rgbet
-
Thể thao
-
Thời sự
-
Thế giới
-
Nhận định
-
Giải trí
-
Bóng đá
-
Kinh doanh
-
Công nghệ
-
Ngoại Hạng Anh
[
Instagram
] [
twitter
]
Danh Mục Hiện Tại:
Danh Mục:
Trang Chủ
>
Thế giới
>
Nhận định, soi kèo Angers vs Montpellier, 22h15 ngày 13/4: Níu chân nhau
Nhận định, soi kèo Angers vs Montpellier, 22h15 ngày 13/4: Níu chân nhau
2025-04-16 01:48:56 Nguồn:
NEWS
Tác Giả:
Bóng đá
View:
885lượt xem
ậnđịnhsoikèoAngersvsMontpellierhngàyNíuchâ
trận đấu atlético madrid
Chiểu Sương - 13/04/2025 04:52 Pháp
Tác Giả:Thể thao
Kinh doanh
Ngoại Hạng Anh
Nhận định
Thời sự
Giải trí
Thế giới
Công nghệ
Bóng đá
Thể thao
------------------------------------
Kèo Nhà Cái
Nhận định, soi kèo U17 Indonesia vs U17 Triều Tiên, 21h00 ngày 14/4: Tin vào U17 Indonesia
Khác biệt thú vị giữa nóng Hà Nội và nóng Sài Gòn
Tree of Savior
Demon Avengers TD: Game thủ thành thế hệ mới
Nhận định, soi kèo Amadora vs Farense, 21h30 ngày 13/4: Dìm khách xuống đáy
Truyện Ván Cược
Au Mobile sôi động cùng giải đấu ‘siêu quẩy’ lần đầu tiên
Người chơi “quan ngại ” về tính năng Đấu trường của Hắc Tây Du
Nhận định, soi kèo Sivasspor vs Fenerbahce, 22h59 ngày 13/4: Chiến thắng chật vật
Murdered: Soul Suspect chưa được lòng giới phê bình
Hình Ảnh
Nhận định, soi kèo Osasuna vs Girona, 19h00 ngày 13/4: Chia điểm?
Vừa mới nhấc máy đã nghe thấy Chu Duẫn gào rống.
Lần thứ ba trong tuần rồi. Thật đau đầu.
Văn Vô Sinh bắn chết con zombie nhầy nhụa cuối cùng trên màn hình máy tính, trong miệng anh ngậm điếu thuốc đã cháy gần hết, biên độ động tác của anh lớn dần, tàn thuốc lập tức đứt gãy rơi xuống chiếc quần vải nhung kẻ đen của anh rồi hóa thành một đống tro.
Văn Vô Sinh phủi phủi qua loa rồi cầm lấy di động còn chưa cúp máy, vừa khoác áo gió màu đen vừa nói: "Ở đâu, chủng loại gì? Nếu quá mạnh đánh không lại tôi sẽ tiếp tục chơi game."
"Đậu má!" Đầu bên kia hồng hộc thở dốc một trận như sắp nổ cả động mạch chủ "Cầu vượt bên này! Chỉ là mấy con quỷ hút máu nhỏ thôi mà! Không mạnh tí nào, thật luôn! Mau! Ông chủ ơi tôi chạy không nổi rồi!"
Quỷ hút máu? Văn Vô Sinh nhíu mày, thứ này cũng chạy đến thế giới loài người rồi sao?
"Bao nhiêu?" Văn Vô Sinh hỏi.
"Sáu bảy con! Vừa mới nở!"
Văn Vô Sinh đã đi ra ngoài nhưng nghe vậy bèn vòng về tiệm, cầm lấy khẩu súng lục TT-33 cách mình gần nhất rồi nhặt mấy viên đạn bạc bỏ vào túi tiền.
"Đừng chọc giận chúng, không được để cho chúng hút." Văn Vô Sinh dặn.
"Biết rồi mà, anh tới nhanh lên!"
Chu Duẫn ngừng một chút lại bất an nói: "Nhất định phải tới đấy!"
Bên này Chu Duẫn chạy như điên trên đường, mấy con dơi mới sinh với đôi cánh dính đầy dịch nhầy lượn vài vòng trên không trung rồi nhanh chóng bám sát cậu, tiếng đập cánh khiến màng nhĩ cậu tê dại.
Trên khuôn mặt trắng trẻo của Chu Duẫn đã có hai vết cào nhợt nhạt, máu theo miệng vết thương chảy xuống từng dòng khiến đám quỷ hút máu nhỏ kêu lên chít chít.
