Truyện Giả Ngoan, Xấu Lắm Nha!
[Lịch Trái Đất năm 345 – Phòng chờ tàu C3 khu D]
“Triệu Hành thật sự bị đuổi ra ngoài à?ệnGiảNgoanXấuLắlịch 2024”
“Tôi đã bảo rồi mà các cậu không tin, cứ nằng nặc đòi tới coi…”
“Suỵt! Các cậu nhỏ giọng chút!”
“Sợ cái gì? Còn tưởng cậu ta vẫn là cậu ba nhà họ Triệu chắc? Giờ cậu ta khác gì chó nhà có tang đâu? Mà nhìn đi, người ta đang bận ngủ rồi, còn đeo cả tai nghe nữa…” Tuy lời lẽ hùng hồn nhưng giọng người này đã nhỏ hơn ban nãy rất nhiều.
“Nhà họ Triệu không tiễn cậu ta thì cũng thôi, ấy vậy mà còn mua vé tàu ở khu D nữa? Chậc, tội nghiệp ghê chưa…”
“Cậu thấy cậu ta tội nghiệp á?”
“À, cũng không hẳn, chỉ là tớ… Ừm, kiểu thế sự vô thường ấy. Như là, thật ra Triệu Hành cũng không quá lợi hại, bỏ cái mác nhà họ Triệu đi thì trông cậu ta chẳng khác gì người thường. À không, có khi còn tệ hơn người thường, là cái dạng du côn không học vấn không nghề ngỗng ấy.”
“Nghe nói Triệu Hành bị đuổi đến khu 3 của thành phố K, trình độ phát triển ở chỗ đó rất kém, vừa nghèo vừa loạn, chẳng khác nào khu tập trung đám côn đồ vô công rỗi nghề cả.”
“Thế chẳng phải rất hợp với cậu ta à…”
Thật phiền.
Cả đám cứ như là ruồi bọ vo ve không ngừng, ồn ào đến mức người khác không ngủ yên được.
Cậu thiếu niên đang dựa vào ghế chờ tàu đến, thở dài một tiếng, sau đó mở mắt, mặt mày cau có.
Người này chính là Triệu Hành.
Cũng là phú nhị đại nổi tiếng không học vấn, không nghề ngỗng, chỉ biết ăn chơi trác táng của thành phố C, là nổi sỉ nhục của nhà họ Triệu, đại ca giang hồ trong mắt mọi người. Là ví dụ điển hình cho trường hợp “con nhà giàu” không được dạy dỗ trong miệng bạn bè cùng trang lứa.
Hiện tại vì phạm lỗi mà hắn bị nhà họ Triệu vứt bỏ, “lưu đày” đến khu vực lạc hậu hoang vắng là khu 3 thành phố K tự sinh tự diệt.
Biệt danh mới là… “chó nhà có tang”.
Còn mấy đứa trốn sau cột ríu ra ríu rít kia là đám “thiếu gia” nhà trung lưu. Tuy nhà bọn họ cũng có ít tiền trinh nhưng chẳng có cửa so với nhà họ Triệu, toàn làm nền, biệt danh là “đám phá của tép riu”.
Hồi trước cả đám lúc nào cũng dí sau mông Triệu Hành, luôn miệng gọi “Anh Triệu ơi, anh Triệu à”. Giờ Triệu Hành sa cơ thì chạy đến chế giễu, ý đồ ‘tường đổ cùng nhau xô’.
Trên đời sao có đứa ngu đến vậy nhỉ? Dám chạy đến trước mặt người ta bêu rếu.
Triệu Hành thở dài, cảm giác hồi trước chắc là mình bị mù rồi. Hóa ra mấy năm nay hắn toàn chơi bời làm bạn với đám ngu dốt hèn nhát như này. Thế thì trong mắt người ta, hắn chẳng phải là đại ca của đám vừa ngu vừa hèn – một tên đầu to nhưng óc như trái nho sao?
Ngay khi thấy Triệu Hành mở mắt, đám bạn hèn đang núp sau cột lập tức ngậm miệng. Nhác thấy Triệu Hành liếc qua thì vài tên đã vào sẵn tư thế, có biến là chuồn ngay.
Vừa ngu vừa hèn hết thuốc chữa!
