-
Nhận định, soi kèo Tepatitlan vs CA La Paz, 10h00 ngày 22/3: Dìm khách xuống đáy
-
, ngôi đình có tuổi thọ hàng trăm năm, hàng ngày vẫn im lìm dưới bóng cây râm mát.</p><table class=)
Cổng vào đình Tương Bình Hiệp.Khuôn viên ngôi đình rộng chừng 2000m2. Qua khỏi cổng tam quan, du khách được đi vào khu đất rộng với hàng trăm cây cổ thụ bao quanh. Bên trái, tấm biển công nhận di tích ghi rõ tiểu sử của Thành Hoàng.
Qua nhiều lần trùng tu, đình vẫn giữ nguyên kiến trúc cũ - kiến trúc đình làng đặc trưng Nam bộ. Tường gạch bao quanh. Cột, đòn tay, rui mè đều bằng gỗ sao. Mái ngói phủ rêu xanh mang đậm dấu ấn của thời gian.
Giữa điện thờ, một tấm biển lớn sơn son thiếp vàng dòng chữ "Phan Tướng Công Linh Thần". Có lẽ đây là một trong rất ít các ngôi đình có ghi rõ danh tánh Thành Hoàng được thờ tự.
 |
Bên trong sân đình. |
Chân dung Thành Hoàng được đặt trang trọng giữa điện. Ông Lê Minh Trí, người giữ đình cho biết bức phù điêu này chính là sắc phong của vua Khải Định, phong cho cụ Phan làm Thành Hoàng ở ngôi đình này vào năm 1924. Vì là sắc phong của vua nên phải đặt ở vị trí cao nhất và chỉ được mở mỗi năm một lần vào dịp cúng đình ngày 12.10 âm lịch.
Nội dung tấm sắc phòng này ghi bằng chữ Hán được lược địch như sau: "Nay sắc cho xã Tương Bình Hiệp, tổng Bình Phú tỉnh Thủ Dầu Một phải phụng thờ Tam giác tiến sĩ Hiệp tá đại học sĩ... Trẫm ban bửu chiếu phong cho ông vào bậc Đoan túc dực bảo trung hưng tôn thần, chuẩn cho phụng thờ ông làm thần để che chở và giúp đỡ dân...
Ông Trí cho biết thêm, sắp tới sẽ tổ chức cho bà con đi Bến Tre để viếng mộ cụ Phan. Cụ Phan được thờ ở nhiều nơi trong đó có Văn thánh miếu Vĩnh Long nhưng chỉ có ở Tương Bình Hiệp mới được công nhận là Thành Hoàng của vùng đất Bình Dương này.
Nỗi oan khó giải
Vị Thành Hoàng của đất Bình Dương chính là cụ Phan Thanh Giản. Cụ sinh năm 1796, quê ở làng Bảo Thạnh huyện Ba Tri, Bến Tre, năm 1826 cụ được bổ làm quan dưới triều Minh Mạng sau khi đã đỗ tiến sĩ và tiếp tục dưới các triều Thiệu Trị, Tự Đức.
 |
Điện thờ. |
Dưới triều Tự Đức, cụ từng được cử đi sứ ở nhiều nước châu Á và châu Âu. Tuy nhiên, cụ đã thất bại trong sứ mệnh qua Pháp để chuộc lại 3 tỉnh miền Đông. Khi về nước, cụ được phong làm Tổng đốc Vĩnh Long kiêm kinh lược sứ 3 tỉnh miền Tây.
Trước sức mạnh về quân sự, Pháp quyết tâm đánh chiếm 3 tỉnh miền Tây. Thành Vĩnh Long bị bao vây, Phan Thanh Giản liệu sức mình không thể chống lại được nên đã tìm cái chết. Sau khi nhịn ăn 17 ngày, ngày 4/8/1867 cụ uống thuốc độc quyên sinh. Trước khi chết, cụ dặn dò con cháu không được hợp tác với Pháp. Từ lời dặn này, sau đó các con của cụ, Phan Liêm, Phan Tôn, Phan Ngữ đã chống Pháp quyết liệt.
 |
Bên trong sân đình |
Trong bức sớ gửi cho vua Tự Đức có đoạn cụ viết: "Tội tôi đáng chết không dám sống cẩu thả để cái nhục lại cho quân phụ". Tình thế đất nước đang lúc rối bời, cả triều đình lẫn vua Tự Đức đều gán tội làm mất thành, mất đất cho cụ và ban lệnh xử trảm, mặc dù cụ đã chết. Cụ còn bị xóa hết phẩm hàm, đục bỏ tên trên bia tiến sĩ. Mãi đến năm 1886, cụ mới được khôi phục lại chức vị. Năm Khải Định thứ 9, cụ được sắc phong làm Thành Hoàng ở Tương Bình Hiệp đến nay.
