Công nghệ
Translation: Dii Beta: TmChuông giao thừa vang lên,ệnSủngEmTậnXươbxh la liga 2024 pháo hoa điện tử kbxh la liga 2024bxh la liga 2024、、
Translation: Dii
Beta: Tm
Chuông giao thừa vang lên,ệnSủngEmTậnXươbxh la liga 2024 pháo hoa điện tử không khói bay lên trời, nổ tanh tách. *Chính tiếng cười của người dưới đất lên trời lại biến thành một loại tiếng cười khác.*
Hạ Tình khó khăn mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Ngoài trời đèn hoa rực rỡ, dưới đất là ngàn ngọn đèn của vạn nhà nhưng tất cả những điều này dường như không liên quan gì đến cô. Sự náo nhiệt của người khác cô sẽ không bao giờ chạm tới được.
Cô biết mình sắp chết, cô bị ung thư phổi và không thể chữa khỏi. Vào đêm giao thừa khắp nơi thì đang ăn mừng, còn cô thì chỉ biết chờ đợi cái chết của mình trong đau đớn khôn nguôi. Đương nhiên, nếu không phải vì người ba cờ bạc của cô, người đã tiêu sạch tiền tiết kiệm của cô thì cô có thể chống đỡ được đến sang năm.
Nhưng mà bây giờ cô đã nghĩ thông rồi. Dù sao cũng phải chết còn cần quan tâm là sớm hay muộn sao?
Đến khi quay đầu nhìn lại, cô mới thấy mình đã sống cả một đời hoang phí. Tình tình ái ái, giàu sang danh vọng… cô đều chẳng có được. Đến cả hơi ấm tình thân bình dị nhất cô cũng chưa một lần cảm nhận qua.
Sau khi sinh ra cô không lâu, mẹ cô bỏ trốn theo người khác. Ba cô là một kẻ cờ bạc vô công rồi nghề. Từ nhỏ cô đã biết cuộc sống rất khó khăn, cô hiểu mọi thứ đều phải dựa vào bản thân mình. Chỉ có dựa vào mình mới có thể không bị bán cho bọn buôn người. Chỉ có dựa vào mình mới có thể nắm chắc tấm bằng tốt nghiệp đại học. Chỉ có dựa vào mình mới có thể thoát khỏi nanh vuốt của ba mẹ. Cô liều mạng mà muốn sống, muốn sống thật tốt. Mỗi ngày cô đều bận rộn, dưới gánh nặng cuộc sống cô không còn thời gian để yêu đương. Kỳ vọng lớn nhất của cô chính là mua được một căn nhà cho riêng mình. Cô muốn có một tổ ấm của riêng mình, sợ gì căn nhà này chỉ có mình cô. Cô không muốn sống cuộc sống lang thang và không nơi ổn định.
Nhưng mà, ước mong giản đơn như thế cũng trở nên trống rỗng. Cô mắc ung thư phổi, dùng tiền cũng không thể sống qua nửa năm nữa.
Ba cô lấy tiền cứu sống cô chạy rồi, cô lại là người không muốn làm phiền người khác cho nên cô đã từ chối tất cả sự trợ giúp của mọi người. Dù sao cũng phải chết thôi, hà tất gì còn phải khiến người ta lãng phí tiền.
Cô trở về căn nhà thuê của mình, chậm rãi chờ đợi.
Còn bây giờ, ngày đó cuối cùng cũng đến. Cô không ngờ là vào thời điểm như vậy, vào thời điểm bận rộn nhất trong năm…
Có lẽ là ông trời cũng có ý muốn cái náo nhiệt của người khác làm nổi bật cái chết bi tráng của cô. Ông ấy luôn tàn nhẫn với cô như thế! Đến cả thời khắc cuối cùng cũng không muốn cho cô một chút thương hại nào.
Cô dùng chút sức lực cuối cùng của mình để nhìn lên bầu trời đêm rực rỡ và phồn hoa. Cuối cùng cũng từ từ nhắm mắt lại.
Nếu như lại… nếu như lại sống một lần nữa, cô không mưu cầu vinh hoa, phú quý mà chỉ mong có một gia đình êm ấm, hạnh phúc.
