Có một ngôi miếu cổ tọa trên một ngọn núi đã có từ rất xa xưa,ệnNhấtTiếuThiênHạTúbxh cup c1 trong miếu có một tiểu hòa thượng cùng một lão hòa thượng sinh sống, tiểu hòa thượng đang nghe lão hòa thượng kể chuyện xưa, câu chuyện này là gì ư?
Đương nhiên là…..
Có một ngôi miếu cổ tọa trên một ngọn núi đã có từ rất xa xưa…… Khụ khụ…… Lầm rồi, là có một Mộ Dung thế gia, trong nhà có rất nhiều phòng, cũng có rất nhiều người…… Thế cho nên chỉ cần bước vào lập tức sẽ không thể phân định được phương hướng.
Kỳ thật so với một võ lâm đệ nhất thế gia, phòng ở của Mộ Dung gia cũng không tính là lớn. Dĩ nhiên sẽ không giống như vương tôn quý tộc đi mười bước tới một lầu, bước năm bước thay một cảnh, lại càng không cần bàn tới cái gì gọi là ứng cảnh. Nhưng Kỷ Ngộ Ngôn mới bảy tuổi hiển nhiên sẽ không nghĩ như vậy.
Sau mười lần vòng trở lại con đường cũ, đi qua bên này, lại lộn trở về, bước đến bên kia, rồi cũng trở lại…… Dù đi đến đâu vẫn sẽ vòng về chỗ cũ…… Hắn rốt cục cũng hiểu được một chuyện — hắn lạc đường.
Kỷ Ngộ Ngôn vô cùng bất đắc dĩ.
Bởi vì đây là lần đầu tiên hắn bước vào Mộ Dung thế gia, cũng là lần đầu tiên hắn được đến một nơi phồn hoa như vậy, đối với một tiểu hài tử tuổi vẫn còn nhỏ, vốn không có khả năng xác định phương hướng, lạc đường hiển nhiên chỉ là một chuyện thường tình mà thôi.
Nhưng nếu là đối với một kẻ vừa mới bán mình làm nô, một hạ nhân đang chuẩn bị đến tiền thính chờ quản gia dạy bảo, thì đây lại chính là vấn đề nghiêm trọng.
Cho nên Kỷ Ngộ Ngôn tuy rất khẩn trương, nhưng hắn không hoảng loạn, bởi vì hắn biết lúc này mà hoảng sợ thì thật không tốt chút nào, thành ra chỉ có thể tìm người hỏi đường mà thôi, nhưng một đường đi tới này, hắn một người cũng không gặp được.
Đình viện lớn như vậy nhưng lại im ắng lạ thường, chỉ có tiếng ve ngày hạ râm ran ồn ã.
Không biết đã đi qua hết bao nhiêu hành lang cũng không biết đã xuyên qua bao nhiêu họa thuyền, cuối cùng hắn chỉ cảm thấy chân tay bủn rủn, không thể tiếp tục đi được nữa.
Nhưng cũng không thể dừng lại.
Ngày hôm qua hắn vừa mới bán thân để lấy tiền chôn cất mẫu thân vốn là quá phụ đã nhiều năm, nên chỉ còn lại mỗi mình hắn trên đời này. Mộ Dung gia đối với một đám hài tử cơ nhỡ vô y như bọn họ mà nói, đích thật là một nơi rất tốt, mà nguyên nhân quản gia gọi hắn đến đại sảnh, chính là để tuyển thư đồng kiêm phó nhân (người hầu) cho hai vị tiểu công tử nhà Mộ Dung. Nếu được tuyển, thì có thể cùng bọn công tử đọc sách đi học.
Đó chính là giấc mộng của đám tiểu hài tử.
Có thể biết chữ, có thể viết thư…… Chỉ cần nghĩ tới thôi là đã thấy vô cùng phấn khởi rồi.