Hàng năm cứ đến ngày 12 thang 10 âm lịch, người dân khắp nơi đổ về đình Tương Bình Hiệp để viếng cụ Phan. Nhà nghiên cứu Nguyễn Hiếu Học cho biết, một văn thư chính thức của viện Sử học phúc đáp cục Di sản văn hóa đã xác nhận Phan Thanh Giản có nhiều đóng góp lớn đối với lịch sử dân tộc trên lĩnh vực ngoại giao, chính trị, văn học, sử học. “Với nhận thức mới trên quan điểm lịch sử cụ thể, nhân vật Phan Thanh Giản xứng đáng được tôn vinh bằng nhiều hình thức khác nhau”, viện Sử học kết luận.

Cầm 200 đô sang Hàn, mẹ đơn thân vừa học tiến sĩ vừa nuôi con
Là nghiên cứu sinh, làm mẹ đơn thân, lại vừa được bầu chọn là ‘Công dân danh dự của thành phố Seoul’, Minh Phương cùng lúc thực hiện nhiều vai trò khác nhau.
" alt="Tiến sĩ Phan Thanh Giản từng chịu oan khuất, được phong Thành Hoàng ở Bình Dương"/>
Tiến sĩ Phan Thanh Giản từng chịu oan khuất, được phong Thành Hoàng ở Bình Dương
-

Nghệ nhân Lê Bá Chung - chủ một cơ sở làm quỳ vàng bạc. Ảnh: N. ThảoÔng nói, nếu như trước đây các cụ làm nghề hoàn toàn thủ công thì bây giờ các quy trình đã bán công nghệ. Một số khâu như đập diệp (tán mỏng, kéo dài cây vàng thành sợi to bằng đầu đũa), trước kia làm bằng tay, mỗi ngày gia đình ông chỉ làm được 1 cây vàng. ‘Nhưng bây giờ đã có máy, mỗi ngày đập diệp 10 cây cũng được’.
Hay khâu làm mực cũng được cải tiến bằng cách lướt cả tờ to, giúp giảm ngày công lao động. Để làm ra được sản phẩm là lá vàng mỏng dính, nhỏ bằng nửa bao diêm, người thợ phải làm tất cả 20 công đoạn. Trong đó, khâu đánh quỳ là công đoạn khó và vất vả nhất.
Trung bình, trong khoảng 1 giờ, người thợ phải đập liên tục 1.400 nhát búa để lá vàng được tán mỏng. Nếu đập không đủ số lượng hoặc dừng lại quá lâu, độ nóng trên lá vàng sẽ không đủ và không tán mỏng ra được.
Không những thế, thợ đánh quỳ cũng phải là những người thạo nghề. Chỉ cần sơ sẩy một chút thôi là búa đập vào tay. Những thợ mới vào nghề, bị búa đập dập tay là chuyện không hiếm.
 |
Thợ đánh quỳ ở cơ sở của nghệ nhân Lê Bá Chung. Ảnh: N. Thảo |
Thành phẩm lá quỳ được coi là đạt chất lượng phải có độ mỏng đều, mịn, gỡ ra không bị rách. Khi lá quỳ được dát vào tượng, lau đi phải bóng đều, đẹp mắt.
Hiện tại, 2 con trai ông cũng theo nghề của tổ tiên để lại. Cơ sở của gia đình ông hiện tạo công ăn việc làm cho khoảng 30 thợ ở tất cả các khâu: làm mâm, đánh quỳ, sơn thếp…
Công việc nhẹ nhàng, chỉ cần ngồi một chỗ như làm mâm (tách các lá quỳ) thường dành cho phụ nữ với mức thu nhập 4-5 triệu/ tháng. Thợ đánh quỳ có mức thu nhập cao hơn - 8-9 triệu/tháng.
 |
Công việc bóc tách các lá vàng được gọi là 'làm mâm'. Ảnh: N. Thảo |
 |
Công việc này hầu như chỉ dành cho phụ nữ vì đòi hỏi sự tỉ mẩn và không cần dùng nhiều sức. Ảnh: N. Thảo |
Ngoài việc làm quỳ để giao cho khách, từ năm 2014, ông Chung bắt đầu khôi phục lại nghề sơn thếp vàng bạc mà trước kia cha ông đã từng làm nhưng sau đó bị mai một.
