Thể thao

Ronaldo bị điên hay có máu côn đồ?

字号+ 作者:NEWS 来源:Thể thao 2025-03-27 00:05:22 我要评论(0)

-Cristiano Ronaldo chỉ ghi bàn ở 1 trong 4 trận đấu của Real Madrid từ đầu năm. Ngược lại,ịđiênhaycógamegame、、

 - Cristiano Ronaldo chỉ ghi bàn ở 1 trong 4 trận đấu của Real Madrid từ đầu năm. Ngược lại,ịđiênhaycómáucônđồgame anh liên tục có hành động đá đối thủ.

Một tuần, 2 cú đá người

Ronaldo khởi xướng pha tấn công của Real Madrid, chuyền bóng cho đồng đội rồi di chuyển rất nhanh. Ngay lập tức, hậu vệ phải Molinero của Betis áp sát truy cản. Kết quả, Molinero bị Ronaldo đẩy ngã, trước khi ăn thêm một cú đá. (xem clip TẠI ĐÂY)

Trọng tài Martinez Munuera đã không cất còi, và Real vẫn tiếp tục tấn công. Trong khi đó, theo luật, hành vi của Ronaldo là bạo lực và xứng đáng với chiếc thẻ đỏ. Thậm chí, lỗi đá người không bóng có thể khiến Ronaldo bị treo giò 3-4 trận.

{ keywords}
Ronaldo liên tục có những hành động xấu trên sân cỏ

"Anh ta là một kẻ hiếu chiến, đã chủ động gây hấn tôi",Molinero tức giận lên tiếng sau trận đấu. "Phải ở bên cạnh mới thấy rõ sự hung hăng của Ronaldo. Anh ta có một hành động rất xấu. Tôi không phải một vị thánh, nhưng không bao giờ tôi đá không bóng với các đồng nghiệp".

Chỉ một tuần trước trận hòa Betis 1-1, Ronaldo cũng có một hành vi tương tự.

Theo đó, trong trận thắng Sporting Gijon 5-1 trên sân nhà Bernabeu, Ronaldo đá thẳng vào Nacho Casestừ phía sau, sau khi bị tiền vệ của Gijon ngăn cản pha di chuyển. Trọng tài Alberto Undiano phạt Cases vì phạm lỗi, nhưng không đả động gì đến hành vi phản cảm của Ronaldo. Chính những tờ báo thân Real cũng cho rằng Ronaldo đã may mắn khi không phải nhận thẻ đỏ. (xem clip TẠI ĐÂY)

Vấn đề tâm lý hay có máu côn đồ?

Sau khi tấn công Cases, Ronaldo thanh minh rằng đó là hành động theo bản năng, một sự phản xạ khi có va chạm. "Tôi không chủ động đá Cases. Đó chỉ là một phản ứng theo bản năng. Nếu tôi chủ động đá, cậu ấy không đứng dậy ngay như vậy".

Cứ cho là Ronaldo thực hiện một phản ứng theo bản năng. Vậy, phải chăng bản năng của Ronaldo là đá người không bóng? Nếu chỉ đá Cases thì không vấn đề. Nhưng ngay ở trận tiếp theo Ronaldo lại có hành vi đá Molinero, thì đó là vấn đề.

{ keywords}
Vấn đề của Ronaldo là gì, tâm lý hay thích bạo lực?

Một câu hỏi được đặt ra, vấn đề của Ronaldo là gì? Anh đang có vấn đề tâm lý nên không kiểm soát được cảm xúc, dẫn đến hành vi xấu, hay Ronaldo thực sự có tính côn đồ trong người và mê bạo lực?

Rất khó để trả lời, chỉ biết một thực tế là Ronaldo đang liên tục đá người trong thời gian gần đây. Cụ thể, vấn đề này đang xảy ra trong vòng 3 tháng trở lại đây. Trước Molinero và Cases, Ronaldo còn ba lần khác tấn công đối phương trên sân cỏ.