Tuy rằng tinh thần thượng võ trong chốn giang hồ rất cao, nhưng địa vị của nho hiệp tựa hồ hơn hẳn đám võ phu lỗ mãng bình thường rất nhiều.
Mộ Dung thế gia chính là đệ nhất thế gia chuộng văn chuộng võ như vậy đấy.
Bất quá Kỷ Ngộ Ngôn hiện tại cũng chẳng còn tâm trí nghĩ tới chuyện đó, điều duy nhất hắn quan tâm bây giờ chính là làm sao tìm được đường ra khỏi cái nơi như mê cung này, nhất là sau khi hắn lạc đến một khu rừng ngô đồng.
Bởi vì thể lực đã cạn kiệt, nên dĩ nhiên sẽ không chú ý tới tình huống dưới chân, không ngờ hai chân lại vấp vào nhau, hắn bổ nhào thật mạnh trên mặt đất. Như vậy cũng tốt, khuôn mặt nhỏ nhắn vốn trắng nõn nay lại bị bùn đất dơ bẩn làm cho lắm lem, cái trán trầy sướt, y phục gia phó cũng bị rách một lỗ thật bự ngay tại đầu gối.
Nhưng Kỷ Ngộ Ngôn không khóc, ngay cả nghĩ cũng chẳng nghĩ, tiểu hài tử nhà nghèo, người nào lại chưa từng chịu ủy khuất, một vết thương nho nhỏ do bị ngã thì tính là cái gì, bất quá hắn biết mình hiện tại không thể nào động đậy được nữa.
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Kỷ Ngộ Ngôn cẩn thận ngồi xuống, đang chuẩn bị nhìn xem chỗ khuỷu tay có bị trầy sướt gì hay không, thì có một âm thanh tràn đầy nghiêm khắc từ trên đỉnh đầu truyền xuống.
“Ngươi là ai? Làm sao đến được đây?!”
Thanh âm tinh tế, chất giọng tựa hồ vẫn còn non nớt, nhưng lại vô cùng lãnh lệ (lạnh lẽo tràn đầy sát ý).
Kỷ Ngộ Ngôn ngẩng đầu nhìn lại, nhưng không thấy bóng người, chỉ có lá cây ngô đồng che chắn dương quang, tước ánh sáng dày đặc thành những sợi kim tuyến mỏng manh, hắn hướng mắt nhìn lên, nhưng làm thế nào cũng không thấy được người ngồi sau bức màn xanh biếc rậm rạp kia.
“Nói chuyện a, bộ ngươi câm điếc hả?”
Thanh âm bắt đầu không kiên nhẫn.
Kỷ Ngộ Ngôn đột nhiên rất muốn cười.
Bởi vì đây là một thanh âm rất êm tai.
Giòn tan, trong suốt, tựa như là tiếng va chạm của thủy tinh.
Cho nên trong câu trả lời của hắn ẩn ẩn chút ý cười, “Ta gọi là Kỷ Ngộ Ngôn, vừa mới tới hôm qua, hiện tại đang muốn đến tiền thính, nhưng làm sao cũng không tìm được đường đi.”
Người trong tán cây trầm mặt một lúc, một lát sau, Kỷ Ngộ Ngôn mới nghe thấy một tiếng “Xuy”, tựa hồ là người nọ đang cười, sau đó thì cúi đầu tự nói, “Ta còn đang tự hỏi sao lại có người đến đây, nguyên lai là do lạc đường.”
Nghe xong những lời này, Kỷ Ngộ Ngôn lại nhìn về phía trước, nhưng không hiểu sao chợt thấy hơi hoa mắt, sau đó một người lập tức hiện ra trước mặt.
Đó là lần đầu tiên Kỷ Ngộ Ngôn nhìn thấy Mộ Dung Địch Trần.
————————————-
Mười mấy năm sau, thời điểm hắn có vô số kim ngọc mỹ nhân bên cạnh, vẫn thường xuyên mơ thấy giấc mộng này, nguyên lai có một số việc cho dù là ở trong mộng, cũng không thể quên được.