Từ thời điểm đó, gia đình ông nhận các sản phẩm như tượng, bàn thờ, chai lọ, bàn ghế… về sơn thếp. Ông cũng có các đội thợ thường xuyên đi khắp các tỉnh trên cả nước để sơn thếp cho các đình, đền, chùa, nhà riêng…
Chỉ vào bộ bàn ghế đã được dát màu vàng óng đặt giữa sân, ông Chung kể, bộ bàn ghế này do một vị khách quen đặt ông. Đội thợ của ông gồm 5-6 người đã làm cả tháng nay, chuẩn bị giao cho khách.
‘Bộ bàn ghế này riêng trị giá của nó đã là 1,1 tỷ đồng. Chi phí dát vàng là 380 triệu, mất khoảng 8 cây vàng để làm’.
Ông cũng cho biết, chủ yếu là mất nhiều thời gian lót sơn, còn công đoạn dát vàng chỉ mất khoảng 3 ngày. 'Sản phẩm hoàn thiện, nếu bảo quản tốt thì trăm năm vẫn đẹp', ông khẳng định.
Kể về con trai út đang làm công trình tận trong Huế, ông bảo đội thợ nhà ông cũng đi khắp trong nam ngoài bắc để sơn thếp cho khách. Một trong những công trình có giá trị nhất mà cơ sở của ông từng làm là một ngôi chùa ở Đà Nẵng. ‘Họ sơn từ trong ra ngoài mất khoảng 1,8 cân vàng - tương đương gần 50 cây’, ông nói.
 |
Những lá quỳ nhỏ này còn được đánh thêm một lần nữa mới ra được thành phẩm cuối cùng. Ảnh: N. Thảo |
Trò chuyện với chị Nguyễn Ngọc Quỳnh - con dâu ông Chung, chị cho biết, từ khi về làm dâu, chị mới biết đến nghề này. Trước kia, khi còn ở nhà với bố mẹ, gia đình chị làm nghề da - cũng là một nghề truyền thống ở xã Kiêu Kỵ.
‘Làm da thì nhanh giàu hơn nhưng mạo hiểm, nhiều biến động. Chỉ cần 1 mẫu túi không đúng mốt là coi như mất. Còn nghề làm quỳ thì ổn định hơn.
Ưu điểm của nghề da là có thể dễ dàng đi tìm đầu ra, nhưng làm nghề quỳ thì không thể mang hàng đi chào bán ở đâu được. Hầu hết khách hàng đều tự tìm về làng, xem xét, nghiên cứu rồi mới đặt hàng’.
Chị Quỳnh kể, mấy năm nay rộ lên phong trào dát vàng tượng cá nhân. ‘Có những người tự đúc tượng mình với kích cỡ nhỏ rồi thuê chúng tôi dát vàng. Mới đây, cũng có một thầy giáo về hưu đặt làm một bức tượng như thế, để khi nào chết đi thì đặt trên bàn thờ’.
‘Hoặc có dịp cận Tết, người ta sẽ đặt dát vàng con giáp của năm ấy. Năm ngoái có sản phẩm lợn vàng, còn năm nay là chuột vàng’ - chị Quỳnh kể.
 |
Những bức tượng dát vàng được trưng bày ở phòng khách gia đình nghệ nhân Lê Bá Chung. Ảnh: N. Thảo |
Nghệ nhân Lê Bá Chung cũng chia sẻ, trước đây khi còn ở thời kỳ hoàng kim, cả xã Kiêu Kỵ có hàng trăm hộ làm nghề, nhưng đến nay chỉ còn khoảng 20 hộ. Nguyên nhân là do hàng Trung Quốc được nhập vào ồ ạt, giá thành rẻ hơn nên các sản phẩm của làng bị cạnh tranh, dẫn đến mai một dần. ‘Bây giờ số lượng sản phẩm bán được chỉ bằng 1/3 so với ngày xưa’ - ông nói.
Tuy nhiên, có một số ít như gia đình ông vẫn còn một lượng khách ổn định. Ông tiết lộ, bí quyết duy nhất để giữ nghề, giữ được uy tín với khách là ‘nói thật, làm thật’.
‘Tôi thường nói với khách là tôi làm thật đã đủ ăn rồi, tại sao tôi lại phải làm trò gian dối. Việc ấy không chỉ làm chúng tôi mất uy tín, mà những sản phẩm chúng tôi làm ra còn liên quan đến chuyện tâm linh nữa’.
‘Những sản phẩm hỏng, lỗi, khách chưa vừa lòng, chúng tôi cũng sẵn sàng bỏ ra một vài lá vàng dát lại để khách cảm thấy thoải mái’.
Chính nhờ quan điểm làm việc ấy mà cơ sở của gia đình ông vẫn tồn tại được đến ngày nay, trong khi rất nhiều cơ sở khác đã phải bỏ nghề.