Triệu Hành thở dài lần nữa.
Hắn tháo tai nghe xuống, dùng tư thái hết sức tùy tiện mà ném nó vào cái thùng rác cách đấy không xa. Sau đó hắn giơ tay ngoắc đám đàn em.
Đám kia thấy thế, mặt mũi đứa nào cũng trắng bệch.
Chúng nó nhìn thùng rác, lại nhìn ánh mắt sắc bén chẳng có vẻ gì là buồn ngủ của Triệu Hành, bàng hoàng nhận ra một sự thật tàn khốc…
Triệu Hành không ngủ! Tai nghe không có phát nhạc! Nãy giờ chúng nó chế giễu Triệu Hành, hắn đều nghe thấy cả!
Sắc mặt cả đám đổi tới đổi lui như bảng pha màu, thậm chí có hai đứa như muốn ngừng thở đến nơi. Có một nhóc đầu vàng trông khá lanh lợi, nó nhìn trái nhìn phải rồi xoay người bỏ chạy!
Nhưng mà chậm rồi.
Ngay lúc nó cong chân định trốn đi thì Triệu Hành bỗng bật dậy như con báo, chẳng hề có vẻ lười biếng như lúc nãy.
“Rầm!”
Dáng người Triệu Hành khá tốt, cao đến khoảng 1m87, hai chân vừa dài vừa thẳng, chỉ cần hai ba bước là đã đứng trước mặt đám nhút nhát kia. Hắn giơ chân, không hề nương tình mà đạp thẳng lên sống lưng của nhóc đầu vàng. Chỉ nghe một tiếng hét thảm thiết vang lên, nhóc kia văng ra xa khoảng ba, bốn mét, đập mạnh xuống đất, đau đến nước mắt máu mũi chảy tùm lum.
Hoàn mỹ.
Động tác này có thể xem như một pha biểu diễn nghệ thuật, nếu mà có máy quay phim làm chậm ở đây, nó nhất định sẽ biến thành cảnh võ đạo cực kỳ ăn khách.
Triệu Hành thầm khen trong lòng.
Mà ba tên còn lại thấy cảnh này, chẳng đứa nào dám bỏ chạy nữa, cả đám như tội nhân cúi đầu ủ rũ, tay này xoắn lấy tay kia, trông có vẻ rất sợ hãi.
Giữa sân ga kẻ đến người đi bỗng chốc lặng yên. Ngay sau đó, đám đông xung quanh hệt như gặp phải virus truyền nhiễm, vội vàng tránh xa bọn họ.
Có người không muốn rước họa vào thân vội vàng lủi mất, có người muốn hóng hớt nên đi chậm, lén dòm coi đang có chuyện gì, cũng có người đã trộm báo cho bảo vệ.
Triệu Hành nói: “Đi thôi, đến nhà vệ sinh.”
Ba người kia lập tức như gà con theo dấu chân mẹ, ngoan ngoãn xếp hàng sau lưng Triệu Hành đi về phía nhà vệ sinh.
Mà tên bị đá nằm bẹp trên đất, nó cố gắng hai lần cũng không bò dậy nổi, chỉ có nước mắt đang chảy ra là không ngừng được.
Triệu Hành thấy nó sắp ngồi dậy thì giơ chân phải đạp thẳng vào ót nó, khiến nó lại nằm bẹp trên đất. Giày bốt đen cứng ngắc, lạnh tanh giẫm lên trên mặt nó, không nặng không nhẹ mà xoáy hai cái.
Tay phải Triệu Hành đặt trên đùi, hơi gập lại, hắn khom lưng nhìn nhóc đầu vàng bị mình đá đến trào nước mắt, nước mũi trộn chung với máu, giọng điệu rất chi dịu dàng: “Ngoan, mày không cần đi đâu, ở đây trông đồ đạc cho anh mày đi.”
“Cảm… cảm ơn anh Triệu.”
Triệu Hành rút chân về, ghét bỏ máu dính dưới gót giày mình, thế là hắn lại dẫm dẫm, cọ cọ vài cái trên vai thằng nhóc đầu vàng kia, sau đó mới xoay người bước đi.