Nạn nhân đầu tiên của Ronaldo mùa này là David Simon, hậu vệ phải của Las Palmas. Không thể vượt qua Simon và bị theo rất sát, Ronaldo đã lấy tay đẩy ngã đồng thời đưa chân đá đối thủ.

Trong trận đấu mà Real thua Sevilla trên sân khách, đến lượt Krychowiak bị Ronaldo tấn công. Tiền vệ người Ba Lan đã chủ động áp sát để ngăn đà chạy của CR7, và hậu quả là bị ăn đấm.

Dani Alves cũng từng biết cảm giác ăn đòn từ Ronaldo. Giữa hai người luôn có những xích mích trong và ngoài sân cỏ. Thế nên, trong trận Kinh điển mà Real thua thảm hại 0-4 trước Barca ngay trên sân nhà, CR7 đã chủ động tấn công Dani Alves bằng cùi chỏ. Đây cũng là lần duy nhất trong 5 lần tấn công đối thủ, Ronaldo bị phạt.

Ronaldo đang có mùa giải thất vọng, với 12 trận không ghi bàn sau 21 vòng La Liga. Những hình ảnh bạo lực vừa qua càng làm cho Ronaldo thêm xấu xí và thất vọng.

Kim Ngọc

Ronaldo lại bỏ bóng đánh cầu thủ đối phương

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
 - Bộ ảnh “Before I Graduate – Trước khi tốt nghiệp” là 7 câu chuyện đại diện cho 7 tính cách tiêu biểu khác nhau của sinh viên. 

Đây là một chiến dịch truyền thông xã hội được tổ chức bởi CLB Truyền thông YMC – ĐH Ngoại thương và Học viện Marketing Tomorrow Marketers, nhằm truyền tải thông điệp: "Quãng thời gian sinh viên là hữu hạn, là lúc bạn có thể thỏa thích thử những gì mình muốn trước tốt nghiệp! Hãy mạnh dạn theo đuổi đam mê, sống trọn từng giây và hết mình với tuổi trẻ, để không phải nuối tiếc!".

Ngoài ra, sự kiện đặt bảng “Before I Graduate” nhằm mục đích khuyến khích các bạn sinh viên viết ra những hoài bão của tuổi trẻ, những điều mà bạn mong mỏi trong quãng đời sinh viên hay đơn giản là một điều gì đó mà bạn không muốn mình phải hối tiếc trong quãng đời Đại học.

{keywords}

{keywords}

Suốt bốn năm đại học, tôi chẳng có lấy nổi một đứa bạn thân. Có nhiều chuyện muốn nói mà chẳng tìm được một ai để chia sẻ. Một ngày dài đến công ty với bạn đồng nghiệp và sếp, những con người tuy ở cùng 8 tiếng 1 ngày nhưng cũng chỉ dừng ở mức xã giao, mà thậm chí lắm lúc còn ganh đua, đố kỵ và lợi dụng nhau. Trên facebook thì news feed đầy ắp cập nhật hàng ngày của những đứa “bạn", những người mà tôi chẳng thực sự quan tâm đang gặp vấn đề gì, chỉ chực xoá họ trong friendlist khi tôi đã dần quên đi họ trông như thế nào.

{keywords}

Hồi năm nhất, năm hai thấy bạn bè hoạt động câu lạc bộ, đi tình nguyện, chạy chương trình này nọ thì mình cùng với mấy “chiến hữu” ra quán chơi game, về nhà xem phim đọc truyện. Đến năm ba, năm bốn, bạn bè bắt đầu đi làm, đi thực tập chỗ này chỗ kia, thì mình vẫn tiếp tục mải miết với những cuộc vui thâu đêm suốt sáng. Nhiều lúc cũng thấy nhàm chán và muốn thay đổi nhưng độ chây lười của bản thân lớn quá nên lại tặc lưỡi: để mai, để sau này, để lúc khác… Rồi đến bây giờ khi “mai này” đã đến, khi sắp phải tự chịu trách nhiệm với cuộc đời của chính mình, thì thời gian của mình đã chẳng còn để làm gì nữa rồi. GPA? Thôi chẳng buồn nhắc đến, bảng điểm thì đủ cả A B C D F (mà F còn nhiều hơn A). Hoạt động ngoại khóa? Không. Kinh nghiệm làm việc? Không. Giải thưởng? Không. Kỹ năng? Không. Đến cả sử dụng Excel với Word cũng không xong. Mọi thứ đều là con số 0 tròn trĩnh, khiến mình ngồi hàng giờ mà chẳng biết cho gì vào CV.