Hài tử lúc ấy tuổi cũng không hơn hắn bao nhiêu, khuôn mặt tuy gắt gao nhăn nhó, nhưng vẫn xinh đẹp vô cùng, khiến hắn nhìn cũng có chút choáng váng. Nhưng tính tình hắn vốn cao ngạo lạnh lùng, cho dù Mộ Dung Địch Trần lúc đó chỉ mới bảy tuổi, nhưng cũng đã có được khí thế không ai sánh kịp.
Bất quá Kỷ Ngộ Ngôn khi đó lại không ý thức được điều này, hắn chỉ giật mình nhìn người đột nhiên xuất hiện từ khoảng không, hơn nữa cái loại lãnh diễm chưa từng thấy qua như vậy thật khiến hắn kinh sợ.
“Ngươi là ai?” Kỷ Ngộ Ngôn nhịn không được bật hỏi.
“Ngươi không đáng được biết.” Mộ Dung Địch Trần lạnh lùng đáp
Vì thế Kỷ Ngộ Ngôn không nói.
Hắn nhìn cách ăn mặc cùng y phục của Mộ Dung Địch Trần, này hiển nhiên là một công tử thân vận hoa phục mỹ lệ, so với y phục trên người hắn đâu chỉ là khác một trời một vực
Mộ Dung Địch Trần có chút chán ghét quay mặt đi, không hề có ý muốn nhìn một người toàn thân bẩn thỉu. Kỷ Ngộ Ngôn lúc này trên mặt đen tuyền, cái mũi ánh mắt đều có chút không thể phân biệt rõ ràng cho lắm. Bất quá Mộ Dung Địch Trần vẫn nói, “Vừa lúc ta cũng muốn đến tiền thính, ngươi đi theo ta.”
Kỷ Ngộ Ngôn vội vàng đáp ứng.
Rốt cục cũng tìm được người biết đường, đáy lòng thoáng nhẹ nhàng thở ra, rồi lại có chút âm ỉ đau đớn, y tựa hồ rất chán ghét mình.
Thời điểm Kỷ Ngộ Ngôn cùng Mộ Dung Địch Trần tới tiền thính. Đã có rất nhiều người quỳ trên mặt đất, quản gia cũng đã phát biểu được một nửa.
Nhìn thấy bọn họ cùng nhau đi đến, mọi người đều vô cùng sửng sốt.
Ngay cả đương gia chủ quản Mộ Dung gia, cũng chính là phụ thân của Mộ Dung Địch Trần – Mộ Dung Hưng Đức – cũng không ngoại lệ; mà mẫu thân của Mộ Dung Địch Trần – Vệ Lưu Sương, lại sợ hãi tới mức nhắm hai mắt lại. Nàng rất sợ thấy thấy đứa con này của mình, hôm nay sở dĩ nàng đến đây, cũng là vì đại sự tuyển chọn thư đồng, đồng thời do được Mộ Dung Hưng Đức khuyên bảo hồi lâu mới miễn cưỡng đáp ứng. Dù sao với sự kiện lớn như vậy, thiếu chủ mẫu, thật sự là không thích hợp.
Mộ Dung gia bất đồng so với nhưng võ lâm thế gia khác.
Công tử nhà Mộ Dung, không chỉ phải tập võ, mà đức hạnh cũng là một phương diện trọng yếu, thậm chí có đôi khi còn phải học tập “Trị đạo”. Bởi vì nếu lấy địa vị thống lĩnh người trong bạch đạo võ lâm của Mộ Dung đương gia mà nói, thì cái gọi là võ công cái thế cũng chỉ là từ mở rộng của “Xạ” trong “Lục nghệ” mà thôi. Cho nên việc coi trọng thư đồng cũng là điều đương nhiên.
