Lo liệu để có biện pháp phù hợp, chống Covid-19 luôn đòi hỏi lãnh đạo các trường bình tĩnh, trách nhiệm, nắm chắc công việc nhưng nhân văn và không xử lý vụ việc cứng nhắc. Việc thầy giáo ở Đầm Dơi (Cà Mau) vừa bị kiểm điểm do bán khẩu trang y tế cho học sinh không đúng giá quy định vừa qua là một ví dụ. Tôi và nhiều bạn đọc chưa đồng tình với cách xử lý vụ việc trên. Nếu cẩn trọng, có thể giải quyết vụ việc một cách nhân văn. Trường nhận đơn tố cáo, xử lý theo luật định, nhưng khi xem xét vụ việc nếu đủ cơ sở kết luận việc thầy bán khẩu trang không có ý trục lợi, chỉ cần lãnh đạo nhà trường gặp riêng, trao đổi chân tình ... thì chuyện sẽ nhanh chóng khép lại. Trường được tiếng, thầy giáo thoải mái, không khí trong trường đầm ấm biết bao. Xây dựng trường học hạnh phúc là thế đấy. Tôi được biết, thầy giáo có một quán nhỏ để bán nước, đồ ăn cho học sinh. Bán hàng cho học sinh, lắm người để ý... (không chỉ trong và ngoài nhà trường), chuyện tế nhị mà! Thế nên, đã có trường hợp, mượn chuyện này để “đánh” chuyện kia. Nhà trường nhanh, nhạy sẽ giải quyết gọn mà sâu sắc. Cùng với lãnh đạo trường, cần sự chung tay của các đoàn thể như Công đoàn, Đội thiếu niên tiền phong, Chi đoàn giáo viên – thấy việc đúng, cần lên tiếng bảo vệ cho thành viên của mình. Cẩn thận hơn, trường thông báo đến Ban đại diện cha mẹ học sinh các lớp (qua tin nhắn, mạng xã hội, website nhà trường...) giúp phụ huynh hiểu đủ, đúng, kịp thời. Cứ thẳng thắn, trung thực, trách nhiệm, tôi tin chắc trường nhận được sự đồng tình của giáo viên, nhân viên, học sinh, phụ huynh và lãnh đạo các cấp. Quản lý trường học luôn đòi hỏi phẩm cách bản lĩnh trong bảo vệ quyền lợi chính đáng của thầy và trò, chứ lãnh đạo mà lo sợ tổn thương “quan hệ” với cấp trên, trong không ít trường hợp, vô hình trung làm khó đồng nghiệp, mất nhiều hơn được đấy. Phía thầy giáo, bán cantine sao tránh khỏi lời ra tiếng vào. Phụ huynh, học sinh, đồng nghiệp số đông là tốt, nhưng một hai trường hợp lắm lúc cũng làm mình da diết... Thế nên, “cẩn tắc vô áy náy”, cổ nhân dạy thật sâu sắc, càng giá trị hơn trong thời kỳ 4.0, khi chuyện bé càng dễ xé ra to trên mạng xã hội. Khi ấy, “chín người mười ý”, việc dễ hóa khó giải quyết. Còn với lãnh đạo huyện Đầm Dơi, không nên giải quyết cứng nhắc vụ việc. “Quan phụ mẫu” lấy thương dân làm trọng, chuyện lớn thì định hướng để giảm quy mô, chuyện nhỏ ân cần xử lý rồi khép lại, “thảo dân” cảm phục lắm. Xem ra chuyện thầy giáo ở Đầm Dơi bán khẩu trang 3.000đ/ cái không chỉ là bài học của riêng ai, mà thiết nghĩ, với quản lý nhà trường có thêm một trải nghiệm sâu sắc. TS Nguyễn Hoàng Chương |