Bóng đá

Nhận định, soi kèo Kayserispor vs Hatayspor, 20h00 ngày 28/3: Tự cứu bản thân

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-03-31 20:48:43 我要评论(0)

Pha lê - 28/03/2025 12:00 Thổ Nhĩ Kỳ tấn côngtấn công、、

ậnđịnhsoikèoKayserisporvsHataysporhngàyTựcứubảnthâtấn công   Pha lê - 28/03/2025 12:00  Thổ Nhĩ Kỳ

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Trong cuộc họp báo ngày hôm qua, Tetsuro Aikawa, Chủ tịch kiêm CEO Mitsubishi Motors đã xác nhận thông tin sẽ đóng cửa nhà máy sản xuất duy nhất của hãng này tại thị trường Bắc Mỹ.

Được biết, nhà máy sản xuất của Mitsubishi được đóng tại Normal, bang Illinois (Mỹ) và hiện đang có khoảng 1200 lao động địa phương. Nhà máy này mở cửa năm 1988 và là liên doanh của Mitsubishi với Chrysler. Vào những năm 2000, nhà máy này sản xuất hơn 200.000 ôtô mỗi năm. Đây cũng chính là thời kỳ phát triển đỉnh cao của Mitsubishi tại Mỹ. Tuy nhiên, do doanh số bán ra của thị trường này sụt giảm đáng kể, năm ngoái, sản lượng lắp ráp của nhà máy này chỉ là 64.000 xe, ít hơn một nửa so với năng lực thực tế của nhà máy.

Trước đó, nhiều nguồn tin cho rằng, việc Mitsubishi phải đóng cửa nhà máy này là do chi phí lao động quá cao và quan hệ của hãng với công đoàn ngành ô tô đang gặp nhiều trục trặc. Tuy nhiên, Hiroshi Harunari, Giám đốc phụ trách hoạt động nước ngoài của Mitsubishi cho biết, lý do mà Mitshubishi đóng cửa nhà máy ở Normal hoàn toàn không liên quan đến chi phí lao động hay quan hệ của hãng với công đoàn ngành ô tô.

Cũng trong họp báo ngày hôm qua, CEO Aikawa khẳng định, việc đóng cửa nhà máy của hãng này ở Normal (Mỹ) vì thị trường Mỹ tiêu thụ chậm ảnh hưởng đến công suất của nhà máy. Tuy nhiên, Mitsubishi sẽ vẫn tiếp tục bán ô tô tại Mỹ và các thị trường khác. Các mẫu xe Mitsubishi sau này sẽ chỉ vào Mỹ theo đường nhập khẩu từ Nhật Bản hoặc Thái Lan.

" alt="Bán nhà máy tại Mỹ, Mitsubishi tập trung vào thị trường Đông Nam Á" width="90" height="59"/>

Bán nhà máy tại Mỹ, Mitsubishi tập trung vào thị trường Đông Nam Á


Cố Diễm bất đắc dĩ nhìn cô, "Về khách sạn rồi tức giận với anh có được không? Ướt mưa sẽ bị cảm."

Khâu Lê: "Trở về thì được, nhưng em không muốn nhìn thấy anh."

Nói xong, cô quay mặt đi, lau một chút nước mắt.

Trái tim Cố Diễm chợt căng thẳng: "Vì những người không quan trọng, đáng giá phải chia tay sao?"

Khâu Lê vẫn nhìn về nơi khác, giọng nói lạnh nhạt: "Em không làm loạn."

Cố Diễm nhìn cô: "Đầu tư Phương Quân, chỉ là lợi ích, không có liên quan đến tình cảm."

Khâu Lê quay mặt sang, là nước mưa là nước mắt, lớp trang điểm cũng đã trôi đi.

Cô nói: "Em tức giận không phải vì anh đầu tư cho Phương Quân, đương nhiên, trong lòng nhất định sẽ không thoải mái, nhưng sẽ không đến nỗi mà tức giận với anh, dù sao tập đoàn Trung Doãn không phải là một mình anh, không phải anh muốn làm gì thì sẽ làm cái đó, giống như anh và Dung Thâm, cả hai đều không nhìn vừa mắt đối phương, nếu có thể, cả đời này khẳng định hai người đều sẽ không muốn hợp tác với đối phương, thế nhưng thân bất do kỉ (*), ở trách nhiệm của chức nghiệp, đạo lý này em hiểu."