{keywords}

Tính tôi thì hay ngại, ngại nắng ngại nóng, ngại khói bụi ngại mệt mỏi, ngại tốn kém, nói chung là cũng ngại đủ thứ. Học xong ở trường là về nhà, hiếm khi đi chơi tối, mà tôi cũng ít khi đi chơi lắm. Mấy khu hot hot giới trẻ hay đi thì tôi chẳng bao giờ biết cả, hàng quán café hay chỗ ăn uống nào đó chị mù tịt. Tôi ở Hà Nội hơn 22 năm rồi mà còn chẳng thuộc đường bằng mấy đứa bạn trọ ở đây. Rượu bia chẳng dám thử, bar pub cũng chưa bao giờ dám mó chân vào, dù tôi biết là chúng chẳng hề xấu. Tôi ở với bố mẹ, nhà có 1 cô con gái nên bị quản lý rất kỹ, muốn đi đâu cũng phải xin phép từ trước mấy ngày, mà lần nào xin là cũng bị bố mẹ “ca” 1 bài rằng ngoài kia nguy hiểm lắm con ơi, bị bắt cóc bán sang TQ, tai nạn giao thông, đường lở, tàu chìm… lâu dần nghe nhiều chị cũng đâm ra nản và … sợ luôn, không dám đi đâu xa cả. Hồi đó tôi tự nhủ bao giờ ra trường, nhiều tiền hơn và không bị quản lý nữa thì mình đi cũng không muộn.

{keywords}

Tôi ít trở về nhà hơn kể từ ngày có công việc làm thêm, hồi mới năm nhất mỗi tháng về 2,3 lần, càng về sau càng thưa thớt, mỗi năm số lần về nhà chỉ đếm trên đầu bàn tay. Những lần ba mẹ gọi điện hỏi thăm tôi chỉ lấp liếm cho qua chuyện, rằng con bận, con không về được. Rồi thi thoảng là những cuộc gọi nhỡ, những cuộc gọi đến mà tôi chẳng dám nghe. Rồi cả những lần may mắn được về nhà, tôi cũng chẳng đỡ đần được gì cho bố mẹ. Bố mẹ càng ngày càng già đi, sức khỏe chẳng được như xưa, lại thêm bệnh tật củ tuổi già, nhưng tôi thậm chí còn chẳng bao giờ đưa bố mẹ đi khám bệnh, thỉnh thoảng chỉ thăm hỏi một vài câu cho có. Ở bên ngoài tôi được người ta ngưỡng mộ, nhưng đối với gia đình tôi là một đứa con bất hiếu lắm phải không?

{keywords}

Tôi chẳng hề có một cái định hướng rõ ràng nào cho tương lai của mình kể từ khi còn là sinh viên. À không, nói đúng hơn là tôi chẳng cần phải lo nghĩ đến chuyện đó. Sinh ra trong một gia đình tương đối khá giả, bố mẹ lại là những người quen biết rộng thế nên công việc tương lai của tôi đã được quyết định kể từ những ngày đầu đi đến giảng đường. Một sự nhẹ nhõm vô hình đã được ghim vào đầu tôi như thế, một tư tưởng “bình thường” cho mọi công việc tôi làm trong quãng đời sinh viên của mình. Việc học tập của tôi chỉ dừng lại ở mức bình thường, không có thành tích gì quá nổi bật. Tôi cũng chẳng mưu cầu những vị trí cao trong tổ chức phi lợi nhuận mà tôi tham gia. Công việc làm thêm cũng chỉ là những công việc đơn giản, nhàn rỗi. Không một thành tích một thành tích nổi trội, cũng chẳng có việc làm nào đáng tự hào. Một vòng luẩn quẩn không có lối thoát.