Vào lúc cô mở mắt ra một lần nữa không biết là đã qua bao lâu. Cô rất ngạc nhiên là mình vẫn chưa chết nhưng cô đã sớm phát hiện ra đây không phải là căn phòng mà cô thuê.
Căn phòng rất lớn, được trang trí rất sang trọng, bên trái căn phòng có cửa sổ sát đất. Dù có rèm dày che chắn nhưng ánh sáng từ cửa sổ vẫn nhẹ nhàng lọt vào, cô nheo mắt nhẹ nhàng thích ứng với ánh sáng rồi từ từ ngồi dậy từ trên giường. Khi ngồi dậy, cô nhận ra bên trái có treo một bình truyền dịch và trên đầu giường có mấy cái nút ấn tương tự như máy nhắn. Nhìn như thế này, căn phòng chắc là một phòng bệnh của bệnh viện.
Là ai đã đưa cô tới bệnh viện sao? Cô đã mất hết liên lạc với bạn bè kể từ khi bị bệnh, căn phòng cũng không phải thuê thêm. Bọn họ không ai biết gì, lẽ nào là chủ nhà? Cô ấy chắc sẽ không tốt bụng thế đâu?
Hạ Tình không có thời gian nghĩ nhiều như vậy. Bây giờ cô nóng lòng muốn đi vệ sinh, bình truyền dịch đã được một nửa. Nếu cứ như vậy kêu y tá đi vào cùng cô đi vệ sinh thì cũng quá phiền cho người ta rồi. Cô dứt khoát gỡ chai truyền dịch, tự tay cầm lấy đi vào phòng vệ sinh của phòng bệnh.
Nhưng khi bước vào phòng tắm, cô nhận ra có điều gì đó không ổn…cô vậy mà có thể đi được rồi???!!!
Ung thư giai đoạn cuối, cả cơ thể đau như lửa đốt, cô chỉ động đầu ngón tay thôi cũng đã rất khó khăn rồi. Tới cuối cùng, cơn đau làm tê liệt thần kinh, không nói được, mũi không ngửi được gì, đại tiểu tiện mất khống chế, dường như đều ở trên giường nhưng mà cô bây giờ không những có thể xuống giường mà còn đi lại được. Kì quái chính là cô có cảm giác muốn đi vệ sinh, dường như trên người không còn cái cảm giác làm người ta đau khổ không bằng chết đó nữa.
Hạ Tình cảm thấy không thể tin được. Có một chiếc gương trên bệ rửa mặt trong phòng tắm, Hạ Tình quay đầu nhìn vào gương, người trong gương quả nhiên là chính mình…
Đợi đã…
Sau khi nhìn kĩ Hạ Tình phát hiện ra một số chỗ kì lạ. Cô vội vàng đến trước gương, chuyện đầu tiên khiến cô ngạc nhiên là nốt ruồi li ti trên đầu mũi của cô đã biến mất? Hơn nữa mắt của cô từ khi nào lại thành hai mí rồi? Còn có mũi của cô nữa, vậy mà vừa thẳng vừa cao sao? Khuôn mặt này vẫn là khuôn mặt cũ nhưng ngũ quan trên mặt có một vài chỗ đã thay đổi, giống như là có người từng phẫu thuật thẩm mỹ vậy. Hình dáng khuôn mặt thì vẫn như cũ, chỉ là xinh đẹp hơn so với trước kia.
Beta: Tm
Chuông giao thừa vang lên,ệnSủngEmTậnXươbxh la liga 2024 pháo hoa điện tử không khói bay lên trời, nổ tanh tách. *Chính tiếng cười của người dưới đất lên trời lại biến thành một loại tiếng cười khác.*
Hạ Tình khó khăn mở mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Ngoài trời đèn hoa rực rỡ, dưới đất là ngàn ngọn đèn của vạn nhà nhưng tất cả những điều này dường như không liên quan gì đến cô. Sự náo nhiệt của người khác cô sẽ không bao giờ chạm tới được.
