Trấn Thành hài hước chê Hari Won và Nhã Phương đã 'héo' tại Ơn giời cậu đây rồi.
Trấn Thành hài hước chê Hari Won và Nhã Phương đã 'héo' tại Ơn giời cậu đây rồi.
“Một con sa bằng ba con đẻ nên phải kiêng cữ”, mẹ chồng tôi nói thế, và dù tôi thấy mình không đến nỗi ốm yếu lắm, mẹ chồng vẫn nhất định không cho làm gì.
Bà cứ luôn trách tôi, mới có bầu mà không cẩn thận, chắc ham việc, chắc mang vác nặng. Mẹ chồng nào có biết đâu, tôi bị sẩy thai chỉ vì một cú sốc quá lớn, đó là khi tôi phát hiện mình có thai, cũng là khi tôi phát hiện chồng tôi ngoại tình.
Nỗi đau ấy tôi đã không thể chịu đựng. Tôi vật vã mấy ngày liền, mất ngủ triền miên, không ăn uống gì được. Chỉ trong vòng một tuần, tôi gầy hẳn đi, cuối cùng cái thai mới mấy tuần tuổi mong mỏi bao lâu không giữ được.
Chồng tôi rất hối hận. Anh xin lỗi, thề thốt mọi chuyện chỉ mới bắt đầu, chưa có gì quá đáng cả. Anh xin tôi đừng nói với ai, đừng nói với mẹ. Nỗi đau cất giấu một mình khiến tôi như muốn ngộp thở, bất cứ lúc nào ở một mình nghĩ đến đều khóc.
Rồi một lần, khi tôi hỏi “Mẹ có nghĩ chồng con có bồ không?”, mẹ chồng liền mắng tôi. Mẹ luôn tin con trai mình không phải là hạng người ấy: “Nó có thể không ăn nói khéo léo, không kiếm được nhiều tiền, không nhiều ưu điểm. Nhưng chuyện gái gú bên ngoài chắc chắn là không có. Con đừng suy nghĩ linh tinh mà hại người”. Tôi đã òa khóc như một đứa trẻ ngay lúc đó. Nỗi đau của tôi, tôi nhất định phải chia sẻ.
Mẹ chồng ngồi im lặng nghe tôi kể, bà không nói không rằng, nỗi tức giận hằn in lên mặt. Tôi nói tôi chỉ chia sẻ với bà cho vơi bớt nỗi đau thôi, bà đừng chửi mắng anh ấy, vì anh ấy đã biết sai, đã xin tôi đừng mách mẹ. Nhưng mẹ chồng tôi nói “Mẹ không hứa với con được. Chuyện này mẹ nhất định phải nói. Mẹ tưởng con ham việc, bất cẩn mà sảy thai. Mẹ mất cháu chỉ vì lý do này thì không chấp nhận được. Nó không ở nhà lúc này, nếu có, mẹ đánh nó chết”.
Nửa đêm, tôi tỉnh giấc nghe tiếng thút thít ở nhà ngoài. Tôi ra khỏi giường, thấy chồng và mẹ chồng ngồi ở phòng khách. Chồng tôi im lặng cúi đầu, bộ dạng trông rất đáng thương, còn mẹ chồng tôi vừa nói vừa khóc:
“Bố con đi làm xa, một mình mẹ nuôi mấy anh em con khôn lớn. Con là con cả, mẹ đặt hết hi vọng vào con. Hi vọng khi cha mẹ không còn, con có thể làm gương cho mấy đứa em, sống tử tế, có trách nhiệm. Nhưng nay, con khiến mẹ thất vọng và đau lòng quá.
Mẹ biết, là đàn ông, đôi khi không tránh khỏi những cám dỗ trai gái bên ngoài. Nhưng mình là đàn ông có gia đình, làm gì cũng phải nghĩ đến hậu quả. Ngày xưa con yêu vợ con xa xôi cách trở, ông bà thông gia không muốn gả con xa, con quỳ xuống xin người ta cho cưới. Con gái người ta sinh ra nuôi nâng mấy chục năm trời, nuôi ăn nuôi học, lớn rồi gả cho con, chỉ mong được con yêu thương.
Nó về làm vợ con, xa cha mẹ, xa gia đình, chỉ có con làm chỗ dựa. Con làm nó khổ sở như vậy mà không thấy hổ thẹn hay sao? Con vì một người đàn bà chẳng vì con bất cứ điều gì, mà quên vợ mình, mà làm tổn thương vợ mình, mà trả giá bằng sinh mệnh một đứa con và niềm tin yêu của vợ. Con xem, có đáng hay không?
Mẹ nói cho con biết, vợ con nó nói tha thứ cho con rồi, nhưng vết thương lòng chắc chắn sẽ rất khó nguôi ngoai. Mẹ cũng sẽ tha thứ cho con lần này. Nếu con còn chưa biết sai, đừng có nhìn mặt mẹ nữa”.
