Nhận định
"A... Vân đại thiếu,ệnPhếVậtTuTiêngoai tinh hôm nay lại tiếp tục đi nhặt rác à? Chậc, chậc, chậc, nóngoai tinhngoai tinh、、
"A... Vân đại thiếu,ệnPhếVậtTuTiêngoai tinh hôm nay lại tiếp tục đi nhặt rác à? Chậc, chậc, chậc, nói ra cũng thật là khiến người ta buồn cười, đường đường là đại thiếu gia của Phó gia, chưa nói tới cẩm y ngọc thực, mỗi ngày còn phải để bụng đói tới núi Tuyệt Linh nhặt rác, thật là chuyện khiến người cười đến rụng răng! Ha ha ha... Đúng không, Vân đại thiếu?"
Người nói chuyện là một nam tử mặc trang phục bình thường như của gia đinh, đối diện hắn lại là thiếu niên khoảng 13 - 14 tuổi, theo tên gia đinh này nói thì thiếu niên này có lẽ chính là thiếu gia của Phó gia, nhưng khiến người thấy kỳ quái là y phục trên người "thiếu gia" này còn không bằng tên gia đinh kia, trên đó còn vài chỗ vá, vừa nhìn qua đã biết không phải từ tay tú nương.
(Tú nương: như thợ may)
Hơn nữa sắc mặt Vân thiếu gia tái nhợt, thân hình gầy yếu như chỉ một cơn gió thổi qua đã có thể khiến hắn bay đi, điểm có thể khen duy nhất có lẽ chỉ có gương mặt của hắn, mắt phượng hơi cụp xuống, mũi cao kết hợp với đôi môi mỏng làm gương mặt như được khắc từ bảo ngọc, chỉ nhìn lướt qua đã khiến người chấn động khó quên. Nói tới, nếu như hắn nở nụ cười, không biết bao nhiêu người sẽ bị mê hoặc, nhưng lúc này, trên mặt Vân thiếu gia lại không có vẻ gì là tươi cười.
Đột nhiên Vân thiếu gia nở nụ cười, nhưng hắn không ngẩng đầu nên đương nhiên gia đinh không thấy: "Ừ. Ta muốn đi nhặt rác."
Gia đinh nghe thấy câu trả lời nhạt nhẽo không chút thú vị kia thì hừ một tiếng, nhổ nước bọt rồi nói: "Mau cút! Chút nữa Vinh thiếu gia về mà thấy ngươi chỉ khiến mắt thiếu gia đau! Tu vi của Vinh thiếu đã là Luyện Khí tầng năm, thiếu gia chỉ mới mười ba tuổi thôi, ngươi còn lớn hơn thiếu gia ba tuổi còn chưa Luyện Khí tầng hai! Ha ha! Đúng là phế vật! Phế vật Ngũ linh căn, ha ha, lão tử chỉ có Tứ linh căn còn mạnh hơn ngươi!"
Vân thiếu gia vẫn luôn cúi đầu không nói, hắn chỉ yên lặng xoay người rời đi, bước chân lảo đảo như là hổ thẹn chật vật. Nhưng ngay khi hắn bước ra khỏi cửa sau Phó gia, đầu vẫn luôn cúi đột nhiên nâng lên, nụ cười trên mặt lập tức xuất hiện dưới ánh mặt trời.
Nếu hiện tại có ai thấy nụ cười này của hắn sẽ cảm thấy thật xấu xa. Tuy đang cười, nhưng sát ý trong mắt sắc bén như đao! Như là hoa ăn thịt người vậy, nở càng đẹp càng nguy hiểm.
Vài giây sau, sát ý khiến người khiếp sợ biến mất không còn tung tích, Phó Tu Vân vỗ vỗ mặt mình để lộ ra nụ cười không có chút ý cười, từng bước từng bước rời đi, bước chân vẫn lảo đảo như chủ nhân đang bị thương nặng hay đang phải chịu đựng nỗi đau vô cùng thống khổ.