(*)"Thân bất do kỷ" có nghĩa là thân mình không do mình định đoạt, ý nói dòng đời xô đẩy.

Còn trong ngôn tình nghĩa là chúng ta không có duyên phận phận của chúng ta rất là vô vọng. (theo t hiểu là vậy.)

Cố Diễm nhìn cô khóc như vậy, cả trái tim đều đau.

Anh không hiểu, nếu cô không phải vì anh đầu tư cho Triệu Tiêu Quân mà cáu kỉnh, vậy thì vì cái gì?

Hỏi cô: "Có thể nói cho anh biết tại sao em không vui vẻ? Thu Thu, chúng ta bình tĩnh đem chuyện này mà nói có được không?"

Khâu Lê: "Anh vẫn cảm thấy em làm B2B là làm loạn, từ trước đến nay vẫn không tán thành qua, dù cho một lời ủng hộ cũng không có."

Cô nhìn vào mắt anh, "Giống như em và Triệu Tiêu Quân lập tức phải thi chạy cự ly dài, có lệnh. Súng còn chưa vang lên, anh liền dắt em đi xuống, nói với em: Thu Thu, thế nào em cũng không chạy theo kịp cô ta, đừng chạy nữa."

Nói xong, cô cười lạnh một tiếng.

"Anh biết loại tâm trạng này sao? Bản thân mình cảm thấy rất hài lòng, có thể ở trong mắt anh em chính là đồ vô dụng, cái gì cũng làm không được."

Cố Diễm lẳng lặng nghe, cũng không có phản bác.

Vẻ mặt rất phức tạp.

Ánh mắt sâu xa nhìn chằm chằm vào cô.

Khâu Lê vẫn còn đang lên án: "Lúc còn bé em muốn khiêu vũ cho anh xem, có thể mỗi lần anh đều nói không dễ nhìn, từ trước đến nay anh cũng không khen em, một lần đều không có."

Nước mắt hoà với nước mưa, trước mắt cô đều là mơ hồ.

Cô dùng tay lau một chút, đơn giản đem cái không thoải mái trong lòng nói hết ra.

"Lúc trước, anh nói anh không phải là người nhà của em, không có lập trường ủng hộ em, em cho rằng sau khi chúng ta ở bên nhau, chí ít anh có thể cổ vũ cho em một chút, nhưng cuối cùng cũng không có."

Cô nhìn anh, gằn từng chữ nói: "Cái gì anh cũng không xem trọng, hà tất gì phải miễn cưỡng mà ở bên nhau? Nếu như sớm muộn gì cũng phải chia tay, còn không bằng vừa lúc. Đối với anh mà nói thì cũng không đáng kể, chia tay sớm chia tay muộn gì cũng giống nhau, một đoạn tình cảm, một người phụ nữ mà thôi, anh muốn, thế nào cũng sẽ có. Có thể..."

Cô nghẹn ngào dừng lại, không nhìn anh.

Nhìn về phía đường cái, cô cũng không biết mình đang nhìn cái gì.

Cô nói: "Nhưng em thì không giống, nhiều năm như vậy, cũng chỉ có một mình anh, em sợ thời gian càng lâu sẽ vùi lấp em càng sâu, cuối cùng sẽ không thoát ra được."

Cô quay đầu lại nhìn anh: "Cố Diễm, hiện tại em không xử trí theo cảm tính, cũng không làm loạn, em cảm thấy chúng ta nên tỉnh táo suy nghĩ thật kỹ, có nên tiếp tục ở bên nhau hay không."

Cố Diễm không lên tiếng, anh muốn hút thuốc, sờ sờ túi, khói thuốc và bật lửa anh cũng không mang theo.

Anh nói: "Đi thôi, về khách sạn, em ướt như vậy không chừng sẽ bị cảm."