Chu Duẫn nghe lời Văn Vô Sinh cắm đầu vào chạy, cái thứ này mới ra khỏi vỏ đã đói bụng, muốn hút máu cậu, nếu cậu phản kháng chúng nó nhất định sẽ vì trả thù mà cắn cậu không chừa mảnh vụn.
Đêm đã khuya, trên đường cái có mấy người nhìn Chu Duẫn bằng ánh mắt kỳ dị.
"Sao cậu ta chạy như ma đuổi thế kia?"
"Anh nghe thấy không, hình như có tiếng gì quai quái?"
Chu Duẫn không kịp tránh va phải một người đi đường ở chỗ ngoặt.
"Vội đi đầu thai hay gì?" Người đi đường cả giận nói.
Chu Duẫn quay đầu lại liếc nhìn không trung, mắt thấy một con dơi gần trong gang tấc bèn đẩy người nọ ra phóng vụt tới một ngõ nhỏ tối mù không một bóng người, nhưng không còn kịp nữa rồi, một con dơi đã bám được vào sườn cổ cậu.
Chu Duẫn định chấp nhận số mệnh để cho nó hút bỗng nghe "đoàng" một tiếng súng nổ, cảm giác đau nhói ở sườn cổ biến mất, quỷ hút máu nhỏ bị bắn rơi xuống mặt đất, viên đạn bắn trúng nó rồi vỡ vụn hóa thành một bãi chất lỏng, "xèo xèo" ăn mòn cơ thể nó.
Đầu bên kia ngõ nhỏ hiện ra một bóng người đàn ông cao lớn đĩnh bạt, tóc tai lộn xộn cũng không làm mất đi sự điển trai.
Chu Duẫn hậu tri hậu giác mới thấy kinh hoàng trong lòng, ông chủ cậu bình thường không đáng tin cậy, trình độ bắn súng cũng không biết ra sao, cậu thật sự sợ anh một phát bắn chết mình thì toi.
Sáu con quỷ hút máu còn lại thấy thế phát cuồng nhào tới, Văn Vô Sinh đã nhặt con quỷ hút máu còn đang thoi thóp trên mặt đất kia lên, đối diện với đôi mắt đỏ như tia laser của nó, lãnh khốc nói: "Tao cho mày biết đây là một khẩu súng tên TT-33, dung lượng 8 viên đạn, cho nên mau cút đi nếu không chúng mày chỉ có 7 đứa, vậy thì viên còn lại tao sẽ thưởng cho mày đấy."
Quỷ hút máu nhỏ vừa mới sinh, còn lâu mới có thể hóa thành hình người, nhưng linh trí thông mình, nghe hiểu được tiếng người.
Nó sợ tới mức run cầm cập kêu lên hai tiếng, sáu con kia lập tức dừng lại, Văn Vô Sinh buông tay, chúng lập tức bay qua cắp nó rồi chuồn nhanh như chớp.
Văn Vô Sinh trầm ngâm nhìn chằm chằm hướng chúng bay đi.
Chúng vừa mới sinh ra chứng tỏ ba mẹ thực lực cường hãn của chúng cũng ở thế giới này.
Không biết bao nhiêu người phải chết.
Thời gian gần đây số lượng quỷ quái không rõ lai lịch càng ngày càng nhiều.
Rốt cuộc chúng chui từ đâu ra?
Chu Duẫn vội lau máu trên mặt, trong lòng còn sợ hãi: "Ông chủ, tài bắn súng của anh đỉnh vậy!"
Văn Vô Sinh hoàn hồn: "Vận khí tốt mà thôi, cuối cùng không phải là dọa cho chúng bỏ đi đó sao."
Hai người tán gẫu đang định trở về thì đột nhiên phía sau lưng truyền đến tiếng bước chân vội vàng: "Chính là bên kia vừa mới có tiếng nổ súng!"
Nữ cảnh sát nhìn theo hướng người qua đường chỉ, mắt thấy khẩu súng trên tay Văn Vô Sinh, tức khắc như lâm đại địch, rút súng lao tới, quát anh: "Không được nhúc nhích! Ngồi xổm xuống!"
Chu Duẫn vội la lên: "Con mẹ nó --"
Một nữ cảnh sát khác đuổi theo, thấy Văn Vô Sinh, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc rồi dùng tay bịt kín họng súng của đồng nghiệp: "Đừng!"