Để bảo tồn nghề truyền thống của cha ông, ông Chung cũng cùng với các thợ làm quỳ trong Hiệp hội Dát vàng bạc quỳ mở hàng chục lớp dạy nghề tại các tỉnh Hải Dương, Bắc Giang, Ba Vì (Hà Nội) cho hơn 1.000 lao động nông thôn và nhiều phạm nhân đang trong thời gian cải tạo, giam giữ.
Năm 2004, ông Lê Bá Chung được UBND TP. Hà Nội trao tặng danh hiệu Nghệ nhân Hà Nội. Năm 2016, ông được Chủ tịch nước trao tặng danh hiệu Nghệ nhân ưu tú. Gần nhất, ông được tặng thưởng danh hiệu “Công dân Thủ đô ưu tú” năm 2017.
Ông Đinh Văn Giảng - Chủ tịch xã Kiêu Kỵ cho biết, nghề dát vàng bạc quỳ là một trong 2 nghề truyền thống của địa phương. Mặc dù hiện nay nhu cầu sản phẩm của nghề làm quỳ, sơn son thếp vàng đã giảm so với trước kia nhưng vẫn còn khoảng 20 hộ dân trong xã vẫn đang lấy nghề này làm kinh tế chính trong gia đình. ‘Chính quyền địa phương vẫn hết sức khuyến khích người dân bảo tồn nghề truyền thống. Năm 2008, nhà thờ tổ nghề đã được xây dựng tại thôn Kiêu Kỵ với sự hỗ trợ phần lớn của ngân sách nhà nước’. |

Gia đình nặng lòng với nghề đan quạt ở Tây Ninh
Chiếc quạt có hình trái tim. Màu lá trắng tươi và khi khe phẩy, mùi thơm của lá quyện trong gió...
" alt="Ông chủ cơ sở quỳ vàng kể thú chơi ngốn tiền tỷ của đại gia Việt"/>
Ông chủ cơ sở quỳ vàng kể thú chơi ngốn tiền tỷ của đại gia Việt
-

Do công ty đang triển khai nhiều dự án mới nên chị Ngân thường điều tôi đi công tác cùng với chị. Khi ngồi trên xe, tôi thấy chị nói với tôi nhiều câu “thả thính”. Thậm chí, có lần không biết do vô tình hay cố ý, chị ấy đã nắm tay và dựa vào vai tôi khiến tôi hơi khó xử. Tôi bắt đầu lờ mờ nhận ra việc chị Ngân có tình cảm với mình nhưng vẫn giữ thái độ chuẩn mực. Tôi không tỏ thái độ gay gắt vì sợ ảnh hưởng đến công việc.
Hôm đó, tôi với chị Ngân vào Vũng Tàu công tác, họp bàn về việc triển khai dự án mới của công ty. Đến tối muộn, buổi họp căng thẳng mới kết thúc, tôi với chị Ngân vội vã bắt taxi về khách sạn đã chọn trước thì nghe lễ tân báo chỉ còn 1 phòng đôi. Cả hai chúng tôi đều đã thấm mệt nên quyết định thuê phòng đôi đó để ngủ tạm 1 đêm chứ không qua khách sạn khác. Tôi lúc đó cũng nghĩ rằng vì là phòng có 2 giường nên chắc chắn chẳng có gì xảy ra.
Trước khi đi ngủ, tôi thấy chị Ngân mời tôi một ly rượu vang “cho nóng người”. Nào ngờ, sau khi uống ly rượu, tôi thấy người quay quay, chếnh choáng, tôi đã không làm chủ được mình và đã quan hệ với chị trong đêm đó.
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, tôi đã xin lỗi chị về những chuyện đã xảy ra và xin được chị giữ kín mọi chuyện. Đêm hôm sau, tôi xin lỗi chị và nói muốn bồi thường cho chị vì sai lầm đó, nhưng chị nói không cần. Chị bảo chuyện đêm hôm qua là do cả hai phía chứ lỗi không phải thuộc về một mình tôi. “Lúc nào tôi cần, Vinh đến bên tôi là được rồi. Đừng nói chuyện tiền nong, lỗi lầm gì nữa”, chị Ngân nói.
Kể từ đó, tôi bất đắc dĩ phải “phục vụ chuyện chăn gối” cho bà phó giám đốc dù trong lòng không muốn. Mỗi lần quan hệ với người đàn bà đó, tôi đều cảm thấy thương vợ, có lỗi với vợ vô cùng.