Cô biết mình sắp chết, cô bị ung thư phổi và không thể chữa khỏi. Vào đêm giao thừa khắp nơi thì đang ăn mừng, còn cô thì chỉ biết chờ đợi cái chết của mình trong đau đớn khôn nguôi. Đương nhiên, nếu không phải vì người ba cờ bạc của cô, người đã tiêu sạch tiền tiết kiệm của cô thì cô có thể chống đỡ được đến sang năm.
Nhưng mà bây giờ cô đã nghĩ thông rồi. Dù sao cũng phải chết còn cần quan tâm là sớm hay muộn sao?
Đến khi quay đầu nhìn lại, cô mới thấy mình đã sống cả một đời hoang phí. Tình tình ái ái, giàu sang danh vọng… cô đều chẳng có được. Đến cả hơi ấm tình thân bình dị nhất cô cũng chưa một lần cảm nhận qua.
Sau khi sinh ra cô không lâu, mẹ cô bỏ trốn theo người khác. Ba cô là một kẻ cờ bạc vô công rồi nghề. Từ nhỏ cô đã biết cuộc sống rất khó khăn, cô hiểu mọi thứ đều phải dựa vào bản thân mình. Chỉ có dựa vào mình mới có thể không bị bán cho bọn buôn người. Chỉ có dựa vào mình mới có thể nắm chắc tấm bằng tốt nghiệp đại học. Chỉ có dựa vào mình mới có thể thoát khỏi nanh vuốt của ba mẹ. Cô liều mạng mà muốn sống, muốn sống thật tốt. Mỗi ngày cô đều bận rộn, dưới gánh nặng cuộc sống cô không còn thời gian để yêu đương. Kỳ vọng lớn nhất của cô chính là mua được một căn nhà cho riêng mình. Cô muốn có một tổ ấm của riêng mình, sợ gì căn nhà này chỉ có mình cô. Cô không muốn sống cuộc sống lang thang và không nơi ổn định.
Nhưng mà, ước mong giản đơn như thế cũng trở nên trống rỗng. Cô mắc ung thư phổi, dùng tiền cũng không thể sống qua nửa năm nữa.
Ba cô lấy tiền cứu sống cô chạy rồi, cô lại là người không muốn làm phiền người khác cho nên cô đã từ chối tất cả sự trợ giúp của mọi người. Dù sao cũng phải chết thôi, hà tất gì còn phải khiến người ta lãng phí tiền.
Cô trở về căn nhà thuê của mình, chậm rãi chờ đợi.
Còn bây giờ, ngày đó cuối cùng cũng đến. Cô không ngờ là vào thời điểm như vậy, vào thời điểm bận rộn nhất trong năm…
Có lẽ là ông trời cũng có ý muốn cái náo nhiệt của người khác làm nổi bật cái chết bi tráng của cô. Ông ấy luôn tàn nhẫn với cô như thế! Đến cả thời khắc cuối cùng cũng không muốn cho cô một chút thương hại nào.
Cô dùng chút sức lực cuối cùng của mình để nhìn lên bầu trời đêm rực rỡ và phồn hoa. Cuối cùng cũng từ từ nhắm mắt lại.
Nếu như lại… nếu như lại sống một lần nữa, cô không mưu cầu vinh hoa, phú quý mà chỉ mong có một gia đình êm ấm, hạnh phúc.
Vào lúc cô mở mắt ra một lần nữa không biết là đã qua bao lâu. Cô rất ngạc nhiên là mình vẫn chưa chết nhưng cô đã sớm phát hiện ra đây không phải là căn phòng mà cô thuê.
Căn phòng rất lớn, được trang trí rất sang trọng, bên trái căn phòng có cửa sổ sát đất. Dù có rèm dày che chắn nhưng ánh sáng từ cửa sổ vẫn nhẹ nhàng lọt vào, cô nheo mắt nhẹ nhàng thích ứng với ánh sáng rồi từ từ ngồi dậy từ trên giường. Khi ngồi dậy, cô nhận ra bên trái có treo một bình truyền dịch và trên đầu giường có mấy cái nút ấn tương tự như máy nhắn. Nhìn như thế này, căn phòng chắc là một phòng bệnh của bệnh viện.