( Lục nghệ tức sáu tài nghệ dạy học trò thời xưa là lễ, nhạc, xạ (bắn), ngự (cưỡi ngựa), thư (học chữ), số (học tính))
Thư đồng đồng tử được tuyển, chính là người sẽ đi theo phụ trợ tân nhậm bạch đạo võ lâm minh chủ sau này, trở thành người thân cận nhất với hắn. Song phương không chỉ phải có tâm tư tương đồng, mà đối với chủ nhân của mình lại càng phải tuyệt đối trung thành. Bởi vì việc bọn họ phải làm, không chỉ có trợ giúp các chủ nhân chống lại hắc đạo do Thập Nguyệt Cung cầm đầu, mà còn phải thống trị võ lâm bạch đạo. Ở một khía cạnh nào đó mà nói, thư đồng này, về sau rất có thể sẽ trở thành kẻ dưới một người trên vạn người trong chốn võ lâm. Đồng thời cũng là người có năng lực cũng có cơ hội chấp chưởng võ lâm Càn Khôn nhất.
Bất quá bình thường thì thư đồng đều do các công tử nhà Mộ Dung tự mình chọn lựa, tuy rằng cuối cùng vẫn phải thông qua sự đồng ý của phụ mẫu, nhưng quyền chọn lựa đa phần vẫn nằm trong tay các vị thiếu gia.
Đối với một đám người đang ngây ngẩn, Mộ Dung Địch Trần chỉ bĩu môi, căn bản khinh thường không thèm ngó tới bọn hắn.
Kỷ Ngộ Ngôn cũng vội vàng đến trước mặt đại quản gia quỳ xuống, “Ngộ Ngôn tới chậm, thỉnh ngài trách phạt.”
Đại quản gia thuyết huấn được một nửa, đang vô cùng say sưa, đột nhiên bị ngắt ngang, tuy rằng rất mất hứng, nhưng dĩ nhiên không dám phát hỏa với Mộ Dung Địch Trần, nên quay qua nhìn nhìn mọi người, lập tức mượn Kỷ Ngộ Ngôn để lập uy.
“Tử tiểu tử nhà ngươi, chạy đi đâu vậy? Đã sớm nói với ngươi là tất cả mọi người đều phải đến tiền thính có đại sự, sao chỉ có mình ngươi lỗ tai điếc không nghe? Ngươi nói xem, ngươi chạy đi đâu giương oai hả?”
Mộ Dung Địch Trần gắt gao nhíu mày, thấy đại quản gia nước miếng bay loạn.
Kỷ Ngộ Ngôn vội vàng dập đầu định giải thích, nhưng lại nghe thấy một giọng nói lạnh như băng phát ra: “Thế nào, là ta kêu hắn bồi ta, không được sao?”
Đích thị là Mộ Dung Địch Trần.
Đại quản gia ngây người giữa tiền thính, cái miệng mở lớn hơn nữa ngày vẫn chưa thể khép lại.
Kỷ Ngộ Ngôn nghe xong trong lòng vô cùng cảm kích, cũng có chút cao hứng.
Y nói đỡ cho mình.
Xem ra mình không có bị y chán ghét
Đợi lúc hắn nâng đầu lên, mới phát giác tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm mình giống gặp phải quỷ.
Làm sao vậy?
Kỷ Ngộ Ngôn sờ sờ mặt mình lại nhìn nhìn y phục của mình.
Tuy rằng đều rất bẩn, cái trán cũng bị trầy.
Nhưng máu ngừng chảy rồi mà, chẳng lẽ là do mình làm dơ bộ y phục mới thay sao, nhưng khi nãy bọn họ cũng đâu có nhìn mình như vậy a.
Kỳ thật ngay cả Mộ Dung Hưng Đức cùng Vệ Lưu Sương cũng giật mình không nhỏ.
Hài tử này từ nhỏ chưa từng thấy y nói giúp ai cái gì bao giờ, tại sao lần này lại đột nhiên mở miệng như thế, hy vọng là không có chuyện gì.