Mãi cho đến khi Triệu Hành dẫn ba người vào nhà vệ sinh thì mới có một chị gái qua đường dè dặt tiến lên: “Này… cậu gì đó ơi, cậu với bạn của mình không sao chứ? Có cần tôi báo cảnh sát giúp mọi người không?”
“Không cần, không cần đâu…” Đầu vàng vội lắc đầu, cười ngại ngùng: “Không cần báo cảnh sát giúp bọn tôi đâu, bọn tôi… bọn tôi giỡn chút thôi mà, không có bị bắt nạt, thật sự không có.”
Mồm nói thế nhưng lúc đứng dậy nó đau tới méo mặt, phản ứng bản năng thôi không thể giả vờ được. Chẳng qua nó đã nói vậy, người khác cũng không tiện xen vào.
Chị gái qua đường thấy đầu vàng đau đớn bước đi khập khiễng mà vẫn phải trông hành lý cho Triệu Hành thì tức giận móc điện thoại ra.
Bên trong điện thoại là bức ảnh một thanh niên mặc áo hoodie màu đen, quần jean, đi giày bốt đen trông có vẻ rất mệt mỏi, hắn ngả lưng vào ghế, mắt khép hờ, tư thế thể hiện rõ bóng dáng của kẻ ăn chơi trác táng. Nhưng mà đường nét gương mặt của hắn lại sắc nét đẹp trai, môi mỏng nhếch nhẹ, sống mũi cao thẳng, khí thế gai góc, nét ngông cuồng của tuổi trẻ gần như nổi bật nhất trong đám người, khí phách ấy như muốn phá nát màn hình để xuất hiện khiến người ta run rẩy không thôi.
Hắn hệt như thanh bảo kiếm được triển lãm nơi cao nhất, bất cứ lúc nào cũng có thể rút đao ra khỏi vỏ.
Đây là bức ảnh mà lúc nãy chị gái đã chụp lén khi Triệu Hành đang “ngủ”. Cô nàng nhìn ảnh chụp mà bị hớp hồn, lúc sau mới cắn chặt răng, nhẫn tâm xóa bỏ tấm ảnh chụp, đã thế còn lẩm bẩm nói: “Đã khốn nạn xin đừng đẹp trai… Đẹp trai mấy thì cũng là thằng khốn nạn, xóa, xóa hết…”
…
Khi Triệu Hành dẫn đám người kia ra khỏi nhà vệ sinh thì đầu vàng vẫn còn dè dặt đứng trông hành lý cho hắn. Thấy Triệu Hành là người nó căng cứng, cố gọi hai tiếng “anh Triệu”.
Cũng may Triệu Hành không làm quá, bằng chứng là mấy người đi phía sau hắn cũng coi như có chút thể diện, mặt mũi bình thường, chỉ là đi đứng có hơi khập khiễng, trên cổ tay cũng có vết ứ máu nhìn mà sợ.
Triệu Hành tùy ý gật đầu với đầu vàng, sau đó xách đồ đạc mình rồi dòm vé xe.
“Ui!” Triệu Hành tiếc nuối nói: “… Vì các cậu mà anh đây lỡ chuyến tàu rồi, giờ sao đây?”
Bốn đứa ngơ ngác, cũng may đầu vàng phản ứng nhanh: “Anh Triệu, là do bọn em sai, bây giờ bọn em đi mua vé xe mới liền cho anh ạ.”
“Đúng, đúng vậy.”
Bốn đứa vội vàng xách hành lý Triệu Hành đến quầy mua vé gần nhất.
Triệu Hành đưa vé còn nguyên cho nhân viên: “Dời xuống một chuyến đi.”
Nhân viên chỗ quầy bán vé nhìn vé xe rồi nhìn Triệu Hành, cô ta không nói gì, gật đầu cặm cụi gõ máy tính.
“Anh Triệu, không ấy chúng ta đổi thành nhà ga hạng A đi, hạng D thiệt thòi cho anh quá.” Đầu vàng nịnh nọt.
“Đúng rồi đó…” Bốn đứa kia hùa theo.
Nhân viên công tác nhìn giấy tờ trên tay: “Địa điểm đến không có…”
“Không cần.” Triệu Hành chen lời, quay đầu liếc đầu vàng mà khịa: “Còn đòi hạng A… tụi bây có tiền ghê ha, đúng là giàu hơn chó nhà có tang nhiều.”