Lại nói thêm: "Em không muốn nhìn thấy anh, anh sẽ ở phòng khác."

Nói xong, anh đi đến bên lề đường vẫy tay gọi xe taxi.

Nước mắt Khâu Lê tựa như hạt trân châu, ào ào rơi xuống.

Cô biết, chút tình cảm này, người hãm sâu là cô, mà giống như anh không có để trong lòng.

Một chút đều không để trong lòng.

Hai người lên xe taxi cũng là một trước một sau, cũng không ngồi cùng một chỗ.

Khâu Lê vẫn nhìn ra ngoài cửa xe.

Phong cảnh rất mơ hồ.

Đến khách sạn, Khâu Lê cũng không đi tìm Khâu Tây Văn, sợ làm phiền chị gái bị sai múi giờ.

Tắm xong, thay quần áo sạch, một mình rầu rĩ ngồi trong phòng khách.

Cố Diễm đang tắm ở trong phòng, thỉnh thoảng cô sẽ nhìn về nơi đó một chút, vốn cô cho rằng anh trở về trước hết sẽ thu dọn hành lý đi đến phòng khác, nhưng trước hết anh lại đi tắm rửa.

Có thể là đổi xong quần áo rồi mới đi.
" alt="Truyện Bởi Vì Vừa Lúc Gặp Được Em" width="90" height="59"/>

Truyện Bởi Vì Vừa Lúc Gặp Được Em

chapter content


Hành động này như là cố ý làm cho Lăng Khả xem, ám chỉ tương đối rõ ràng.

Nếu Lăng Khả còn không chịu kết bạn với hắn, dù Thích Phong không bùng nổ ngay tại trận thì giữa hai người cũng sẽ hình thành một vách ngăn.

Đương nhiên, Lăng Khả không ngu như vậy. Cậu tiện thể cầm điện thoại di động của mình, bình tĩnh nói: “Tôi cũng thêm bạn với cậu đi.”

Thích Phong: “…!”

Lăng Khả dám đồng ý kết bạn WeChat với Cao Tuấn Phi trước mặt Thích Phong, đương nhiên là đã có chuẩn bị.

Những năm gần đây, mọi người đều dùng WeChat. Trong tương lai, cậu sẽ có bạn cùng ký túc và cả bạn học chung lớp, cho nên không thể tránh được việc thêm WeChat nhau để tạo nhóm chat riêng. Tóm lại là, cậu không thể nào vĩnh viễn né tránh Thích Phong.

Nhưng trong lòng Lăng Khả vẫn xoắn về việc Thích Phong đã từng quên mất mình. Hơn nữa, cậu cũng không muốn cho đối phương biết mình đã âm thầm theo dõi hắn rất nhiều năm.

Vì thế cho nên, cuối cùng, Lăng Khả đành tạo một cái clone.

Tài khoản WeChat Lăng Khả vừa thêm Cao Tuấn Phi chính là cái clone mà cậu mới rúc trong chăn để tạo vào đêm qua. Do đó, đối mặt với Thích Phong lần này, cậu hoàn toàn không sợ hãi.

Vì thế, ba người nhanh chóng trao đổi thông tin liên lạc ngay trước vẻ mặt bị troll đến sắp điên của Thích Phong.

Lưng đã được bôi thuốc cho nên Thích Phong cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Giằng co tới tận buổi trưa, đến giờ, hai người còn chưa ăn sáng. Lăng Khả chủ động hỏi Thích Phong có muốn đi ăn cùng mình hay không. Lúc này, sắc mặt Thích Phong mới dễ coi hơn đôi chút.

Cao Tuấn Phi đã ăn sáng, nên trực tiếp ở lại ký túc xá sắp xếp hành lý chứ không theo cùng.

Tuy nhiên, hắn không đi còn vì một nguyên nhân khác — Hắn cứ cảm thấy, giữa hai người bạn cùng phòng mới kia đang dâng lên một tầng sóng ngầm không cho phép người khác chen chân vào.

Là một “Bách Hiểu Sinh giang hồ” đúng chuẩn, khả năng đánh hơi tin tức của hắn cực kỳ nhạy bén.

