Hoàn Sở,ệnSởHánTranhBábáo an ninh Quý Bố lại lần lượt tiến lên trước hành lễ, nhìn thấy trên vai trái của Hạng Trang, băng một mảnh vải màu trắng đã bị thấm máu, Quý Bố không khỏi lo lắng, hỏi đến:
- Thượng Tướng Quân, người bị thương rồi ư?
- Hây dà, không đáng ngại.
Hạng Trang thản nhiên nói:
- Bị chút vết thương ngoài da thôi.
Chung Ly Muội, Ngu Tử Kỳ cũng lần lượt tiến lên trước cùng với Úy Liễu hành lễ, lại cùng hàn huyên với từng người Hoàn Sở và Quý Bố, Úy Liễu tinh thông y thuật, liền lập tức ân cần mà hỏi Hạng Trang rằng:
- Thượng Tứơng Quân, có cần lão già này xem qua không?
- Ăn cơm hay mặc y phục gì, cũng đều không thành vấn đề, nhưng trong thời gian ngắn, cũng khỏi có nghĩ đến việc giương cung hay cầm đao nữa.
- Hây dà, lão đây đang định nói với người đấy!
Úy Liễu nói:
- Thượng Tướng Quân, mặc dù người võ nghệ cao cường, tinh nhuệ đến không đỡ nổi, thế nhưng người vẫn là chủ tướng của năm đội quân. Sự an nguy của một người mà liên quan đến sự sống còn của hơn mấy ngàn tướng sĩ quân Sở. Cho nên, sau này người không được xông pha trận mạc, đi đầu dẫn binh nữa. Những việc như vậy, Kinh Thiên và Cao Sơ bọn họ, hoàn toàn có thể đảm nhiệm được mà.
- Quân sư, sao người lại quên mất lão Hoàn ta thế hả?
Hoàn Sở bên cạnh mất hứng nói:
- Tiểu tử Kinh Thiên này võ nghệ là không tồi, coi như là có được chân truyền từ phía Tiên Vương và Thượng Tướng Quân, luận bàn về võ nghệ thì có thể xem là như vậy. Nhưng nói cho cùng y vẫn còn non lắm, nếu thật sự muốn liều mạng, thì ta thấy y chưa phải là đối thủ của ta đâu.
Đi theo sau Hạng Trang là Kinh Thiên đương nhiên trong lòng không phục, nhưng lại nào dám phản bác?
Cao Sơ lại tìm thấy Tần Ngư giữa hơn trăm cô nữ binh, lập tức nhìn qua một cách đầy ngụ ý, không ngờ Tần Ngư lại đáp trả hắn bằng một cái liếc mắt. Căn bản là không đém xỉa gì đến hắn. Cao Sơ lại vẫn giữ nguyên bộ mặt, cười hì hì mà chạy đến trước mặt Tần Ngư, hạ giọng nói:
- Tối nay ở chỗ cũ, còn dạy ta biết chữ, ta lại dạy cô hàng loạt tiễn pháp.
Đôi mắt đẹp của Tần Ngư lập tức sáng lên, thấp giọng nói:
- Nói phải giữ lời, không được chơi xấu.
- Huynh có bao giờ chơi xấu đâu nào? Nếu có chơi xấu thật, thì sẽ để muội…"
Cao Sơ nói đến đây cố ý dừng lại, cười một cách đê tiện và nói:
- Tiểu ngư nhi, muội hiểu mà.
Tần Ngư lại trợn mắt liếc Cao Sơ một cái, xong giơ tay làm hình cây kéo cắt chộp một cái, Cao Sơ lập tức mặt mày tái mét, kẹp chặt mông đít mà chán nản bỏ đi.
Trong ngọn núi trùng điệp ở phía bắc huyện An Phong, hơn hai ngàn tàn quân Sở đang đi dọc theo con sông ven thung lũng, tập tễnh tiến về phía trước.
Bắt đầu từ hôm qua, trong núi đột nhiên trời mưa liên miên, đường đi ven sông thung lũng vốn đã khó đi, giờ lại càng lầy lội và khó đi hơn. Hạng Hãn lắc lắc đầu, đang buồn bã ủ dột mà đi về phía trước.
Hạng Hãn chừng ba mươi tuổi, lớn tuổi hơn cả Hạng Võ, diện mạo cũng xem như anh tuấn uy vũ.