{keywords}

Đã là lần thứ 5 tôi đi xin việc, và kết quả dường như lại giống các lần trước đó, cảm giác bế tắc khi nhà tuyển dụng đưa ra cho tôi câu hỏi: “Ngoài tấm bằng xuất sắc này ra, em còn có kĩ năng hay kinh nghiệm gì khác hay không?”. Một số không tròn trĩnh trong đầu là thứ duy nhất tôi có thể nghĩ đến khi đó.

{keywords}

Tôi cũng đang ngấp ngửa tiến tới được một mối tình. Cũng chẳng phải mình tự tìm đến mà là do gia đình mai mối. Hai người có quen biết nhau, gia đình người ta hợp ý gia đình tôi, vậy là tìm hiểu, thế thôi. Vì xác định bây giờ yêu là cưới, tức là người đó phải hợp với công việc của tôi, hợp ý bố mẹ tôi, phải là chỗ dựa tài chính được cho tôi… Tôi cũng đã 23, hết cái tuổi vung tay mà “yêu đại đi” rồi. Học đại học hay cấp 3 thì còn có thể thích ai thì nói, rồi hẹn hò, chẳng phải nghĩ đến tương lai. Những mối tình khi đó đơn giản, trong sáng mà vô tư, chứ chẳng giống khi người ta bước vào đời, như bây giờ.

{keywords}

Đừng ngại những vấp ngã, đừng lo sợ sự bắt đầu, đừng trốn tránh sự thay đổi! Hãy sống hết mình, để một ngày nào đó nhìn lại, bạn sẽ không cảm thấy nuối tiếc.


  • Nguyễn Thảo
  • Ảnh: Facebook Before I Graduate
" alt="Bộ ảnh 'Trước khi tốt nghiệp...' bóc mẽ sinh viên Việt" width="90" height="59"/>

Bộ ảnh 'Trước khi tốt nghiệp...' bóc mẽ sinh viên Việt

batch ddtra03899.jpg
Ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng. 

- Nhìn lại một năm 2023, điều gì khiến anh hài lòng?

Có 2 thứ khiến tôi mãn nguyện. Một là tôi được giải oan sau chuỗi ngày tháng vướng vào vụ ồn ào xã hội không đáng có. Cơ quan chức năng khẳng định tôi trong sạch, hóa giải mơ hồ hoài nghi trong lòng khán giả. 

Thời điểm vướng vụ việc, tôi bị công kích rất nhiều. Họ tràn vào trang cá nhân tấn công, đưa nhiều ngôn từ nặng nề. Và đến nay khi mọi việc sáng tỏ, họ tự hiểu và biến mất hết. Tôi cảm thấy như được trút đi gánh nặng, tinh thần nhẹ nhõm, phấn khởi. 

Điều thứ hai tôi ra mắt album nhạc Cho cuộc tình đã mất, khép lại chuỗi dự án Dạ khúc cho tình nhân. Tôi giới thiệu nhạc xưa qua lối hát, hòa âm phối khí mới. Tôi kể chuyện được với người trẻ và được họ đón nhận. Bấy nhiêu đó là trọn vẹn cho công việc năm qua.  

- Anh kết hợp với ca sĩ trẻ, nỗ lực đưa phong cách mới vào âm nhạc. Đó được hiểu là sự thức thời hay Đàm Vĩnh Hưng tự thấy vẫn còn trẻ?

Đó là một sự lựa chọn vừa thức thời và khôn ngoan. Với tôi, thay đổi không phải để tồn tại mà đơn giản để giữ vị trí lâu nay. Tôi chọn làm việc với các bạn trẻ vì muốn học hỏi từ họ. Đổi lại, tôi tự thấy ở bản thân có nhiều điều hay ho để thế hệ sau tham khảo, lắng nghe. Các em ấy có thêm được khán giả từ tôi và tôi có thêm fan của họ, đôi bên đều có lợi. 