Vẻ mặt cả đám như xịt keo, vội móc hết tiền trong túi ra, cười sượng trân: “Anh Triệu… Anh Triệu ơi, mớ này là bọn em hiếu kính anh, bọn em đến hơi vội nên chưa chuẩn bị quà chia tay cho anh, mong rằng anh sẽ nhận chút quà mọn này.”
Triệu Hành cầm tiền đếm đếm, giọng cũng dịu hơn: “Vầy không ổn cho lắm, cứ như anh đây giựt tiền chúng mày ấy.”
“Đâu có, sao thế được. Cái này là, là… Anh Triệu cũng tiêu không ít tiền vì bọn em mà.”
“Đúng rồi đó, bọn em đi chơi toàn là anh Triệu bao không mà.”
“Chút tiền trinh này còn chưa đủ trả một chầu mà anh Triệu mời bọn em đâu.”
Triệu Hành nhét tiền vào ví, giọng lạnh tanh: “À, phải không? Thì ra chút tiền này còn chưa đủ cho anh đây dẫn chúng mày ra ngoài ăn một chầu.”
Nguyên đám sửng sốt.
Đầu vàng liếm môi, giọng khô khốc: “Em… em…”
Nó nắm chặt điện thoại, chuyển hết tiền mà mình đang có cho Triệu Hành, làm xong nó cười còn khó coi hơn khóc: “Anh… anh Triệu, em cũng thấy chút tiền này hơi chướng mắt nên em chuyển hết tiền trong thẻ cho anh rồi, không nhiều lắm, anh nhớ nhận nhé.”
Bốn đứa còn lại cũng vội vàng làm theo.
Triệu Hành thì chẳng có vẻ gì là khách khí, thẳng tay nhận hết. Ban đầu không có bao nhiêu tiền, từ từ lên đến con số gần mười ngàn.
Đúng là chẳng đủ tiền để Triệu Hách dẫn bốn đứa chúng nó đi vào khu “Sim Earth” vui chơi một ngày.
Thôi được rồi, bọn nó cũng đã sạch túi.
…
Sau khi Triệu Hành đi, cả đám mới che vết thương đi tìm ghế ngồi xuống, đau tới không ngừng xuýt xoa.
“Đau quá má ơi, chắc xương sườn tớ gãy thành từng khúc rồi.”
“Làm sao bây giờ, tớ… tớ không có tiền gọi xe, sao mà về được đây?”
“Tớ sẽ đau chết trên đường về mất, chân của tớ bị anh Triệu đánh gãy rồi.”
“Mớ tiền đó tớ phải tích cóp ba năm đó, tớ… muốn khóc quá hu hu.”
“Từ từ, tình huống này, ừm… chúng ta báo cảnh sát bảo cậu ta doạ nạt cướp tiền có được không?”
“… Không được, lúc nãy chuyển khoản tớ có ghi là ‘chúc anh Triệu thuận buồm xuôi gió, chút tâm ý nhỏ, mong anh sẽ nhận’.”
“Tớ cũng có ghi.”
“Hình như… tớ cũng ghi mấy lời chúc phúc lành.”
“… Mẹ nó, đúng là cái hèn nó ngấm vào xương mà, sao chúng mày sợ cậu ta thế?”
相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Shahrdari Noshahr vs Saipa, 22h30 ngày 17/3: Cơ hội mong manh
-
Căn nhà cấp 4 tồi tàn, nơi vợ chồng bà Cúc cùng 3 người cháu sinh sống Trời nắng cũng như mưa, hai vợ chồng già đều đặn thức khuya, dậy sớm đi lượm ve chai ở các quán nước giải khát, các quán ăn, dọc lề đường. Đồ thu gom được, cuối ngày bà Cúc mang đi bán. Hôm nào khá khẩm, ông bà kiếm được 50.000 đồng. Để có thể trang trải, lo cho 3 đứa cháu đang trong độ tuổi ăn học, ông bà cũng không ngại làm thuê, ai kêu gì làm nấy những mong kiếm thêm chút tiền.