Là ai đã đưa cô tới bệnh viện sao? Cô đã mất hết liên lạc với bạn bè kể từ khi bị bệnh, căn phòng cũng không phải thuê thêm. Bọn họ không ai biết gì, lẽ nào là chủ nhà? Cô ấy chắc sẽ không tốt bụng thế đâu?
Hạ Tình không có thời gian nghĩ nhiều như vậy. Bây giờ cô nóng lòng muốn đi vệ sinh, bình truyền dịch đã được một nửa. Nếu cứ như vậy kêu y tá đi vào cùng cô đi vệ sinh thì cũng quá phiền cho người ta rồi. Cô dứt khoát gỡ chai truyền dịch, tự tay cầm lấy đi vào phòng vệ sinh của phòng bệnh.
Nhưng khi bước vào phòng tắm, cô nhận ra có điều gì đó không ổn…cô vậy mà có thể đi được rồi???!!!
Ung thư giai đoạn cuối, cả cơ thể đau như lửa đốt, cô chỉ động đầu ngón tay thôi cũng đã rất khó khăn rồi. Tới cuối cùng, cơn đau làm tê liệt thần kinh, không nói được, mũi không ngửi được gì, đại tiểu tiện mất khống chế, dường như đều ở trên giường nhưng mà cô bây giờ không những có thể xuống giường mà còn đi lại được. Kì quái chính là cô có cảm giác muốn đi vệ sinh, dường như trên người không còn cái cảm giác làm người ta đau khổ không bằng chết đó nữa.
Hạ Tình cảm thấy không thể tin được. Có một chiếc gương trên bệ rửa mặt trong phòng tắm, Hạ Tình quay đầu nhìn vào gương, người trong gương quả nhiên là chính mình…
Đợi đã…
Sau khi nhìn kĩ Hạ Tình phát hiện ra một số chỗ kì lạ. Cô vội vàng đến trước gương, chuyện đầu tiên khiến cô ngạc nhiên là nốt ruồi li ti trên đầu mũi của cô đã biến mất? Hơn nữa mắt của cô từ khi nào lại thành hai mí rồi? Còn có mũi của cô nữa, vậy mà vừa thẳng vừa cao sao? Khuôn mặt này vẫn là khuôn mặt cũ nhưng ngũ quan trên mặt có một vài chỗ đã thay đổi, giống như là có người từng phẫu thuật thẩm mỹ vậy. Hình dáng khuôn mặt thì vẫn như cũ, chỉ là xinh đẹp hơn so với trước kia.
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Nhận định, soi kèo Cerezo Osaka vs Urawa Red Diamonds, 17h00 ngày 28/3: Theo dòng lịch sử
2025-03-30 18:28
-
Soi kèo phạt góc Wuhan Three Towns vs Shanghai Port, 16h30 ngày 19/6
2025-03-30 18:06
-
Nhận định, soi kèo Racing Club Montevideo vs Huachipato, 05h00 ngày 24/7: Thắng thêm lần nữa
2025-03-30 17:50
-
Diễm My 9X: Từ cô gái sống trong bi kịch hôn nhân đến “gái già” độc lập
2025-03-30 17:47



- Nhận định, soi kèo Burnley vs Bristol City, 22h00 ngày 29/3: Cửa trên ‘ghi điểm’
- Soi kèo phạt góc New England vs Orlando, 6h37 ngày 16/6
- Soi kèo phạt góc Beijing Guoan vs Shenzhen, 15h30 ngày 21/6
- Nhận định, soi kèo Arema Malang vs Persija Jakarta, 19h30 24/07: Khách trắng tay
- Nhận định, soi kèo Kashiwa Reysol vs Tokyo Verdy, 12h00 ngày 29/3: Tin vào chủ nhà
- Nụ hôn đáng nhớ của phim Việt thập niên 1990
- Nhận định, soi kèo Universidad Catolica Quito vs Club Libertad, 5h00 ngày 25/7: Khó ngược dòng
- Soi kèo phạt góc Daegu vs Jeju, 17h30 ngày 21/6
- Nhận định, soi kèo Independiente Rivadavia vs Racing Club, 07h00 ngày 28/3: Khô hạn bàn thắng

关注微信公众号,了解最新精彩内容