Ngày hôm sau, mẹ chồng ngồi nói chuyện với tôi suốt một buổi. Bà kể ngày xưa chồng đi làm xa, cũng ba bốn bận khóc hết nước mắt vì ghen tuông tủi hờn. Bà nói với tôi: “Làm phụ nữ, đôi khi biết thiệt thòi mà vẫn phải chịu. Mẹ không bênh con trai mẹ. Mẹ sinh ra nó, chưa từng dạy nó làm những chuyện xấu xa. Có chuyện gì con phải kể với mẹ. Đôi khi lời nói của con không có tác dụng, nhưng mẹ thì khác. Chồng con là đứa còn dạy bảo được, không phải đồ vứt đi. Nếu con thương chồng thì cho nó một cơ hội. Ai cũng có lúc vì u mê mà lạc đường, quan trọng là biết quay đầu nhìn lại”.
Mẹ chồng vừa nói vừa ôm tôi. Tôi khóc, bà cũng khóc rồi vỗ về: “Mẹ hiểu, mẹ trải qua cảm giác này rồi. Con trai mẹ hư, mẹ cũng đau lòng như con vậy. Sau này dù có bất cứ chuyện gì cũng đừng giấu giếm mẹ. Bởi vì có những chuyện, chỉ có mẹ mới có thể giúp được con”.
Tôi làm dâu mẹ đã tám năm. Sau khi cưới xong là hai đứa lên thành phố sống. Tôi chỉ sống cảnh làm dâu dăm ba ngày lễ tết về quê. Tôi vẫn luôn giữ khoảng cách với mọi người trong nhà chồng, với bố mẹ chồng. Vợ chồng có ấm ức mâu thuẫn gì cũng không dám cho mẹ chồng hay, chỉ sợ bà bênh vực con trai, cho rằng tôi làm vợ không tốt. Tôi nào đâu biết mẹ chồng cũng thương mình như vậy.
Người ta vẫn nói: “Có được chồng tốt thì ấm tấm thân. Có được mẹ chồng tốt thì ấm từ chân đến đầu”. Tôi nhờ có tình thương và sự thấu hiểu của mẹ chồng mà thấy dễ tha thứ cho chồng mình hơn. Ai chẳng từng có lúc u mê lạc đường. Quan trọng là có những người đồng cảm, chung tâm sức cùng ta để kéo người lạc đường quay trở lại.
Đứa trẻ hàng xóm bảo, nhà tôi có cô rất ghê gớm. Tôi nghĩ nát óc vẫn không đoán được cô gái đó là ai?
" alt=""/>Vượt qua cú sốc bị chồng phản bội nhờ mẹ chồng
|
Điểm nhấn của chương trình lễ hội năm nay chính là việc sử dụng chính các đặc trưng du lịch Hà Giang trong các tiết mục nghệ thuật, từ đó truyền tải nét văn hóa đặc sắc đến du khách một cách nhẹ nhàng, khéo léo mà vẫn vô cùng thú vị. |
![]() |
Không những vậy, chương trình còn cung cấp cho du khách góc nhìn về con người, ẩm thực Hà Giang. |
![]() |
Hơn 40 bức tranh với chủ đề "Mầm xanh trên đá" được trưng bày tại chương trình thể hiện những góc nhìn đáng yêu và trong trẻo của các em nhỏ thuộc 4 huyện vùng cao nguyên đá Đồng Văn. |
Lễ hội còn phát động chương trình hỗ trợ xây dựng nhà ở cho người có công, cựu chiến binh nghèo, hộ nghèo của tỉnh. |
![]() |
Nhân dịp này, tổng đài tư vấn du lịch Hà Giang được thành lập nhờ Bellsystem24 hỗ trợ một phần kinh phí. |
![]() |
Theo ông Nguyễn Văn Sơn, Chủ tịch UBND tỉnh Hà Giang, hoa Tam giác mạch của Hà Giang đã trở thành điểm nhấn thu hút lượng khách đến với Hà Giang để chiêm ngưỡng vẻ đẹp của núi rừng, hòa mình với cuộc sống của đồng bào các dân tộc thiểu số trên cao nguyên đá Đồng Văn… |
![]() |
Điều này đã mở ra cho Hà Giang hướng đi mới - xây dựng và phát triển sản phẩm du lịch 'hoa Tam giác mạch. |
Bích Ngọc
Được xây dựng từ những viên đá nặng hàng trăm tấn, đền Jupiter ở Lebanon là một trong những công trình ghi dấu nền văn minh cổ đại.