Tôi đã thức nhiều đêm để soạn thảo đơn xin nghỉ việc. Tuy nhiên khi nhận đơn xin nghỉ, chị Ngân đã gửi lại tôi và nói nếu tôi nghỉ việc, chị sẽ gửi một vài bức ảnh chụp với tôi cho vợ tôi xem. Giờ tôi không biết phải làm sao khi phải đối diện với bi kịch do chính mình tạo ra. Xin độc giả cho tôi một lời khuyên để có thể cư xử sáng suốt lúc này.

Người phụ nữ vào vai osin, từng bước phát hiện bí mật ngoại tình của chồng
Sau 8 năm hôn nhân, tôi cay đắng phát hiện chồng lừa dối mình, qua lại với người phụ nữ một lần đò.
" alt="Bất đắc dĩ phải ở chung phòng với sếp nữ, tôi đã làm điều khiến cả đời phải hối hận"/>
Bất đắc dĩ phải ở chung phòng với sếp nữ, tôi đã làm điều khiến cả đời phải hối hận
-
Nhận định, soi kèo Niger vs Morocco, 4h30 ngày 22/3: Đẳng cấp vượt trội
-

Ở Nhật Bản, trẻ con tự lập từ rất sớm.Một bà mẹ khoảng 30 tuổi ở khu vực Kanto, Nhật Bản đối xử với một cậu bé rất chu đáo vì nghĩ đó là bạn của con mình.
Cậu bé thường xuyên tới nhà chị chơi, gần như là mỗi ngày ngay cả khi con trai chị không có nhà. Cậu cũng thường xuyên ăn tối với gia đình, thậm chí ngủ lại qua đêm. Nhưng đến một ngày, chị ngỡ ngàng khi con trai nói cậu bé không hề quen biết cậu bạn kia.
Hiện tượng này đang ngày một phổ biến ở Nhật Bản, khi những đứa trẻ hàng xóm thích dành nhiều thời gian ở nhà người khác, kể cả là những người quen biết và người lạ. Hoặc chúng sẽ một mình lang thang ngoài đường khi bị bố mẹ bỏ bê, không có thời gian chăm sóc hay vắng nhà. Những ông bố bà mẹ này quá tập trung vào công việc thay vì dành thời gian cho con cái, hoặc có thể đơn giản là họ thờ ơ với con.
Người Nhật gọi những đứa trẻ này là ‘hochigo’ (có nghĩa là những đứa trẻ đơn độc). Từ vựng này xuất hiện từ khoảng năm 2010.
Mặc dù không có con số chính xác nào xác định tình trạng của hiện tượng ‘hochigo’, nhưng các bậc cha mẹ Nhật Bản đang phản ánh tình trạng này trên các trang mạng xã hội. Họ cũng chỉ trích những bậc cha mẹ vô tâm, để con cái lợi dụng lòng tốt của người khác, thậm chí còn cố tình tìm cách khiến con cái phải ra khỏi nhà.
Các chuyên gia chỉ ra rằng cần xây dựng một mạng lưới an toàn để hỗ trợ những đứa trẻ cũng như bố mẹ chúng. Nhưng vấn đề trở nên phức tạp hơn khi các bậc phụ huynh này không ý thức được việc họ đang bỏ bê con cái, mà chỉ cho rằng mình đang cho chúng sự tự do.
 |
Nhiều ông bố bà mẹ nghĩ rằng họ đang dạy con sống tự lập. |
Nhật Bản vốn được coi là một đất nước an toàn, nơi mà trẻ con được cho tự lập từ khi còn rất nhỏ. Chính vì thế, người Nhật Bản vốn chấp nhận sự tự lập ở trẻ ở mức độ cao hơn những quốc gia khác.
Chẳng hạn như học sinh lớp 1 ở nước này tự đi bộ hoặc đi tàu một mình đi học là rất phổ biến – chuyện hiếm khi thấy ở những nơi khác.
Bà mẹ giấu tên được nhắc đến ở phần đầu bài viết bắt đầu thấy vị khách lạ mặt tới nhà thường xuyên khi cậu con trai học lớp 1 của cô đưa một người bạn cùng lớp về nhà. Khi cậu bé kia đứng phía sau con trai và bạn cậu bé, chị đã tưởng rằng chúng là bạn của nhau, mặc dù cậu bé trông có vẻ lớn hơn một chút.
Lần nào, cô cũng mời cậu bé vào nhà và phục vụ đồ ăn vặt. Nhưng rồi cậu bé tới thường xuyên hơn, thậm chí còn tự lấy đồ ăn trong tủ lạnh mà không xin phép. Cậu bé cứ lang thang chơi trong nhà mà không hề có ý định về khi đã muộn.
Sau khi có chút nghi ngờ, cô đã hỏi con trai và vô cùng ngạc nhiên khi cậu bé trả lời không hề biết cậu bé kia.