Tôi thay đổi, nhưng vẫn chưa bao giờ mất đi hình tượng xây dựng mấy chục năm qua. Học hỏi cái mới và vẫn giữ được giá trị riêng không bị hòa lẫn, tôi tự thấy đang làm tốt. 

- Sự xuất hiện của rất nhiều ca sĩ trẻ trong vài năm gần đây có bao giờ khiến anh lăn tăn rằng, thương hiệu Đàm Vĩnh Hưng bị lung lay hay mờ nhạt?

Tôi để mọi thứ hoàn toàn tự nhiên trên cuộc đời, không cần phải lo ai lên hay xuống, chuyện đó của họ. Tôi chỉ cần làm đúng bổn phận và trách nhiệm là đủ. Tôi nỗ lực bảo vệ được tên tuổi là điều quan trọng nhất, không có thời gian để đi so kè, hất người này người kia.

Việc lu mờ ở đâu cũng có, nếu nói không lo là dối. Tuy nhiên, việc chấp nhận thích nghi phải nên có để biết người biết ta, không bị ảo tưởng. Muốn giữ được vị trí hay "nồi cơm" bắt buộc phải phấn đấu liên tục. Dù Đàm Vĩnh Hưng hay bất cứ ai đều không thể ăn mòn vinh quang mãi được. 

- Anh lúc này mềm mỏng hơn nhiều so với những gì số đông hình dung về Đàm Vĩnh Hưng: gai góc và xù xì, sẵn sàng làm mọi thứ đáp trả đối phương để bảo vệ mình?

Đúng vậy! Tôi khác xưa rất nhiều. Tôi ngày trước nóng nảy và hay "sồn sồn" về chuyện không như ý. Còn giờ tôi điềm đạm, nhẹ nhàng, không còn muốn hơn thua. Điều này xuất phát từ sự thấu hiểu, tôi biết đặt mình vào vị trí người khác hơn. Với các mối quan hệ xung quanh, tôi thận trọng, cân nhắc và tìm ra hướng giải quyết tốt nhất. Tôi cư xử lý trí hơn chứ không đặt để nhiều cảm xúc cá nhân. 

Sự thay đổi ấy có lẽ xuất phát từ khi con tôi – Polo Huỳnh xuất hiện. Tôi không muốn bé phải đọc được điều không hay về cha trên mạng. Khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong ngày của tôi là được đến trường đón con trai tan học. Tôi hay đùa mọi thứ xung quanh bớt quan trọng đi khi có sự hiện diện của Polo. 

Người tiên phong luôn té đau và trầy xước nhiều

batch dd407373529 903457891146591 5650527232873261202 n.jpg
Đàm Vĩnh Hưng tạm dừng dự án phim về cuộc đời. 

- Dự án phim tư liệu về cuộc đời anh 'Hào quang rực rỡ' đến nay “mất tích”, dường như anh cũng bỏ cuộc sau nhiều tranh cãi?

Tôi nghĩ có nhiều lý do để ê-kíp tạm dừng lại. Một phần lý do vì nội dung phim đụng chạm nhiều quá. Nếu cứ giấu giếm, bôi mờ đi sẽ hư cấu và giả, như thế không phù hợp. Tôi ghét điều không thật, bởi nó không hay cho phim và không đúng với con người Đàm Vĩnh Hưng. 

Nhiều người bảo “Tại sao một số tên tuổi lẫy lừng, nổi tiếng hơn chưa làm phim mà Đàm Vĩnh Hưng lại dám?”. Có lẽ họ chưa trả lời được câu hỏi đó và hỏi ngược lại tôi chăng? Họ chỉ nhìn vào bề nổi rồi đánh giá, phán xét, như thế phiến diện và “cạn” lắm. 