Nhưng nói thật ra, Hạng Hãn bất kể là về võ nghệ, hay là về năng lực cầm binh, cũng chỉ có thể xem là dưới hàng trung đẳng. Hắn có thể trở thành tướng quân của Tây Sở, cũng do dựa vào cái họ của hắn, vì hắn họ Hạng, là con cháu của dòng tộc họ Hạng. Cho nên được Tây Sở bá vương là Hạng Võ đặc biệt trọng dụng. Nếu không thì, hắn căn bản là khó mà có được địa vị ngày hôm nay.
Nhìn thấy trời nhá nhem tối, mà con đường ven sông thung lũng ở phía trước, quả thật là lầy lội khó đi. Hạng Hãn bèn dự định tìm một nơi nào đó, cao hơn một tí để cắm trại nghỉ ngơi, đang muốn hạ lệnh, thì thân binh đột nhiên dẫn theo Tiêu Khai trở về.
Trong gần 10 năm qua, đạo diễn Trần Anh Hùng luôn là giảng viên, người thầy, người anh lớn, người truyền cảm hứng cho nhiều đạo diễn trẻ Việt Nam và châu Á, thông qua các khóa học tại Gặp gỡ mùa thu. Anh đã gắn bó với chương trình đào tạo điện ảnh phi lợi nhuận này từ những ngày mới thành lập.
Tại buổi workshop, Trần Anh Hùng cùng các học viên xem phim, thảo luận nhiều chủ đề về cảm quan nghệ thuật, kỹ thuật viết kịch bản, quay, dựng... Anh cũng có những chia sẻ thân tình với các đạo diễn trẻ nhiều kinh nghiệm làm phim đáng quý.
Workshop tuyển chọn 16 học viên chính thức từ Thái Lan, Campuchia, Trung Quốc, Singapore, Đài Loan, Đức, Pháp và Việt Nam. Uisenmar Borchu - học viên người Đức gốc Mông Cổ có phim dài được tuyển chọn vào LHP Berlin là một trong số các học viên năm nay.
Gặp gỡ mùa thulà một hoạt động văn hóa phi lợi nhuận, với phương châm vì sự đoàn kết, phát triển của điện ảnh Việt Nam; mở rộng giao lưu, đối thoại với các nền điện ảnh trên thế giới, mà trọng tâm là khu vực Đông Nam Á và châu Á - Thái Bình Dương.
Chương trình với mục tiêu hỗ trợ các tài năng điện ảnh trẻ tại Việt Nam và trong khu vực chinh phục khán giả trong và ngoài nước, xác lập một vị thế xứng đáng và giàu sức cạnh tranh cho điện ảnh Việt Nam trong nền công nghiệp điện ảnh toàn cầu.
Workshop diễn ra từ ngày 6-11/7 tại TP.HCM. Nhiều học viên của Gặp gỡ mùa thu những mùa trước đã có phim dài được tuyển chọn và giành giải tại các LHP Berlin, Toronto, Rotterdam, Busan và các phim ngắn được tuyển chọn vào vòng dự thi chính thức các LHP Berlin, Venice, Locarno, Busan…
Khoảnh khắc lịch sử của tài năng người Việt tại LHP CannesMạng xã hội ngày 28/5 dậy sóng với những chia sẻ đầy tự hào khi hai đạo diễn Việt Nam được xướng tên tại Cannes 2023, liên hoan phim danh giá nhất thế giới." border="0"/>
Xóa sổ chợ tự phát, bờ kênh được xây dựng xanh và đẹp hơn.
Khoảng 10 năm trước đây, con đường dọc bờ kênh giao với đường Lê Trọng Tấn, vốn là con đường đất. Trên thảm cỏ ven theo bờ kênh là một nhóm chợ tự phát kéo dài hàng trăm mét của nhiều tiểu thương từ các nơi tụ về.
Chợ này bán đủ các mặt hàng nên đã thu hút nhiều khách hàng và cứ như thế - sáng nào cũng vậy - con đường trở nên đông nghẹt người đến mua. Mỹ quan của con đường, trật tự và an toàn giao thông là những vấn đề nhức nhối mà phường không có cách để giải quyết.
Ông "Năm Hấp" và gian hàng cá.