‘Thằng bé hoàn toàn là người lạ. Con trai tôi nói nó không quen thằng bé một chút nào’ - chị chia sẻ.
Sau khi tham khảo ý kiến giáo viên của con trai, chị biết rằng cậu bé kia là học sinh lớp 3 của trường.
Sau lần ấy, cậu bé không còn ghé qua nhà chị nữa nhưng chị vẫn thấy cậu thường xuyên lang thang bên ngoài.
Môi trường sống ở Nhật Bản vẫn được đánh giá là khá an toàn nhưng gần đây đã xảy ra những vụ việc đau lòng khi có sự tham gia của Internet.
Mới đây, một bé gái 12 tuổi ở Osaka bị bắt cóc và giam cầm bởi một người đàn ông quen biết qua mạng xã hội. Ông ta gặp và đưa cô bé về nhà mình cách đó hơn 400 km.
Khoảng 1 tuần sau, cô bé trốn thoát được và cho biết còn một bé gái 15 tuổi đang bị giam giữ ở đó đã được 6 tháng.
Theo Bộ Giáo dục Nhật Bản, tính đến năm 2018, đã có ít nhất 700 nhóm trên cả nước tổ chức các hội thảo dành cho phụ huynh chia sẻ thông tin về việc nuôi dạy con cái, cũng như tăng cường nhận thức về tình trạng bỏ bê con cái. Các chuyên gia cho biết, có một vài nhóm còn về tận nhà để tư vấn cho những trường hợp gặp khó khăn.
Ông Noa Fukaya, Phó Giáo sư tại ĐH Shoin – một chuyên gia về trẻ em cho rằng, một số cha mẹ không có hiểu biết đầy đủ về việc nuôi dạy con cái.
Có nhiều nguyên nhân khác nhau như cha mẹ quá bận rộn với công việc, không có sự hỗ trợ từ ông bà. Những đứa trẻ ‘hochigo’ thường cảm thấy cô đơn, và dễ có nguy cơ phạm pháp, trốn học và nhiều vấn đề khác.

Những chiếc máy bán hàng cô đơn ở Nhật Bản
Ở Nhật Bản, trung bình cứ 23 người lại có một chiếc máy bán hàng tự động.
" alt="Những đứa trẻ Nhật Bản bị cha mẹ đẩy ra khỏi nhà"/>
Những đứa trẻ Nhật Bản bị cha mẹ đẩy ra khỏi nhà
-
Xen giữa và xuyên rừng, nhìn từ trên cao, công trình cầu tre tựa như “Trúc bạch Long” khổng lồ trườn mình uốn lượn xé thảm bèo nhung xanh mượt len lỏi qua những tán tràm cổ thụ xanh rì hút mắt. Hình ảnh sống động đẹp như bức tranh ấy tạo thêm nét chấm phá kỳ diệu chỉ có ở khu rừng tràm đẹp nhất Việt Nam. |
Trong hành trình du xuân về vùng Bảy Núi, rừng Tràm Trà Sư đã đón gần 40.000 lượt du khách đổ về cùng thản bước trên cây cầu tre dài nhất Việt Nam |
Anh Andréy cùng đoàn du khách đến từ Anh Quốc đã thốt lên: “Khu rừng là một nơi rất yên bình, thật đẹp, khi tôi nhìn thấy được sự bảo tồn thiên nhiên cây cối được trồng mới. Các loài chim, cuộc sống hoang dã và tất cả mọi thứ khác cùng cuộc sống cộng đồng địa phương ở khu rừng này thật sự rất tốt. Ấn tượng nhất là cây cầu tre thân thiện và rất Việt Nam”.
“Lần đầu đi trên cây cầu tre trong rừng dài nhất Việt Nam rất thích, len qua tán tràm đẹp. Vừa ngắm cảnh rừng, vừa đi thể dục, thật tiện”, một du khách đến từ TP Châu Đốc thích thú chia sẻ.
Trong hành trình du xuân của rất nhiều người về vùng Bảy Núi, rừng Tràm Trà Sư đã đón gần 40.000 lượt du khách cùng có những trải nghiệm thú vị trên cây cầu tre dài nhất Việt Nam. Họ đến để thưởng lãm không gian xuân thật trong lành, mát mẻ và thi vị.
