Nghèo túng, không tiền chạy chữa, sức khỏe ngày một yếu nên chị Thiện đưa Bảo cùng bố đẻ là ông Thái Cảnh (80 tuổi, trước đó ông Cảnh sống cùng với gia đình chị Thiện) về nhà bố chồng là ông Trần Ngọc Mạnh (91 tuổi) để nương tựa vào nhau.
Ông Mạnh bị tai biến, không thể đi lại được, ông Cảnh sức khỏe kém, trí nhớ không còn minh mẫn, lúc nhớ lúc quên nên mọi việc chỉ dựa vào mình em Bảo.
Hai tháng nay do bệnh tình quá nặng, chị Thiện phải thường xuyên ở bệnh viện, Bảo lại càng vất vả hơn. Hàng ngày, nam sinh này vừa đi học, vừa vào viện chăm mẹ rồi lại về lo cơm nước, tắm giặt cho hai ông. Đang ở độ tuổi phát triển nhưng em khá gầy gò, ốm yếu.
Cách đây một tuần, chị Thiện đã trút hơi thở cuối cùng tại Bệnh viện ĐK huyện Hương Sơn. Hiện nay ngoài việc phải lo cho bản thân, Bảo còn chăm sóc hai người ông già yếu.
Tiếp nhận số tiền từ những tấm lòng hảo tâm của bạn đọc báo VietNamNet, chị Trần Thị Hoài (cô ruột của Bảo) xúc động, bản thân và gia đình gửi lời cảm ơn tới quý Báo, qua báo VietNamNet thay mặt cháu Bảo gửi lời cảm tạ những tấm lòng hảo tâm, các bạn đọc của báo đã ủng hộ cháu trong lúc khó khăn.
“Số tiền bạn đọc báo VietNamNet ủng hộ cháu Bảo, gia đình làm sổ tiết kiệm gửi ngân hàng để lo cho cháu sau này. Thời gian tới chờ khi cháu Bảo ổn định về tâm lý, các cô sẽ đón ông Trần Ngọc Mạnh (ông nội của Bảo) vào miền Nam sống cùng nhằm giảm bớt sự khó khăn, cho Bảo chuyên tâm học tập”, chị Hoài cho biết.
Sỹ Thông
Khi anh Dũng xảy ra chuyện, người thân ở quê nhà Đồng Tháp chẳng có tiền để bắt xe lên thăm, càng không lo nổi tiền điều trị.
" alt=""/>Em Trần Thế Bảo được bạn đọc ủng hộ gần 60 triệu đồngSáng nay đầy sân lá rụng
Phủ đầy giấc mơ đêm qua
Lẽ nào mùa Thu đã khóc
Cho bình minh thêm nhạt nhoà.
Sáng nay lắng nghe xào xạc
Bước chân thương những vô tình
Mỏng manh một đời cỏ lá
Để ta đau mãi một mình.
Sáng nay, ừ sáng nay nhỉ
Ngồi đan những ngón trang đài
Chợt nghe trong từng khắc khoải
Rưng rưng cả một tàn phai.
TIẾNG ĐÊM.
Tôi nằm nghe
Thấy đêm cựa mình thảng thốt
Giọt sương dại dột
Ngã nhào
Tôi như chiêm bao
Mơ về một vùng yêu thương như thể ....
Tôi nằm nghe
Thấy một vì sao vừa mất
Đắng ngắt
Cả tiếng kêu con vạc bên trời....
Buồn ơi!
Tôi nằm nghe
Thấy giọt nước mắt mình đang lăn trên tận cùng chơi vơi
Tận cùng trống trải
Xa ngái
Một vòng tay vỗ về.
Tôi lại nghe trong sâu thẳm u mê
Tiếng gọi tình của con dế bé
Xa thế
Mà lại thật gần.
Đêm ân cần
Thì thầm kể cho tôi bao câu chuyện
Đêm mầu nhiệm
Vuốt ve xoa dịu niềm đau
Giọt nước mắt tan trong đêm là những giọt không mầu
Đêm gói lại cho tôi và cất
Đêm rất thật
Đêm ơi!
Lê Hường
" alt=""/>Nghe những tàn phai