Cũng may, một cán bộ phường về hưu ở cạnh đó có thửa đất khá rộng. Phường đã vận động ông xây dựng lên ngôi chợ để sắp xếp bà con vào đó buôn bán. Nhờ vậy, chợ tự phát được xóa sổ. Cuộc sống của tiểu thương không còn bấp bênh như trước mà ngày một khá lên...
Chúng tôi đến thăm chợ vào lúc 10 giờ sáng. Vắng khách. Chợ rộng, 30 tiểu thương ngồi buôn bán nhưng vẫn chưa kín chỗ. Mái nhà lồng cao đủ sức che chở nắng mưa.
Ghé gian hàng bán cá. Những con cá tươi rói đang vẫy đuôi. Chị bán hàng là một phụ nữ trung niên nở nụ cười thân thiện. Chị Chín Diệu (41 tuổi, quê Trà Vinh) kể lại: "Mấy năm nay nhờ buôn bán ổn định nên, không còn lo sợ phập phồng như hồi bán chợ tự phát nên tôi đủ trang trải cho cả gia đình. Trước đây, nhiều lần bị phường đi kiểm tra, chúng tôi chạy nháo nhào vẫn bị tịch thu hàng, mất cả vốn".
Khu nhà lồng chợ.
Ghé qua hàng thịt, hàng trái cây, hàng rau xanh... hàng nào cũng đầy ắp hàng hóa và người bán tươi vui. Dường như trong ánh mắt của các tiểu thương có một chút gì hàm ơn người lập chợ.
Một chị tiểu thương bán giày dép kể lại, từ ngày chú "Năm Hấp" lập chợ đến nay, việc làm ăn của chị em tiểu thương dần đi vào ổn định. 8 năm rồi, trải qua những biến động như việc dọn vỉa hè gần đây, chị em chúng tôi thấy yên tâm vô cùng.
Hỏi về ông chủ chợ, chị cho biết thêm, chú Năm có tên là Lý Văn Hấp, năm nay đã 70 tuổi nhưng vẫn còn tráng kiện. Hàng ngày ngoài giờ rảnh chú vẫn thường đến chợ trò chuyện cùng chị em. Nhiều khi chú còn phụ giúp chị em dọn hàng.
Ai cũng thương chú vì cứ nghĩ xem, 800m2 đất này nếu chú cho thuê hoặc xây dựng công trình hoặc làm cái gì gì đó thì nguồn lợi thu vào không nhỏ. Nếu như thế thì tiểu thương chúng tôi có chỗ đâu mà buôn bán.
Mỗi ngày chú thu của chị em 30.000đ là tiền vệ sinh, điện, nước. Vậy mà cuối tháng sau khi tổng kết xong chú còn đem số tiền thừa đó làm từ thiện. Mà chú Năm tới kia kìa...
Chị Chín Diệu, bán cá.
Tôi nhìn theo tay chị tiểu thương. Từ xa, một người đàn ông đứng tuổi ngồi trên chiếc xe tay ga phóng vào chợ. Ông thấp người, khuôn mặt nhân từ, giọng nói hiền hậu.
Ông kể lại cho tôi nghe, miếng đất này là hương hỏa ông bà để lại. Trước đây ông định dùng để trồng cây vui thú lúc tuổi già. Đang định tiến hành thì cán bộ phường đến vận động ông lập chợ.
Ông nói: "Tôi nghĩ thôi thì mình tạo cho bà con có nơi chốn làm ăn, giúp địa phương giải tỏa được những điểm đen thì đó cũng là làm việc thiện. Từ khi có chợ, số bà con trụ với chợ từ nhiều năm nay đã có cuộc sống ổn định. Cũng mong bà con luôn gặp nhiều may mắn trong cuộc mưu sinh".
Ông Năm Hấp dùng đất hương hỏa làm việc thiện giúp người, chúng tôi tin dưới suối vàng, ông bà của ông sẽ nở nụ cười mãn nguyện. Hiện nay, chợ vẫn chưa có tên nhưng trong dân gian đã truyền nhau về ngôi chợ có tên chợ ông Năm Hấp rồi.
Chuyện nữ sinh có bầu với đại gia gõ cửa chùa xin... đẻ
Câu chuyện "bầu người mẫu" chưa nguôi được bao lâu thì một hôm, một chiếc xe du lịch dừng từ ngoài lộ. Một cô gái từ trên xe bước xuống tay cầm quai kéo vali đi trên đường...
评论专区