]
-
野生有多长-业百科从幼体开始计算,螃蟹的寿命为22,螃蟹的寿命与其性别、性腺成熟的迟早及生态环境密切有关。其中16~18个月在淡水水域中生活,4~6个月在河口浅海水。野生大螃蟹最长能活多少年?螃蟹分很 ...[详细]
-
Nhận định, soi kèo Habenhauser vs Werder Bremen III, 1h45 ngày 19/3: Ánh sáng cuối đường hầm
Phạm Xuân Hải - 18/03/2025 05:25 Nhận định bó ...[详细]
-
电饭锅预约时间是指开始时间吗?电饭煲预约时间的意思是预约约定的时间后开始煮饭。举例:比如预约时间2个小时智能饭煲一般的做法是指预约时间结束,同时米饭做熟了,也就是说预约2个小时,那。小熊电饭煲煮粥预约 ...[详细]
-
前言:吉祥彩是什么吉祥彩当然是人们非常充满着吉祥可爱,五彩缤纷的一种颜色。大家都喜欢和和美美而显得充满着吉祥。吉祥彩怎么样?很不错的,是菲律宾政\\\府指定机构颁发的牌照,很受欢迎的公司。吉祥彩单号最 ...[详细]
-
前言:答:《过火》作词:陈佳明作曲:曹俊鸿歌曲原唱:张信哲是否对你承诺了太多还是我原本给的就不够你始终有千万种理由我一直都跟随你的感受让你疯让你去放纵以为你有天会感动关于流言我装作无动于衷直到所有的梦 ...[详细]
-
Nhận định, soi kèo U19 Bồ Đào Nha vs U19 Thổ Nhĩ Kỳ, 18h00 ngày 19/3: Tin vào ‘tiểu Seleccao’
Hư Vân - 19/03/2025 04:30 Nhận định bóng đá g ...[详细]
-
前言:迎新晚会主持人的开场白金风送喜来迎春花以开二月大地春雷锣鼓敲起来再改改添添迎新晚会主持词开场:女:各位领导、各位来宾、各位同仁:男:女士们、先生们:合:大家好!女:新年的钟声即将敲响,时光的车轮 ...[详细]
热点阅读