Phó Tu Vân nhìn thẳng về phía trước, hôm nay là một ngày rất quan trọng, hắn không thể để những chuyện không đâu ảnh hưởng tới chuyện lớn của hắn. Trong lòng Phó Tu Vân không gì quan trọng hơn hôm nay.
Đúng vậy, không có gì quan trọng hơn hôm nay. Cách từ lúc xảy ra sự kiện đó đã mười năm rồi. Từ đầy đủ phụ mẫu tới mẫu thân mất phụ thân lại ghét đã mười năm, thời gian luôn lơ đãng trôi qua khi ngươi cho rằng đó là lúc gian nan.
Mười năm trước hắn đau đớn muốn chết, trong mười năm này còn sống không bằng chết, nhưng giờ không phải đã chịu được qua mười năm rồi sao?
Phó Tu Vân khẽ cười nhìn mây đen đột nhiên tụ lại trên bầu trời.
Ngày đó mười năm trước cũng mây đen cuồn cuộn như mưa gió sắp tới.
"Tuệ Linh! Giữa phu thê chúng ta có gì không thể nói! Lẽ nào nàng thật sự nhẫn tâm nhìn tứ đại thế gia diệt gia tộc nàng ư? Cho dù những bảo vật đó quý gia đến đâu, làm sao có thể so được với phụ mẫu nàng, người nhà của nàng? Nàng còn do dự gì? Chỉ cần giao ra rèn phổ Phá Vân Thương là ổn rồi không phải sao?"
Người nói chuyện là một nam tử mặc trang phục bình thường như của gia đinh, đối diện hắn lại là thiếu niên khoảng 13 - 14 tuổi, theo tên gia đinh này nói thì thiếu niên này có lẽ chính là thiếu gia của Phó gia, nhưng khiến người thấy kỳ quái là y phục trên người "thiếu gia" này còn không bằng tên gia đinh kia, trên đó còn vài chỗ vá, vừa nhìn qua đã biết không phải từ tay tú nương.
(Tú nương: như thợ may)
Hơn nữa sắc mặt Vân thiếu gia tái nhợt, thân hình gầy yếu như chỉ một cơn gió thổi qua đã có thể khiến hắn bay đi, điểm có thể khen duy nhất có lẽ chỉ có gương mặt của hắn, mắt phượng hơi cụp xuống, mũi cao kết hợp với đôi môi mỏng làm gương mặt như được khắc từ bảo ngọc, chỉ nhìn lướt qua đã khiến người chấn động khó quên. Nói tới, nếu như hắn nở nụ cười, không biết bao nhiêu người sẽ bị mê hoặc, nhưng lúc này, trên mặt Vân thiếu gia lại không có vẻ gì là tươi cười.
Đột nhiên Vân thiếu gia nở nụ cười, nhưng hắn không ngẩng đầu nên đương nhiên gia đinh không thấy: "Ừ. Ta muốn đi nhặt rác."
Gia đinh nghe thấy câu trả lời nhạt nhẽo không chút thú vị kia thì hừ một tiếng, nhổ nước bọt rồi nói: "Mau cút! Chút nữa Vinh thiếu gia về mà thấy ngươi chỉ khiến mắt thiếu gia đau! Tu vi của Vinh thiếu đã là Luyện Khí tầng năm, thiếu gia chỉ mới mười ba tuổi thôi, ngươi còn lớn hơn thiếu gia ba tuổi còn chưa Luyện Khí tầng hai! Ha ha! Đúng là phế vật! Phế vật Ngũ linh căn, ha ha, lão tử chỉ có Tứ linh căn còn mạnh hơn ngươi!"
Vân thiếu gia vẫn luôn cúi đầu không nói, hắn chỉ yên lặng xoay người rời đi, bước chân lảo đảo như là hổ thẹn chật vật. Nhưng ngay khi hắn bước ra khỏi cửa sau Phó gia, đầu vẫn luôn cúi đột nhiên nâng lên, nụ cười trên mặt lập tức xuất hiện dưới ánh mặt trời.