Bọn họ hầu hết đều nghĩ như vậy, ngay cả đại ca Mộ Dung Thanh Trần của Mộ Dung Địch Trần mười một tuổi ngồi ở bên cạnh cùng với muội muội Mộ Dung Linh Nhiên nhỏ hơn Mộ Dung Địch Trần một tuổi trong lòng cũng thầm nói.
Kỳ thật bọn họ đều hiểu lầm Mộ Dung Địch Trần.
Cho dù sau này y ra sao, có thiết huyết vô tình như thế nào, thì bây giờ y bất quá vẫn chỉ là một hài tử, một hài tử sợ tịch mịch, khát vọng thân tình yêu thương.
Sở dĩ y giải vây cho Kỷ Ngộ Ngôn, chỉ là vì muốn ngăn cản không cho Kỷ Ngộ Ngôn nói ra, bởi y muốn cho mọi người thấy, vẫn có người muốn thân cận với y, chứ không phải vì Kỷ Ngộ Ngôn lạc đường nên mới bước vào viện của y.
Quản trị viên của một nhóm nhận bày cách "bùng" app.
Nội dung trên đây trở thành tiêu chí hoạt động của nhóm. Các thành viên trong nhóm thường trao đổi cách thức để được duyệt vay từ các ứng dụng, sau đó tìm cách “bùng” tiền.
Các ứng dụng khi cài đặt vào điện thoại của người vay sẽ yêu cầu quyền truy cập danh bạ, quyền xem tài khoản mạng xã hội như Facebook hay Zalo.
Sau đó, khi người vay không trả tiền, nhóm đòi nợ sẽ gọi điện cho người thân, bạn bè trong danh bạ điện thoại để khủng bố tinh thần, ép người vay trả nợ.
Ngoài ra, những người này có thể lấy hình ảnh, thông tin cá nhân và bạn bè trên mạng xã hội của người vay để đăng tải thông tin bêu xấu người quỵt nợ.
Đó là chưa kể, một khi người vay không trả tiền, thông tin có thể bị đưa lên hệ thống CIC (Trung tâm thông tin tín dụng) của Ngân hàng Nhà nước, dẫn đến khó thực hiện các khoản vay sau này.
Với từng trường hợp cụ thể nêu trên, những thành viên trong các nhóm này đều có cách đối phó.
Theo hình ảnh chia sẻ, câu hỏi phổ biến trong các nhóm là ứng dụng A, nền tảng B có “nuôi” được không, có “nuốt” hay “bùng” được không.
Một người có ý định "bùng", lên hỏi kinh nghiệm.
Thông thường, các nền tảng cho điểm tín dụng từng người dựa trên thông tin thu thập được. Điểm tín dụng sẽ thấp trong lần vay đầu tiên, dẫn đến khoản duyệt vay không cao, thường ở mức vài ba triệu đồng.
Khi trả lãi đều đặn và thanh toán khoản vay sớm, một người có khả năng nhận được khoản vay cao hơn ở lần sau. Chính vì vậy, người chưa có kinh nghiệm thường hỏi những thành viên cũ xem nền tảng nào dễ “nuôi”, để được duyệt vay mức cao. Và có dễ “bùng” hay không, sau khi “bùng” có bị gọi khủng bố, có bị đăng ảnh Facebook, bị “dính” CIC hay không.
Theo hình ảnh một số người đăng lên nhóm, họ tải thông tin vay cùng lúc lên rất nhiều ứng dụng để có cơ hội vay cao nhất, nhận được tổng tiền nhiều nhất.
Sau khi vay được tiền, một số người hỏi cách đối phó với tình trạng bị gọi điện nhắc nợ, bị đăng ảnh lên mạng, bị đến nhà đòi tiền.
Để đối phó với việc bị gọi điện, nhiều người cài ứng dụng chặn cuộc gọi, thậm chí tố cáo số điện thoại kia lên tổng đài quốc gia chống cuộc gọi rác, tin nhắn rác. Một số còn công khai số điện thoại của bên đòi nợ để mọi người gọi điện tấn công.