"Đừng hiểu lầm đừng hiểu lầm, súng đồ chơi thôi mà." Trước mắt bao người, Văn Vô Sinh phối hợp ngồi xổm xuống, nhanh nhẹn vứt bỏ súng, bày ra động tác đầu hàng.
Chu Duẫn trợn mắt há hốc mồm: "Ông chủ.." Có thể thiếu cốt khí hơn được nữa không.
Nữ cảnh sát che họng súng không nhịn được phụt cười, gương mặt lạnh như sương đột nhiên giãn ra, vẻ rạng ngời bắn ra bốn phía khiến Chu Duẫn nhìn mà sửng sốt, lúc này mới nhận ra nữ cảnh sát này xinh đẹp không thua gì các nữ minh tinh màn ảnh.
Tôn Tình Tuyết tiến về phía Văn Vô Sinh, đồng nghiệp vội vàng kéo cô lại: "Đừng qua đó, ai biết hắn nói thật hay giả --"
"Không sao đâu."
"Đứng lên." Tôn Tình Tuyết tức giận quát.
Ánh mắt đồng nghiệp vẫn dừng ở trên khẩu súng kia, không hiểu sao Tôn Tình Tuyết bảo người kia đứng dậy: "Hắn --"
"Hắn là bạn của tôi." Tôn Tình Tuyết nói.
"Vậy cũng.."
Tôn Tình Tuyết nhặt khẩu súng ném cho Văn Vô Sinh, Văn Vô Sinh nhẹ nhàng tiếp lấy, giữ báng súng tùy tay kéo đẩy tháo băng đạn ra, cô đồng nghiệp thậm chí còn không kịp thấy rõ quá trình, anh đã đổ toàn bộ số đạn lỏng được bọc trong lớp vỏ nhựa kém chất lượng xuống đất.
Đồng nghiệp hơi kinh hãi, bọn họ trải qua huấn luyện tháo lắp súng cũng không thể nhanh như vậy.
Văn Vô Sinh cười nói: "TT-33 làm bằng kim loại, không phải là vỏ nhựa kỹ thuật, cô có thể thử, súng này tuyệt đối không gây thương tổn cho người, à đúng rồi, giới thiệu một chút, tôi là chủ cửa hàng bắn súng, có giấy phép buôn bán chính quy, súng đồ chơi loại gì cũng có, hoan nghênh tới chơi."
" alt=""/>
Truyện Phi Nhân Loại Hoành Hành
Chưởng môn công tử một môn tổng cộng mười bảy người, đều chết dưới đao của Dạ Ly Tước.
Một trận chiến thành danh, Dạ Ly Tước cũng bởi vậy mà mang trên lưng tai tiếng la sát yêu nữ, người giang hồ nghe nói đến run rẩy. Nàng bất quá là thiếu nữ mười tám tuổi, sao có tu vi võ công cao như vậy, lại có thể đem chưởng môn Tam Sơn các chém xuống đao.
Tứ đại thế gia nhất vinh câu vinh, một tổn là tổn hại, bị thương nặng thế này, ba đại thế gia khác tất yếu phải san bằng Tham Yểm thành, đòi nợ máu cho Tam Sơn các.
Cho nên, tam đại thế gia cùng với chưởng môn công tử mới nhậm chức Tam Sơn các, suất lĩnh đệ tử tinh nhuệ của tứ đại thế gia, một đường giết tới Minh Nguyệt sơn.
Mùi máu tươi tràn ngập giữa những ngọn núi, nồng nặc đến chói tai.
Tuy nói ỷ vào hướng dẫn của người dẫn đường, bọn họ tránh được rất nhiều cơ quan, nhưng chém giết đến đây, ngoại trừ tứ đại chưởng môn công tử không bị thương chút nào, trên người nhiều đệ tử đều lưu lại vết máu.
"Thẩm sư tỷ, trong thành này bố cục thế nào? Ngươi nói chuyện với chư vị chưởng môn công tử. "Khi mọi người điều đang nghỉ ngơi hồi phục tại chỗ, bỗng nhiên một đệ tử áo trắng đứng lên, nhìn thiếu nữ áo trắng cách đó không xa, cao giọng hỏi. truyện xuyên nhanh
Nhìn kỹ đường vân trên người hai người này, đều in kim liên, đây là huy hiệu môn phái của Thiên Phật môn.