Tài sản lớn nhất của cặp vợ chồng già là 3 đứa cháu mồ côi ngoan hiền, chăm học Trong căn nhà cấp 4 dột nát, người đàn bà gần 70 tuổi cho biết, ông bà sống cùng 3 đứa cháu. Cháu gái đầu đang chuẩn bị lên lớp 10, còn 2 cháu đang học cấp 1 và 2.
“Mẹ mấy đứa trẻ không may mất sớm, ba thì bị tai nạn lao động, mấy năm nay rời con cái, gia đình đi biệt xứ. Thương các cháu còn nhỏ đã sớm chịu cảnh bất hạnh, không nơi nương tựa nên vợ chồng tôi đưa các cháu về nuôi”, bà Cúc nghẹn ngào. "Ở độ tuổi này, chúng tôi có chết cũng không sao, nhưng còn các cháu bơ vơ, không ai chăm sóc".
Mỗi sớm thức dậy, ông bà chỉ mong nhặt được nhiều ve chai để bán kiếm tiền, lo cho các cháu ăn học Được biết, gia đình ông Ngôn, bà Cúc nhiều năm liền thuộc diện hộ nghèo của xã. Căn nhà cũng được chính quyền, bà con trong xóm chung tay hỗ trợ xây dựng, trong nhà không có đồ đạc gì có giá trị ngoài chiếc xe đạp điện cũ kỹ để các cháu làm phương tiện đi học.
Vợ chồng ông bà đội nắng, làm thêm nghề phụ hồ để kiếm thêm kinh phí tang trải cuộc sống Dù nghèo khó nhưng ông bà không cho các cháu nghỉ học giữa chừng để đi làm. Đôi vợ chồng già chỉ có mong ước bình dị là đứa nào cũng được ăn học tử tế, đến trường như bao đứa trẻ khác.
“Mỗi sáng thức dậy, vợ chồng tôi chỉ mong nhặt được nhiều ve chai, bán được ít tiền để có đủ chi phí trang trải cho 3 cháu được ăn học tới nơi tới chốn, sau này các cháu trưởng thành, sống có ích cho xã hội”, bà Cúc chia sẻ.
Chia sẻ với VietNamNet, ông Trần Quốc Thắng – Chủ tịch UBND phường Hương Vinh cho biết, vợ chồng ông Ngôn, bà Cúc có cuộc sống vất vả, khó khăn khi đến tuổi xế chiều còn phải lo toan từng ngày cho 3 cháu. Ông bà là hộ nghèo nhiều năm liền của phường, nhận được sự quan tâm của chính quyền địa phương và các ban ngành đoàn thể.
“Lâu lâu có dịp, lãnh đạo địa phương lại đến thăm hỏi, động viên gia đình và trao tiền hỗ trợ của nhà nước. Thế nhưng, để có kinh phí lo cho các cháu ăn học nên người, ông bà vẫn phải còng mình nhặt ve chai, kiếm thêm thu nhập. Rất mong nhận được sự quan tâm, chia sẻ của cộng đồng, các nhà hảo tâm để giúp đỡ ông bà và các cháu vượt qua khó khăn”, ông Thắng chia sẻ.
Đoàn Thuý Nga - Đình Thành
" alt="Ông bà còng lưng, đội nắng nhặt ve chai nuôi 3 cháu mồ côi ăn học">Mọi sự giúp đỡ xin gửi về:
1. Gửi trực tiếp: Ông Nguyễn Văn Ngôn/bà Dương Thị Cúc. Đội 12B, phường Hương Vinh, TP Huế, tỉnh TT-Huế. Điện thoại: 0336654270
2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet:Ghi rõ ủng hộ MS 2022.193 (gia đình ông Ngôn)
Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET
Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội
- Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: Báo VIETNAMNET
- The currency of bank account: 0011002643148
- Bank:- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM
- Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam
- SWIFT code: BFTVVNV X
- Qua TK ngân hàng Vietinbank:
Chuyển khoản: Báo VietNamNet
Số tài khoản: 114000161718
Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa
- Chuyển tiền từ nước ngoài:
Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch
- Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội
- Swift code: ICBVVNVX126
3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet:
- Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội.
- Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 408 Điện Biên Phủ, P11,Q10, TP.HCM. Điện thoại: 19001081.