Nếu hiện tại có ai thấy nụ cười này của hắn sẽ cảm thấy thật xấu xa. Tuy đang cười, nhưng sát ý trong mắt sắc bén như đao! Như là hoa ăn thịt người vậy, nở càng đẹp càng nguy hiểm.
Vài giây sau, sát ý khiến người khiếp sợ biến mất không còn tung tích, Phó Tu Vân vỗ vỗ mặt mình để lộ ra nụ cười không có chút ý cười, từng bước từng bước rời đi, bước chân vẫn lảo đảo như chủ nhân đang bị thương nặng hay đang phải chịu đựng nỗi đau vô cùng thống khổ.
Phó Tu Vân nhìn thẳng về phía trước, hôm nay là một ngày rất quan trọng, hắn không thể để những chuyện không đâu ảnh hưởng tới chuyện lớn của hắn. Trong lòng Phó Tu Vân không gì quan trọng hơn hôm nay.
Đúng vậy, không có gì quan trọng hơn hôm nay. Cách từ lúc xảy ra sự kiện đó đã mười năm rồi. Từ đầy đủ phụ mẫu tới mẫu thân mất phụ thân lại ghét đã mười năm, thời gian luôn lơ đãng trôi qua khi ngươi cho rằng đó là lúc gian nan.
Mười năm trước hắn đau đớn muốn chết, trong mười năm này còn sống không bằng chết, nhưng giờ không phải đã chịu được qua mười năm rồi sao?
Phó Tu Vân khẽ cười nhìn mây đen đột nhiên tụ lại trên bầu trời.
Ngày đó mười năm trước cũng mây đen cuồn cuộn như mưa gió sắp tới.
"Tuệ Linh! Giữa phu thê chúng ta có gì không thể nói! Lẽ nào nàng thật sự nhẫn tâm nhìn tứ đại thế gia diệt gia tộc nàng ư? Cho dù những bảo vật đó quý gia đến đâu, làm sao có thể so được với phụ mẫu nàng, người nhà của nàng? Nàng còn do dự gì? Chỉ cần giao ra rèn phổ Phá Vân Thương là ổn rồi không phải sao?"
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。
相关文章
-
Nhận định, soi kèo Southampton vs Newcastle, 22h00 ngày 25/1: Chích chòe bay cao
2025-01-27 16:46
-
Hotgirl xuất hiện 2s trong 'Về nhà đi con' khiến Quốc Trường thấy tội nghiệp là ai
2025-01-27 15:56
-
Vì sao phim hàng chục tỉ không bán nổi vé?
2025-01-27 15:36
-
Nhận định, soi kèo Brentford U21 vs Birmingham U21, 19h00 ngày 9/9: Điểm tựa sân nhà
2025-01-27 15:15
网友点评
精彩导读
热门资讯
- Soi kèo góc Atletico Madrid vs Villarreal, 22h15 ngày 25/1
- Vì sao phim hàng chục tỉ không bán nổi vé?
- Vì sao MC Phan Anh không thoải mái khoe vợ?
- Nhận định, soi kèo Vittsjo GIK Nữ vs Djurgardens Nữ, 20h00 ngày 8/9: Tự tin vượt lên
- Nhận định, soi kèo CSD Xelaju vs Antigua GFC, 09h00 ngày 24/1: Cơ hội đòi nợ
- Nhận định, soi kèo Once Caldas vs Millonarios, 3h00 ngày 09/09: Bất ngờ từ đội khách
- Phát sóng phim truyền hình 24 diễn viên chính
- NSX 'Ngôi nhà bươm bướm' xin lỗi Noo Phước Thịnh, Thu Minh vì dùng bản thu không xin phép
- Soi kèo góc Mallorca vs Real Betis, 20h00 ngày 25/1
关注我们
关注微信公众号,了解最新精彩内容