Thiên Phật môn là môn phái có chiêu thức không gây chết người nhất trong tứ đại thế gia, võ công môn phái tổng cộng chia làm ba lộ tu tập: lên đường y đạo, tập cắt mạch thất thức, chỉ có thể tự bảo vệ mình, không thể lấy tính mạng người khác. Trung lộ chưởng pháp, tập oanh hoa chưởng cửu thức, có thể công có thể thủ. Xuống đường tập kim châm, không có chiêu thức cố định, người tu luyện đạo này phải đọc kỹ kinh lạc, nhớ kỹ huyệt vị, lấy kim châm đâm huyệt, châm vào tử huyệt thì lấy tính mạng người.
Đệ tử nhập môn bình thường chỉ có thể chọn một đạo tu, ba đạo kiệt xuất mỗi người lấy ba người, có thể vào Bồ Tát đường học thêm một đạo, Bồ Tát đường cứ ba năm sẽ cử hành bài vị luận võ một lần, ba đệ tử đầu tiên có thể trở thành chưởng môn công tử, cùng con cái chưởng môn công tử tu tập tam lộ võ công.
Đệ tử đóng cửa có bí danh khác, nếu là nam tử thì xưng phật tử, nếu là nữ tử thì xưng thánh nữ.
Đệ tử áo trắng này hỏi thăm cô nương kia, chính là thánh nữ mới thăng chức năm nay, Thẩm Y.
Nàng là người dẫn đường lần này vây công Tham Yểm thành, cũng là người sống sót duy nhất từng vào Tham Yểm thành, còn có thể sống sót chạy thoát.
Mới đầu bốn vị chưởng môn công tử cũng không tin lời nàng, thế nhưng, có thể một ngày liên tiếp phá bảy ngọn núi giết đến dưới thành Tham Yểm, chỉ có thể chứng minh những câu nói của Thẩm Y là thật.
Cho nên nghe thấy đệ tử áo trắng mở miệng, ánh mắt mọi người liền đồng loạt nhìn qua ——Ánh trăng chiếu sáng sườn mặt nàng, cũng chiếu sáng chín đóa kim liên ám văn trên người nàng. Chỉ có đệ tử đóng cửa Thiên Phật môn, mới có thể xuyên qua xiêm y trắng thêu chín đóa kim liên ám văn. Mười tám tuổi, đã có tu vi võ công bực này, thật sự là làm cho người ta sợ hãi. Nhìn kỹ mặt mày nàng, dịu dàng tựa như tuyết liên sâu trong tịnh hà, lúc không cười có vài phần tư thế Quan Âm, tự dưng làm cho người ta tĩnh tâm. Nhưng nếu cười rộ lên, đôi mắt trong suốt như sao, gò má trái chỉ có một cái vòng xoáy lê nhỏ, làm cho người ta vui vẻ.
Chỉ là, Thẩm Y rất ít khi cười. Mấy lần ít ỏi, thiếu bang chủ của Tứ Hải bang Lý Tuần từng chứng kiến một lần, liền nhớ kỹ rất lâu. Cho dù lúc này, trong ánh mắt Lý Tuần nhìn Thẩm Y cũng trộn lẫn một tia ái mộ, người bên ngoài không có cảm giác, Thẩm Y cũng đã sớm biết rõ.
"Tây Bắc Đông Nam Tham Yểm thành tổng cộng có bốn phần, dưới bốn lượt có cơ quan tương thông với nhau, khắp nơi đều có sát khí." Thẩm Y mở miệng từ từ trình bày, trong thanh tuyến mang theo một đường khàn khàn như có như không, làm cho người ta nghe thấy dễ nghe, "Dạ Ly Tước nếu ẩn nấp trong tứ hạ, chính là chúng ta đang sáng, nàng ở tối, nhất định phải cẩn thận đề phòng nàng đột nhiên từ bóng tối giết ra..."
"Ha ha ha..."Trầm Y còn chưa nói hết, liền nghe thấy trên thành lâu vang lên một chuỗi tiếng cười điên cuồng của nữ tử.
Mọi người nhao nhao theo tiếng nhìn qua.
Trên thành lâu, hồng y nữ tử ngồi ở chỗ cao, hai chân không mang giày tất, một lắc một lắc lơ lửng giữa không trung. Nàng đón gió đêm, nhấc bầu rượu lên, ngửa đầu uống một ngụm, híp lại đôi mắt quyến rũ nhìn xuống mọi người.
" alt=""/>
Truyện Xuân Đình Tuyết
Truyện Loạn Đào Hoa
Tin HOT Nhà Cái
Xem thêm trận đấu atlético madrid