Trong nhiều trường hợp, người chậm thanh toán sẽ gặp tình trạng bị gọi điện đến bạn bè, người thân để bêu xấu. Lúc này, theo các “chuyên gia” trong nhóm, người vay nợ có thể đóng vai nạn nhân, cho rằng mình bị hack tài khoản chứ không vay, đồng thời hô hoán mình là nạn nhân của tín dụng đen.
Để đối phó với việc bị đăng thông tin lên Facebook, nhiều người rất công phu khi tạo tài khoản mạng xã hội mới, tạo lập thông tin cá nhân mới.
Trong nhóm này, cũng có đối tượng rao bán chứng minh nhân dân, rao bán tài khoản Facebook, nhận tạo giấy tờ giả,... để cung cấp cho các ứng dụng khi duyệt vay.
Một người cung cấp dịch vụ chỉnh sửa ảnh để lừa bên cho vay.
Do hoạt động tín dụng trên app hiện nay diễn ra phức tạp nên nhiều bất cập vẫn tồn tại. Khá đông người bị tín dụng đen đe đoạ, nhiều người khác bị lừa tiền, và có cả một nhóm lừa ngược lại ứng dụng cho vay để thu lợi bất chính. Mặc dù vậy, rất nhiều người khuyên không nên “bùng” một số nền tảng có tên tuổi tên thị trường, vì các công ty này có liên kết với hệ thống CIC. Nếu cố tình xù sẽ bị gán nợ xấu, không thể vay những lần sau. Mặc dù vậy, một số ít người vẫn khoe đã “húp” được 50-60 triệu đồng từ gần chục app, bất kể app đó có “dính” CIC hay không.
Thiên Phúc
Nhiều người bị lừa tiền từ ứng dụng cho vay giả mạo
Kẻ lừa đảo giả làm bên cho vay tài chính, duyệt vay cho nạn nhân, nhưng dùng nhiều thủ đoạn lừa nạn nhân chuyển khoản ngược lại.
TS.BS Trương Quang Định, Giám đốc BV Nhi đồng Thành phố.
Về mặt tiêu hóa, hai bé có chung một phần hồi tràng, một khung đại tràng và chỉ có một lỗ hậu môn.
Về hệ tiết niệu, hai bé có chung bàng quang, mỗi bàng quang được hai niệu quản xuất phát từ hai bé khác nhau đổ vào thay vì của cùng một bé.
Về mặt sinh dục, hai bé có tử cung âm đạo đôi. Ngoài ra, hai bé còn hở khớp mu, khung chậu hai bé xếp thành một vòng tròn.
Phó Chủ tịch nước Đặng Thị Ngọc Thịnh vào phòng thăm hai bé song Nhi.
Bác sĩ Định cho biết, ban đầu, bệnh viện dự tính mổ tách hai bé Trúc Nhi - Diệu Nhi vào tháng 3, nhưng do ảnh hưởng của dịch Covid-19 nên phải hoãn lại. “Đến tháng 3, hai bé đã nhập viện để chuẩn bị cho cuộc đại phẫu, nhưng vì dịch, chúng tôi phải ngưng lại, cho hai bé xuất viện”, tiến sĩ Định nói.
Đến tháng 6 vừa qua, sau nhiều lần hội chẩn, Trúc Nhi - Diệu Nhi được nhập viện để các bác sĩ thăm khám, chuẩn bị cho ca mổ thế kỷ. Bác sĩ Định cho biết, lúc này, hai bé được 13 tháng tuổi, cân nặng 15 kg với các chỉ số phát triển gần với trẻ bình thường, đủ điều kiện sức khỏe để phẫu thuật tách dính.
Bố mẹ Trúc Nhi - Diệu Nhi nắm chặt tay nhau khi nghe bác sĩ Định báo cáo tình hình của hai con với Phó Chủ tịch nước Đặng Thị Ngọc Thịnh.