Ông bà còng lưng, đội nắng nhặt ve chai nuôi 3 cháu mồ côi ăn học
-
PV Báo VietNamNet phối hợp với chính quyền địa phương trao hơn 86 triệu đồng tới em Hoài Na Vì lo cuộc sống cho gia đình nên người anh cả Nguyễn Trung Đức sau khi học xong lớp 12 đã ra Hà Nội làm công nhân, đồng thời nuôi hy vọng tìm cơ hội để đi xuất khẩu lao động tại Nhật Bản.
Chị Lê Thị Bằng Giang, trưởng thôn Trung Hoa cho biết, hoàn cảnh của cháu Na rất đáng thương. Trong 3 anh em thì mỗi Đức có thể tự lập, còn Na và Nhật thì phụ thuộc hoàn toàn.
Na cho biết, sau khi biết được hoàn cảnh về gia đình bản thân em đã nhận được rất nhiều sự giúp đỡ. Em sẽ cố gắng học tập để không phụ lòng bố mẹ, người thân và các nhà hảo tâm.
“Hiện tại em đã nhận được số tiền hơn 140 triệu đồng sau khi hoàn cảnh của em được Báo VietNamNet đăng tải. Số tiền nhận được em đã nhờ người thân làm thành 2 sổ tiến kiệm. Em sẽ chi tiêu hợp lý để lo cho cuộc sống sau này”, Na tâm sự.
Na cũng cho biết, nhờ có sự giúp đỡ nên thời gian này anh Đức cũng đang tập trung học tiếng để chờ đến tháng 10 làm thủ tục đi xuất khẩu lao động tại Nhật Bản.
Sỹ Thông - Thiện Lương
" alt="Em Hoài Na ở Hà Tĩnh được bạn đọc ủng hộ hơn 86 triệu đồng">Em Hoài Na ở Hà Tĩnh được bạn đọc ủng hộ hơn 86 triệu đồng
-
Tại các khoa nhi của các bệnh viện, tình trạng quá tải cũng xảy ra cả tuyến trung ương và địa phương. Ở Bệnh viện Thanh Nhàn, giai đoạn cao điểm, trẻ phải nằm ghép 3 người/giường, 1 bác sĩ phải đảm nhiệm điều trị cho 30 bệnh nhi. Bệnh viện Bạch Mai, Bệnh viện Đa khoa Hà Đông (Hà Nội) cũng thường trong tình trạng "kín giường".
Theo PGS.TS Nguyễn Diệu Thúy - Chủ nhiệm Bộ môn Nhi, Đại học Y Hà Nội, một trong số các nguyên nhân là do hậu quả của “nợ miễn dịch”. Theo đó, trẻ không đạt miễn dịch tự nhiên theo đúng độ tuổi do thời gian trẻ giảm tiếp xúc xã hội kéo dài. Khi quay trở lại trường, nhiều loại dịch bệnh thông thường (cúm, adeno, sốt xuất huyết…) lại trở nên phức tạp, khiến trẻ dễ tiến triển nặng và thời gian khỏi bệnh lâu hơn.
Theo chuyên gia, bên cạnh tiêm phòng vắc xin, vận động hợp lý, bổ sung dinh dưỡng là yếu tố giúp tăng cường hệ miễn dịch của trẻ. Tuy nhiên, tại Việt Nam, hiện có 60% trẻ thiếu kẽm, cứ 3 trẻ có một trẻ thiếu sắt.
Trong khi đó, không phải cứ cho trẻ thức ăn giàu sắt và thức ăn giàu kẽm là hấp thu 100%. Tỷ lệ hấp thu sắt từ thức ăn khá thấp chỉ từ 5-15%, kẽm từ 10-30%. Do đó chế độ ăn hàng ngày của trẻ dưới 5 tuổi chỉ đáp ứng được 50% kẽm và sắt, ngoài ra trẻ còn dễ bị nhiễm giun sán, rối loạn tiêu hóa thường xuyên cũng là nguyên nhân gây giảm hấp thu sắt, kẽm.