“Như một phép màu ”
Vào một ngày đẹp trời dưới cái nắng gió phương nam, rồng tre đã hiện nguyên hình đẹp ngỡ ngàng trên cánh rừng tràm đặc dụng. Có chiều dài gần 4.000 mét (ở giai đoạn I), cây cầu tre dài nhất Việt Nam đang chứng minh độ “hot” khi được báo giới săn lùng và du khách khắp nơi háo hức trải nghiệm trên nhịp cầu thân thiện.
 |
Nhìn từ trên cao, cây cầu tre vạn bước tựa như con rồng khổng lồ trườn mình uốn lượn quanh rừng tràm Trà Sư |
Đã từ rất lâu, cây tre gắn liền dân tộc ta trong công cuộc chống giặc ngoại xâm, tre đi vào thi ca văn học nghệ thuật của đất nước, tre thường trực trong đời sống sinh hoạt của mọi gia đình. Và tre cũng đã được 1 số doanh nghiệp dùng trang trí làm du lịch nhưng cũng không phổ biến. Và cho đến khi có một nhà đầu tư sử dụng các loại tre làm vật liệu chính để xây dựng cây cầu “thế kỷ” thì mới làm nên chuyện. Vô hình chung, cây tre - biểu tượng của Việt Nam lại một lần nữa trở thành niềm tự hào trong trái tim của mọi người.
 |
Ngoài trải nghiệm cầu tre, du khách còn có thể lướt tắc ráng len lỏi vào rừng tràm để ngắm chim, cò |
Kiệt tác giữa rừng
Hành trình xuôi về An Giang thăm rừng tràm Trà Sư, nơi có hệ sinh thái điển hình nhất cho vùng ngập nước phía Tây sông Hậu sẽ tạo dấu ấn trong lòng du khách với những trải nghiệm thú vị như: Lướt tắc ráng băng rừng, tham gia hái sen, hái ấu, chài cá và thưởng thức các đặc sản bốn mùa. Đặc biệt, du khách sẽ được cận cảnh mục sở thị từng đàn chim bay về tổ ấm, tiếng côn trùng réo rắt, từng cánh hoa dần khép mi khi ngả bóng nắng chiều….trên sân ngắm chim trời độc nhất vô nhị.
Trà Sư là một bức tranh thiên nhiên với đầy đủ màu sắc, hoa lá, nhiều loại chim, côn trùng, loài bò sát như đang bừng tỉnh để cùng nhau chào đón ngày mới.
Đặc biệt, tiếp nối sự thành công cây cầu tre vạn bước, tới đây, Sao Mai cho biết sẽ cho xây dựng thêm cầu gỗ dài nhất Việt Nam, hứa hẹn sẽ cho du khách những điểm check -in hấp dẫn ở Trà Sư
Nơi đây không có khói bụi của đô thành, không tiếng ồn ào của xe cộ, chỉ có những ngôi nhà gỗ, cầu tre. Chụp ảnh ngược sáng, màu xanh chuyển thành trắng bạc như băng tuyết Siberia độc đáo. Vừa ngồi xuồng, vừa chạm tay vào những đám bèo ngay sát mặt nước, mở toang lồng ngực, hít thở không khí trong lành, mắt no nê cùng đất trời hào phóng. Tận hưởng cảm giác sảng khoái ấy sẽ giúp cho mọi người lấy lại phong độ, “refresh” lá phổi để nạp năng lượng tích cực từ hàng triệu chùm hoa tràm thoang thoảng hương .
Sắp tới, công trình cây cầu gỗ đẹp nhất Việt Nam sẽ được xây dựng để đón đầu nhiều dịp lễ trong năm. Trà Sư đang vươn đến mục tiêu lập nhiều cú đúp kỷ lục quốc gia sau khi sở hữu danh hiệu “Rừng tràm đẹp nhất Việt Nam, cây cầu tre trong rừng dài nhất Việt Nam”.
Trà Sư một điểm đến lý tưởng cho mọi người để tận hưởng cảm xúc thật thiên nhiên. Từ chuỗi lâu đài bồ câu trắng tinh, đàn lễ tân bồ câu xinh xắn, công viên hoa ngập sắc màu, bè hoa dập dềnh trên sóng nước Trà Sư đến tiết trời trong lành thanh khiết….sẽ là những kiệt tác thú vị của khu “Vườn Tràm địa đàng” ở Miền Tây.
Nguyễn Nhung
" alt="‘Kiệt tác’ giữa khu rừng tràm đẹp nhất Việt Nam"/>
‘Kiệt tác’ giữa khu rừng tràm đẹp nhất Việt Nam
-
Tôi mới 25 tuổi, ra trường đi làm được 2 năm thì lấy chồng. Nhà chồng tôi có 4 chị em: 1 trai, 3 gái. Chồng tôi là con út. Bên trên anh, các chị đều đã lập gia đình từ lâu, kinh tế ổn định, mỗi gia đình có 2 người con.
Nhà tôi thì khác. Bố mẹ chỉ sinh mình tôi nên cảm giác có anh chị em ruột khiến tôi rất hứng thú.