" alt=""/>Dấu ấn tam giác mạch: Sắc hồng cao nguyên đáRiêng về phố cổ Hội An, bản thân tôi cũng rất thích nơi này. Nhà ở huyện khác của tỉnh Quảng Nam, nhưng lần nào về tôi cũng đều đến Hội An, có thể ở qua đêm một bữa để đi dạo phố cùng người thân, hoặc chỉ là uống một ly cà phê, tám chuyện cùng bác xe ôm, cô gánh hàng rong để ôm vào lòng mình chất quê bình dị, đầy yêu thương.
![]() |
Du khách nước ngoài dạo phố cổ Hội An trong một ngày mưa. |
Thi thoảng về quê, có bạn bè ở Sài Gòn theo cùng, lịch trình đưa bạn đi thăm luôn luôn ưu tiên phố Hội với khách sạn quen ở đường Lê Lợi, tối cả nhóm có thể thả bộ đi dọc bờ sông Hoài, ngắm nhìn lồng đèn lung linh, ghé hội quán bài chòi nghe các anh các chị hát mà mê mẩn.
Đêm phố Hội yên bình khi ai đi cũng nhẹ nhàng, từng bước chậm hơn giữa không gian phố đi bộ, có thể đứng nhìn vào quán ăn hoặc cà phê nào đó lâu một tí để đọc thực đơn ngay cửa, ngắm không gian có vừa mắt không… Người trong quán cũng để khách thật tự nhiên, vào hay không cũng không hề phản ứng. Vô mấy cửa hàng bán khăn, lụa, hay đồ lưu niệm, nghe giọng Quảng chân chất - “Nói thiệt, chỗ chị hông có bán thách chi mô” - mà thương hết sức.
Bạn bè ghé chùa Cầu, chụp đôi ba tấm hình cùng nhau nơi đó, một biểu tượng văn hóa-du lịch để nhận diện đã đến Hội An; sau đó rảo bước qua những nhà cổ sơn màu vàng với những dây tóc tiên xỏa xuống, rêu phong còn bám đâu đó trên tường hay mái ngói, chỉ bấy nhiêu đủ để có năng lượng an bình.
Do vậy mà bạn nào đến thăm, được tôi đưa đi phố Hội cũng bảo “không phí chuyến đi”, rồi hẹn hò trở lại thêm nhiều lần nữa, không cần phải đi đâu nhiều, chỉ cần ngủ lại phố này, nghe hát bài chòi, ăn chè mè đen ngọt thơm hay uống nước trà xanh nóng hôi hổi sau khi ăn tô cao lầu, chén tàu hủ… giữa ngày mưa qua. Nghe bạn cảm nhận mà mừng!
Ở một góc khác, thi thoảng lại thấy báo đăng - Hội An đã bớt bình yên, nào là “chặt chém” khách du lịch bằng cách làm dịch vụ không minh bạch; rồi cả hành hung du khách, đến lo người Hội An xa dần phố cổ…
Hội An bớt đẹp vì những điều kể trên, có thể chỉ là cá biệt một vài điểm, phản ứng không hay nơi một vài người. Nhưng, như ông bà mình nói “tiếng dữ dễ đồn xa”, chỉ cần một vài hình ảnh xấu trong vô vàn hình ảnh đẹp thì cũng đủ phá nát bức tranh yên bình của Hội An rồi. Vì thế phải cẩn trọng, phải siết chặt quản lý, tăng cường an ninh - để phố Hội giữ được nét đẹp vốn có lâu nay.
Trả lại bình yên cho Hội An cũng là trả lại cho du khách sự an tâm, lòng yêu mến để lựa chọn nơi đó là điểm đến không thể thiếu. Thêm nữa, bên cạnh sự bình yên trong an ninh, an toàn của du khách, để không ai bị chặt chém, hét giá thì một điều tối quan trọng là giữ hồn cốt phố cổ.
Khách chỉ đến nơi này khi phố cổ còn là phố cổ của chỉ riêng Hội An, không lẫn lộn. Nói như một người bạn của tôi cứ mỗi dịp đi Đà Nẵng công tác, dẫu thời gian ngắn ngủi cũng về Hội An uống ly cà phê, ngắm phố, đi dạo trong những dãy nhà màu vàng rêu phong: “Có một điều gì đó lạ lắm, không tả được, nhưng yêu nhiều”.
Thật vậy, việc giữ hồn cốt phố Hội đồng nghĩa với giữ gìn, trân trọng cơ hội làm du lịch cho những người dân Hội An, để du khách tiếp tục bày tỏ tình yêu di sản này bằng câu cảm thán “Yêu quá Hội An” chứ không phải tiếc nuối mà thốt lên rằng “Thương quá Hội An, ai nỡ làm xấu/ làm mất nét riêng của em thế này?”…
Tạm biệt cái nắng hè, thành phố Fukuoka (Nhật Bản) rũ bỏ vẻ nhễ nhại, bức bối để nhẹ nhàng khoác lên mình lớp áo mới trong thời khắc đất trời chầm chậm chuyển sang thu.
" alt=""/>Thương Hội An!