PGS.TS Diệu Thúy cho biết thêm, lúc trẻ đang bệnh, virus, vi khuẩn lấy các vi chất dinh dưỡng đặc biệt là sắt để sinh sôi và phát triển. Trong khi tần suất trẻ bị bệnh một năm trung bình khoảng 2-3 đợt. Chính vì vậy giai đoạn trẻ 6 tháng – 5 tuổi là giai đoạn “khoảng trống miễn dịch” trẻ rất dễ mắc bệnh và có nguy cơ thiểu kẽm và sắt cao.
PGS.TS Diệu Thúy khuyến cáo phụ huynh không bổ sung sắt và kẽm khi trẻ đang bệnh. Bởi lúc trẻ đang bị bệnh, virus, vi khuẩn lấy các vi chất dinh dưỡng đặc biệt vi chất dinh dưỡng sắt để sinh sôi và phát triển. Chính vì vậy, khi đang bệnh không sử dụng sản phẩm có vi chất sắt.
Không ít phụ huynh thắc mắc liệu có cần phải xét nghiệm trước khi bổ sung sắt và kẽm hay không, Ths.BS Lê Thị Hải – nguyên Giám đốc Trung tâm Khám, tư vấn Dinh dưỡng, Viện Dinh dưỡng Quốc gia cho biết, việc xét nghiệm vi chất là không cần thiết trừ khi có chỉ định của bác sĩ khi có nghi ngờ thiếu hụt lớn và đang ảnh hưởng đến sức khỏe lâu dài của trẻ.
Đồng quan điểm, PGS.TS Nguyễn Tiến Dũng - Nguyên Trưởng khoa Nhi, Bệnh viện Bạch Mai cũng cho biết, khi bổ sung sắt và kẽm, việc cân bằng hàm lượng là điều quan trọng. Vì vậy nên lựa chọn sản phẩm có cả sắt và kẽm với tỉ lệ 1:1 để cơ thể trẻ hấp thu được tốt nhất.
3 trẻ sơ sinh ở Hà Nội mắc sốt xuất huyết, có bé mới 5 ngày tuổiCả 3 bệnh nhi chưa đầy 1 tháng tuổi mắc sốt xuất huyết đều ở quận Long Biên, Hà Nội. Ca nhỏ nhất mới 5 ngày tuổi nhập viện vì vàng da, một ngày sau có dấu hiệu sốt." alt="Số trẻ mắc bệnh hô hấp hậu Covid">
Số trẻ mắc bệnh hô hấp hậu Covid
-
Nhận định, soi kèo Fajr Sepasi vs Mes Soongoun Varzaghan, 22h30 ngày 18/3: Xây chắc ngôi đầu
-
Ảnh minh họa: Myamericannurse Nghiên cứu tập trung vào 567 người (cả nam và nữ giới) được hồi sức sau khi tim ngừng đập tại 25 bệnh viện tại Anh và Mỹ. Các bệnh nhân được gắn thiết bị theo dõi não.
Tiến sĩ Parinia cho biết, các bệnh nhân chia sẻ với ông 5 cảm nhận của họ khi ở ranh giới giữa sự sống và cái chết:
1. Cảm thấy quá trình hồi sức cấp cứu đang diễn ra
2. Nghe được tiếng nói của nhân viên y tế
3. Biết có hoạt động hồi sức tích cực
4. Nghĩ đang đi đến một nơi nào đó
5. Đánh giá cuộc đời mình.
Tiến sĩ Parnia nói, nhiều bệnh nhân đã suy nghĩ về hành động của họ ảnh hưởng đến người khác như thế nào. Một số người cảm thấy như đang đi đến một nơi nào đó giống như ở nhà.
Những người khác nhớ lại các kỷ niệm, thậm chí một số nhớ lại những khoảnh khắc đáng sợ trong cuộc sống của họ.
Tiến sĩ Parnia cho biết: "Đây không phải là ảo giác, ảo ảnh. Đó là những trải nghiệm thực sự xuất hiện khi bạn ngừng tim".
Bài báo được đưa ra sau khi bác sĩ Kathryn Mannix có văn phòng tại Northumberland (Anh), đưa ra nhận định, cái chết “không tệ như bạn nghĩ”.
Bác sĩ Mannix nói: “Chết cũng như sinh, là một quá trình, dần dần con người mệt mỏi, gầy mòn. Mọi người ngủ nhiều hơn, thức ít hơn".