Đồ đạc của tôi, nếu các cháu hoặc các chị chồng thích, tôi sẽ cho mà không hề đắn đo. Vì thế, nửa năm đầu tiên, các chị khá quý tôi. Chúng tôi có thể đùa vui và nói với nhau cả buổi mà không hết chuyện.
Nhưng rồi, có một lần, về quê thăm bố mẹ chồng, tôi bị đau bụng vật vã nên nằm nghỉ trong phòng. Vợ chồng chị hai đến chơi, tôi không chạy ra chào hỏi, niềm nở như mọi lần. Chị hai phải vào phòng tìm, tôi mới cố ngồi dậy, nói lý do để chị thông cảm. Lúc ăn cơm, tôi cũng chỉ ngồi gẩy gót, nói chuyện chút ít rồi xin phép vào nằm.
Mọi người ăn xong hết, tôi lò dò ra rửa bát thì mẹ chồng nói, cứ nghỉ, mẹ và chị chỉ rửa 1 loáng là xong. Tôi vâng dạ rồi đi đun nước nóng, chườm bụng cho đỡ cơn đau.  |
Chị chồng - em dâu, thân thiết được không? |
Khi trở lại Hà Nội làm việc, đọc trộm tin nhắn trên điện thoại của chồng, tôi thấy chị hai trách và nói chồng tôi nên bảo ban vợ. Đời thủa nhà ai, có con dâu mới mà mẹ chồng phải nấu cơm, rửa bát, anh chị chồng về cũng không ló mặt ra chào hỏi cho tử tế.
2 chị còn lại cũng mắng chồng tôi. Có lẽ, các chị được nghe chị hai kể nên đã biết chuyện. Người thì bảo: hành xử của tôi như thế là không chấp nhận được, người nói tôi láo, nếu không phải bệnh liệt giường thì anh chị chồng đến cũng phải ra chào hỏi, cơm nước cho gia đình...
Một thời gian ngắn sau, tôi thấy các chị chồng lập 1 nhóm chát, chỉ có 4 chị em ruột thịt, không có dâu, rể.
Trong nhóm, các chị nhắc chồng tôi không nên chiều vợ quá, cũng không nên đưa hết tiền cho vợ kẻo vợ có tiền ăn chơi, đàn đúm rồi lại 'ngồi lên đầu lên cổ' chồng. Một chị còn nói, tôi ít tuổi, nhưng nhìn tôi 'không phải dạng vừa đâu'.
Mới đây, một sự việc xảy ra khiến tôi càng thêm hoang mang về mối quan hệ chị chồng - em dâu.
Ấy là khi tôi bị ngã xe, chân trái bó bột và tôi phải nằm một chỗ để cố định chân. Chồng tôi chuẩn bị phải đi công tác nên anh gọi điện nhờ mẹ lên Hà Nội chăm tôi.
Các chị biết chuyện, gọi điện hỏi han và động viên tôi rất nhiều nhưng khi nhắn tin cho em trai, các chị lại trách móc chuyện anh nhờ mẹ lên chăm con dâu.
Các chị nói, khi nào tôi đẻ, có cháu nội thì hẵn gọi mẹ đến chăm, còn bây giờ, tôi bị gãy chân thì anh nên gọi mẹ vợ. Con dâu về, chưa giúp được gì cho nhà chồng mà mẹ chồng đã phải hầu hạ là không được.
Hôm đó, tôi đã òa khóc trước mặt chồng. Chồng tôi biết tôi đọc trộm tin nhắn thì bực bội. Anh lập tức thay đổi mật khẩu điện thoại khiến chúng tôi cãi nhau rất to. Cuối cùng, tôi gọi về cho mẹ đẻ, nhờ mẹ đến chăm tôi và gọi cho mẹ chồng, bảo mẹ không phải lên cũng không phải lo lắng nữa.
Điều đó khiến mối quan hệ của tôi với chồng và với nhà chồng trở nên căng thẳng. Các chị chồng nói tôi là đứa ghê gớm, còn tôi thì giận và thấy xa cách với các chị.
Có phải tôi suy nghĩ quá trẻ con không? Hay mối quan hệ chị chồng em dâu vốn không thể thân thiết như nhiều người vẫn nói.
Mong mọi người cho tôi lời khuyên.

Vợ say nắng anh chủ cầm đồ, mang hết tài sản cho người tình
Nhìn Yến tàn tạ, vật vã, tôi thấy trái tim mình đau đớn, xót xa. Tôi có nên dang rộng vòng tay tha thứ cho em để gia đình đoàn viên, con cái có đủ bố mẹ.
" alt="Chị chồng"/>
Chị chồng