6h sáng 15/7, hai bé gái song Nhi được đưa vào phòng mổ. Đến 14h07 cùng ngày, sau phẫu thuật tách đôi, hai bé được đưa sang phòng mổ khác nhau. Đến 19h20, hai bé được đưa sang phòng hồi sức ngoại khoa tiếp tục thở máy, an thần, giảm đau.
Bác sĩ Định cho biết, hai bé có sự thông nối mạch máu, hỗ trợ tương quan, điển hình khi chích thuốc ngủ cho Trúc Nhi thì Diệu Nhi ngủ trước. Do đó, khi tách rời nhau, hai bé sẽ có sự thay đổi sinh lý rất lớn. Bên cạnh đó, ê-kíp phẫu thuật đã dùng một phần ruột của Diệu Nhi ghép cho Trúc Nhi nên có thể nói đây như là một cuộc ghép tạng đồng hợp tử, ít nhiều cũng gây phản ứng viêm nên quá trình hậu phẫu phải theo dõi sát.
Theo Giám đốc BV Nhi đồng Thành phố, những ngày qua, có rất nhiều Mạnh Thường Quân đã quan tâm, ủng hộ cho hai bé với số tiền hơn 2 tỷ đồng. Bệnh viện sẽ sử dụng để nuôi dưỡng, trị liệu cho hai bé. Sau đó, nếu sức khỏe hai bé ổn định mà số tiền này vẫn còn, bệnh viện sẽ trao cho người nhà tiếp tục chăm sóc hai bé.
Phó Chủ tịch nước Đặng Thị Ngọc Thịnh biểu dương toàn ê-kíp đã tham gia thực hiện ca mổ cho hai bé song Nhi. Bà cho biết, khi vào thăm hai bé, bà rất xúc động khi nhìn thấy các y bác sĩ thăm khám cho hai bé, hình ảnh hai bé được sống trong hình hài mới nhưng còn nhiều chông gai phía trước.
Mẹ hai bé song Nhi kể lại đêm trước hôm hai con vào phòng mổ tách
Phải nhịn ăn, uống thuốc để đi vệ sinh cho sạch ruột trước ngày mổ tách, Trúc Nhi - Diệu Nhi khóc rất nhiều. Mãi đến khi được mẹ đắp cho chiếc chăn yêu thích, hai bé mới ngủ thiếp trong mệt mỏi.
Những hình ảnh siêu âm của Trúc Nhi - Diệu Nhi được bác sĩ Vũ lưu trong điện thoại
Bác sĩ Phương kể, thai càng lớn, những nguy hiểm càng tăng thì vợ chồng chị Thúy càng thể hiện sự quyết tâm. Họ tâm sự với bác sĩ: “Các con là món quà mà họ được ban tặng, vì vậy, hai vợ chồng sẽ bảo vệ con bằng mọi giá”.
Bác sĩ Vũ cho biết, khi làm việc ở Khoa Chẩn đoán hình ảnh, anh từng gặp nhiều cặp vợ chồng, siêu âm thấy con dính nhau, dị tật đã quyết định bỏ con trong giai đoạn đầu của thai kỳ.
Khi nhìn thấy sự khát khao được giữ con của vợ chồng chị Thúy, anh rất xúc động. Anh quyết định đưa hình ảnh siêu âm hai bé gái dính liền lên trang cá nhân, kèm chú thích: “Chúng ta được sinh ra là nhờ sự can đảm của ba mẹ” làm kỷ niệm, một phần như để tiếp thêm sức mạnh cho vợ chồng chị Thúy.