Vào tháng 3/2018, các bác sĩ tại đơn vị chăm sóc đặc biệt của Canada đã phát hiện ra một người có hoạt động não liên tục trong tối đa 10 phút sau khi họ tắt máy hỗ trợ sự sống.
Dấu hiệu một người cận kề cái chết
Có một số dấu hiệu chính để nhận biết một người sắp qua đời như thân nhiệt giảm, huyết áp giảm, ngủ nhiều hơn, nước tiểu đổi màu..." alt="Bác sĩ dành 25 năm tìm hiểu cảm nhận của bệnh nhân lúc ngừng tim">Bác sĩ dành 25 năm tìm hiểu cảm nhận của bệnh nhân lúc ngừng tim
- 最近发表
-
- Kèo vàng bóng đá nữ Real Madrid vs nữ Arsenal, 00h45 ngảy 19/3: Khó cho chủ nhà
- Bất động sản Trung Quốc đang phải đối mặt với thách thức mới
- 3 loại vi khuẩn gây nhiễm độc trong cánh gà chiên vụ ngộ độc ở trường Ischool
- Trẻ suy thận nặng do bố mẹ tự điều trị bằng thuốc nam
- Nhận định, soi kèo Mladost Novi Sad vs Macva Sabac, 20h00 ngày 17/3: Chủ nhà thắng thế
- Cụ bà 74 tuổi một mình chăm con sống thực vật, chồng ung thư não
- Quảng Nam ghi nhận ca tử vong do sốt xuất huyết đầu tiên
- Chiến lược điện khí hóa của Nissan: Công nghệ e
- Nhận định, soi kèo Atalanta vs Inter Milan, 02h45 ngày 17/3: Nỗi sợ xa nhà
- Bất động sản công nghiệp 'phá băng', xuất hiện giao dịch hàng chục ha
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo U21 Charlton vs U21 Bournemouth, 20h00 ngày 18/3: Tin vào chủ nhà
- Trao hơn 30 triệu đồng đến em Hoàng Tuấn Dũng mắc 2 bệnh ung thư
- Vinhomes hợp tác cùng 89 đại lý để ra mắt ‘siêu phẩm’ mới
- Huyện tự ý cho doanh nghiệp mượn đất công, Chủ tịch TP.HCM yêu cầu kiểm điểm
- Nhận định, soi kèo Tigre vs Central Cordoba, 5h00 ngày 18/3: Độc chiếm ngôi đầu
- Văn phòng viễn tưởng của Naver đi vào hoạt động: Nơi con người song hành cùng ‘đồng nghiệp’ robot
- Kháng thể IgG – ‘áo giáp’ bảo vệ hệ miễn dịch của trẻ
- Bộ Y tế chỉ rõ thói quen tích thực phẩm gây ngộ độc botulinum
- Nhận định, soi kèo Lillestrom vs Raufoss, 20h00 ngày 18/3: Khác biệt trình độ
- Căn bệnh về não rất nguy hiểm nhưng tuyệt nhiên không có manh mối cảnh báo
- 3 loại vi khuẩn gây nhiễm độc trong cánh gà chiên vụ ngộ độc ở trường Ischool
- Cần 1.200 tỷ đồng để chỉnh trang, Bãi Sau Vũng Tàu sẽ có khu trình diễn ánh sáng
- Nhận định, soi kèo MIKA Ashtarak vs FC Syunik, 18h30 ngày 18/3: Tưng bừng bắn phá
- Căn hộ khách sạn rao bán “cắt lỗ” đến 2 tỷ đồng vẫn khó bán
- Có nên lắp gioăng cao su lên các cánh cửa xe cho đỡ ồn?
- Nữ sinh lớp 12 mắc bệnh lạ, mẹ nghèo khóc ngất cầu xin cứu con
- Nhận định, soi kèo Nữ Tigres UANL vs Nữ Mazatlan, 08h00 ngày 17/3: Vùi dập khách
- Giá xe máy điện 22 triệu đồng
- Bố mẹ mắc ung thư, bé trai đang chăm mẹ nhập viện vì bệnh nặng
- Thị trường bất động sản sẽ ‘đảo chiều’ từ quý III/2024?
- 搜索
-
- 友情链接
-