Người đi tiên phong như tôi luôn bị té đau và trầy xước nhiều nhất. Tôi tự tin để nói rằng dựa vào màu sắc và chất liệu để làm phim hấp dẫn ở thời điểm hiện tại khó có nghệ sĩ nào qua được Đàm Vĩnh Hưng. Tôi mong một thời điểm thích hợp, phim sẽ được ra rạp và đến gần với khán giả. 

- Điều gì quan trọng nhất với anh lúc này?

Là 2 thứ: Sức khỏe và sự an yên. Có nằm trên đống tiền mà cuộc đời sóng gió, bệnh tật cũng chẳng có ý nghĩa gì. Tôi chỉ mong cuộc sống quanh mình nhẹ nhàng, không căng thẳng hay phải đối diện ồn ào. 

Đời tôi có ước mơ, mong mỏi riêng, đến giờ vẫn thế thôi. Tôi ước được trở về năm 30 tuổi để làm được hết các điều dang dở. Tôi kỳ vọng có lựa chọn khác biệt, để tạo sự phát triển và bùng nổ hơn. Tất nhiên đó là ước mơ, tôi vẫn chỉ mong cuộc sống nhẹ nhàng, khỏe mạnh, vậy là quá đủ. 

10 sv.jpg
Đàm Vĩnh Hưng thay đổi từ khi có con trai - bé Polo Huỳnh. 

- Anh từng công khai thích Mỹ Tâm, liệu bây giờ tình cảm có thay đổi?

Tôi từng bày tỏ và biết mọi thứ không đi đến đâu cả. Hơn ai hết, mình phải tỉnh táo để dừng lại. Giữa chúng tôi giờ đây là mối quan hệ thân tình, quý trọng nhau và sẵn sàng chúc phúc cho người còn lại khi tìm được hạnh phúc. 

Về chuyện đời tư, tôi biết nên công khai và giấu kín điều gì. Chẳng hạn danh tính mẹ Polo, tôi biết mọi người rất tò mò. Tuy nhiên mẹ của bé không bao giờ muốn lộ diện, chỉ muốn ở phía sau thôi nên tôi tôn trọng quyết định đó. 

- Năm 2024 anh ấp ủ kế hoạch hay tham vọng gì?

Tôi có nhiều hoài bão, tham vọng nhưng không còn dữ dội, bùng cháy như thời trẻ. Tôi đã có được thứ mình muốn, đặt chân đến nơi cần tới và cắm ngọn cờ xuống đỉnh. Tôi vẫn đang tìm kiếm một đỉnh núi cao hơn để tiếp tục hành trình chinh phục. 

Tôi không cần thiết phải cào cấu, đau đáu mất ăn mất ngủ như thời trẻ. Có lẽ sự an yên trong cách nghĩ và làm việc giúp tôi cảm thấy được thoải mái. Chính ê-kíp là người trẻ phía sau lưng đã cùng tôi tạo nên thành công, dấu ấn riêng. Tôi hoàn toàn yên tâm khi để họ can thiệp vào sự nghiệp. 

Tham vọng vẫn còn đó song được kiểm soát một cách tỉnh táo và lý trí hơn. Tôi vẫn tiến về phía trước, một cách mới mẻ và khác biệt – như đúng cách mọi người hình dung về Đàm Vĩnh Hưng. 

Đàm Vĩnh Hưng hát 'Vùng trời bình yên'

Đàm Vĩnh Hưng lần đầu làm 'giám đốc nghệ thuật', tiết lộ mức lương caoĐàm Vĩnh Hưng lần đầu đảm nhận vai trò giám đốc nghệ thuật cho sự kiện lễ hội Tết, tiết lộ mức lương được trả khá cao nên không cần chạy nhiều show dịp Tết." alt="Đàm Vĩnh Hưng: Mẹ của con trai tôi chưa muốn xuất hiện" width="90" height="59"/>

Đàm Vĩnh Hưng: Mẹ của con trai tôi chưa muốn xuất hiện