Chờ sau khi Lăng Khả và Thích Phong rời đi, Cao Tuấn Phi mới bắt đầu nhìn một đống đồ vật có đôi có cặp ở trong ký túc xá, đáy lòng không khỏi bắt đầu hoài nghi.

Băn khoăn nhìn quanh một vòng, đến lúc thấy đôi cốc đánh răng dán tên trên bồn rửa mặt, Cao Tuấn Phi liền bắt được một tia chớp chợt lóe lên trong đầu. Như đã đưa ra được phán quyết cuối cùng, hắn sờ sờ cằm, bật ra một tiếng “Ừm…” trầm ngâm như hiểu rõ mọi chuyện.

***

Ngoài giờ cơm, canteen của Đại học F gần như chẳng có gì ngon để ăn cả. Nghĩ tới việc Thích Phong bị dị ứng với cái chiếu mua ở trong trường, nên Lăng Khả đề nghị đưa hắn tới tiệm bán đồ dùng gần trường xem thử, vừa mua chiếu mới, vừa tìm cái gì đó để ăn.

Thích Phong không có ý kiến gì. Hắn vừa kết bạn WeChat với Lăng Khả, hiện giờ lại được Lăng Khả quan tâm, nên đã đầy máu sống lại rồi. Vì thế, Lăng Khả nói gì hắn liền OK cái đó.

Hai người ăn hai bát hoành thánh Nguyệt quế (2) ở cửa Nam trường học, coi như giải quyết bữa trưa sớm. Sau đó, bọn họ tiếp tục đi vòng qua cửa Đông để tới tiệm bán đồ dùng sinh hoạt ở gần trường.

(2) Nguyệt quế (tên khoa học Murraya paniculata): là một loài thực vật có hoa thuộc chi Murraya. Loài này cũng được gọi theo tên tiếng Trung là Nguyệt quất hoặc Cửu lý hương.

“Hôm qua cậu mua đồ ở chỗ này?” Thích Phong hỏi.

“Ừ.”

“Cửa Đông cách ký túc xá rất xa, vất vả cho cậu rồi.”

Lăng Khả cười khẽ một chút rồi lờ đi.

Người trông hàng hôm nay không phải ông chủ hôm qua, mà là một phụ nữ trung niên, có lẽ là vợ của ông chủ.

Cả hai tỉ mỉ chọn chiếu trúc trải giường, còn được đề cử mấy loại nước chuyên dùng để giặt chiếu. Sau khi được bà chủ cam đoan “dị ứng sẽ hoàn tiền”, bọn họ quyết định mua về.

Loại chiếu này có chất lượng tốt hơn loại trường học phát rất nhiều. Vì thế, Thích Phong liền bảo với Lăng Khả: “Cậu cũng mua một cái nhé? Chiếu trúc mát hơn, tôi mua cho cậu.”

Lăng Khả: “… Hả?”

Thích Phong nháy mắt: “Xem như cảm ơn cậu đã bôi thuốc giúp tôi.”

Lăng Khả vốn định từ chối, nhưng lại bị một cái nháy mắt mang theo tia lửa điện của Thích Phong cản lại. Cậu bỗng nhớ tới cảnh tượng thân mật lúc sáng, nhất thời cảm thấy tay phải của mình vừa nóng vừa tê. Thậm chí, cảm giác này còn chạy thẳng vào buồng trái tim nữa.

Trong lúc Lăng Khả ngây người, Thích Phong đã bảo bà chủ lấy cho hai cái chiếu.

Lăng Khả: “…” Thôi, Thích Phong vui là được.

Lúc tính tiền, bên cạnh có hai em gái đang vừa ngắm mấy cái bát ở kệ hàng đối diện, vừa cảm thán: “Wow, cái bát này đáng yêu quá!… Lại còn là một đôi!”

" alt="Truyện Những Ngày Tháng Giả Làm Bạn Trai Của Hotboy Trường" width="90" height="59"/>

Truyện Những Ngày Tháng Giả Làm Bạn Trai Của Hotboy Trường