Đường mổ đặc biệt trên cơ thể mẹ để song sinh dính liền chào đời
Ở tuần thai thứ 30, chị Thúy nhập viện để được hỗ trợ phổi cho em bé và chuẩn bị tinh thần có thể thực hiện ca mổ bắt con bất cứ lúc nào. Bác sĩ Phương cho biết, ở tuần thai này, Trúc Nhi và Diệu Nhi bị suy dinh dưỡng, nguy cơ tử vong tăng dần theo mức độ suy dinh dưỡng, nhưng vợ chồng chị Thúy vẫn lạc quan. Họ khát khao được nhìn thấy con, được ôm con vào lòng và được đau bệnh thay con.
Bước qua tuần thứ 34, các bác sĩ quyết định đưa hai bé ra ngoài, vì lượng máu đi qua vùng rốn, đến các mạch máu thai nhi đã giảm. Để ca mổ suôn sẻ, bệnh viện đã mời các bác sĩ của Bệnh viện Nhi đồng Thành phố cùng hội chẩn và tham gia mổ. Tuy nhiên, làm sao đưa cả hai bé ra ngoài nhẹ nhàng, không làm em bé bị sang chấn là rất khó.
Bác sĩ Phương và bác sĩ Vũ cùng xem lại phiếu đo nhịp tim của hai bé gái song sinh.
“Hai bé bị dính nhau thành một khối nên kích thước lớn hơn bình thường. Nếu một bé mất thì cả hai bé sẽ cùng mất”, bác sĩ Phương lo lắng.
Ngoài ra, chị Thúy mới sinh con lần đầu, nên làm sao chọn đường mổ vừa không làm em bé bị tổn thương và lần sau người mẹ có thể mang thai lần nữa rất khó. “Mổ đường dọc thì dễ mở rộng bán kính để đưa hai bé ra ngoài, nhưng nếu người mẹ mang thai lần hai sẽ có nguy cơ vỡ tử cung cao. Mổ đường ngang sẽ giúp người mẹ lần sau mang thai dễ hơn, nhưng bắt con ra lại khó”, bác sĩ Phương nhớ lại.
Cuối cùng, bác sĩ Phương cùng ê-kíp mổ quyết định lựa chọn đường mổ ngang nhưng đường mổ cong lên để vừa đủ không gian cho hai bé ra ngoài, vừa ít ảnh hưởng đến tương lai sinh con của người mẹ.
Sáng ngày 7/6/2019, chị Thúy được đưa vào phòng mổ bắt con. Trong lúc các bác sĩ của Bệnh viện Hùng Vương tiến hành mổ bắt em bé, bên ngoài, một chiếc xe cấp cứu, bên trong có lồng kính, máy thở, các thiết bị y tế, các y bác sĩ chuẩn bị sẵn bên ngoài. Khi chào đời, hai bé sẽ được đưa sang Bệnh viện Nhi đồng Thành phố ngay lập tức.
“Ca mổ rất suôn sẻ. Giây phút hai bé gái cất tiếng khóc, cả ê-kíp chúng tôi như vỡ òa”, bác sĩ Phương nhớ lại.
Vị bác sĩ Phó khoa Sản bệnh cũng cho biết, được các bác sĩ chăm sóc, chị Thúy nhanh chóng hồi phục sức khỏe để đi thăm con. Các mổ đã diễn ra cách đây hơn một năm, nhưng đến hôm nay, bác sĩ Vũ, bác sĩ Phương vẫn thấy câu chuyện mang thai, sinh con của chị Thúy như một phép màu.
Bác sĩ Phương cho biết, những năm qua, có rất nhiều ca mang song thai dính nhau, nhưng số cặp vợ chồng giữ thai, sinh con ra như vợ chồng chị Thúy là rất hiếm. “Trúc Nhi - Diệu Nhi được sinh ra là nhờ sự dũng cảm của ba mẹ”, cả bác sĩ Vũ và bác sĩ Phương khẳng định.
Tú Anh
Hai bé song sinh có dấu hiệu ổn định, tỉnh sau mổ tách dính
Sau khi trở thành hai cá thể độc lập, Trúc Nhi - Diệu Nhi có những dấu hiệu ổn định, chỉ bị sốt nhẹ.
评论专区