Truyện Khách Đến Từ Nơi Nào
Trời mưa thật lớn.
Bầu trời giống như một hố đen khổng lồ,ệnKháchĐếnTừNơiNàgiải bóng đá vô địch quốc gia đức trên con đường vắng vẻ chỉ có tiếng mưa rơi. Có khách sạn đèn sáng, có nơi tối om om. Lạc Hiểu cầm dù, nghe tiếng mưa rơi lộp độp trên đỉnh đầu, như có người không ngừng đánh xuống.
Cô không biết nghỉ ở khách sạn nào thì tốt.
Đây là một thị trấn hẻo lánh nằm biên giới Vân Nam, mặc dù cũng có phát triển du lịch phố cổ nhưng bây giờ đâu đâu chẳng là phố cổ, nơi đây đâu cạnh tranh nổi, du khách khá ít.
Đây cũng là nguyên nhân Lạc Hiểu lựa chọn nơi này. Thanh tĩnh, xa xôi. Dường như một mình có thể ở tại nơi này mãi mãi.
Lạc Hiểu đi một đoạn dài xuôi theo phiến đá, trong lúc lơ đãng, thoáng trông thấy bên cạnh là một bảng hiệu khách sạn.
“Tiệm Vong” (1)
(1) Dần dần lãng quên
Bảng hiệu làm từ mấy thanh gỗ cũ, chỉ có hai chữ đơn giản. Cánh cửa màu xanh lá cây đậm, bên trong cửa trồng khá nhiều cây xanh, ánh đèn uốn lượn, mờ mờ ảo ảo.
Lạc Hiểu như bị hai chữ kia hấp dẫn, cô thu dù lại, sải bước vào trong cửa.
Một bên vai dính nước mưa ẩm ướt.
Khách sạn trang trí rất tao nhã và gọn ghẽ. Trong sân xây một cầu trúc nhỏ, còn có cá. Sắc xanh phủ đầy. Một cô gái trẻ ngồi sau quầy bar, nghịch di động. Trông thấy Lạc Hiểu đi vào, ngẩng đầu cười rạng rỡ: “Xin chào!”
Lạc Hiểu: “Xin chào, xin hỏi còn phòng không?”
Thật ra đây là hỏi khách khí. Thị trấn nhỏ thế này, nhiều khách sạn như vậy, cũng không phải là mùa cao điểm, e rằng phòng trống còn rất nhiều nữa là đằng khác.
Quả nhiên cô gái gật đầu: “Còn!”
“Bao nhiêu tiền một đêm?”
Cô gái đáp: “Cô muốn hướng nhìn ra biển hay không? Phòng hướng biển thì ba trăm một đêm, còn không thì một trăm năm mươi đồng.”
Nơi đây là cao nguyên, dân bản xứ quen gọi hồ là ‘Biển’.
Lạc Hiểu suy nghĩ một chút, hỏi: “Hướng biển, có phòng rẻ hơn một chút không?”
Cô gái: “Thấp nhất là hai trăm tám chục đồng.”
Gương mặt Lạc Hiểu hơi hơi đỏ lên: “Có thể bớt một chút nữa không?”
Cô gái hình như cũng không phải là người quyết định, hơn nữa đã trễ lắm rồi, Lạc Hiểu là con gái, một thân một mình đi đến nơi hoang vắng này, ít nhiều cũng khiến cho đối phương đồng cảm. Cô ta nói: “Cô chờ một chút nhé, tôi đi hỏi ông chủ.”
Lúc này Lạc Hiểu mới để ý đến, phía sau quầy bar còn có một cánh cửa, bên trong bật đèn sáng, còn có tiếng TV loáng thoáng vọng ra.
“Đội Đức! Phạt đền! Là phạt đền…”
Thi đấu bóng đá.
Một lát sau, cô gái đi ra, khuôn mặt mang theo ý cười: “Ông chủ tôi là người dễ thương lượng nhất. Tôi có nói với ông ấy cô là một cô gái, ông ấy trả lời nếu ở phòng hướng biển giá thấp nhất là hai trăm hai mươi đồng, còn không thì là một trăm hai mươi đồng. Đây là giá thấp nhất rồi đó! Cô đi cả con đường này, không dễ thuê được phòng hướng biển tiện nghi như thế đâu. Hơn nữa khách sạn của chúng tôi trang trí rất đẹp, cô có muốn lên lầu xem phòng không.”
Lạc Hiểu tin chắc rằng điều kiện trong phòng nhất định sẽ không quá tệ —— Nhìn bên ngoài khách sạn có thể nhìn ra được phẩm vị của ông chủ, cũng là phong cách cô rất thích.
Nhưng cô thường xuyên ở bên ngoài, mỗi lần đi đều phải tiết kiệm tiền. Mặc dù có hơi ngại ngùng, nhưng cô vẫn làm ra vẻ điềm tĩnh: “Em gái à, em xem, đã hơn mười một giờ, trễ thế này chắc cũng không có khách đến thuê. Căn phòng của em cũng để không, chi bằng cho chị ở một đêm, sáng mai chị sẽ thu dọn phòng sạch sẽ cho em. Em xem, tính thế này có được không … Chị thuê căn phòng hướng biển nhưng giá thì của phòng bình thường, một trăm hai chục đồng!” Cô lại nhấn mạnh một lần nữa: “Dù sao đêm nay bọn em cũng không dùng đến, đúng không?”
Cô gái trợn tròn mắt nhìn cô đầy ngạc nhiên.
Đúng lúc này, âm thanh từ phía sau cô ta truyền đến: “Tiểu Mai.”
Một giọng nam trầm thấp, nhưng thanh âm trong vắt của tuổi trẻ. Là ông chủ khách sạn.
Tiểu Mai lại vội vàng chạy vào trong phòng.
Một lát sau, Tiểu Mai đi ra, sắc mặt khẽ biến, nhìn Lạc Hiểu vài lần, rồi lên tiếng: “Được rồi, cô đưa chứng minh thư cho tôi, phòng 201, hướng biển, một trăm hai chục đồng. Tiền thế chân một trăm đồng.” Sau đó hạ giọng nói nhỏ: “Ông chủ đồng ý! Haizza, ông ấy là như thế, rất tùy hứng.”
Lạc Hiểu nhịn cười không được, vội nói: “Cám ơn!”
Tiểu Mai tay chân lanh lẹ, rất nhanh giúp cô sắp xếp phòng ốc: “Tôi dẫn cô lên. Sáng mai, từ bảy giờ đến chín giờ là bữa sáng, do đích thân ông chủ nấu, mười đồng một món. Cô có ăn không?”
Lạc Hiểu vô thức trả lời: “Có!”
Tiểu Mai trở ra quầy bar, đi về phía cầu thang. Trên lưng Lạc Hiểu vẻn vẹn chỉ có balo, cô xoay người, cao giọng nói lớn về hướng cửa: “Cám ơn!”
Trong phòng, chỉ có âm thanh của trận bóng sôi động cứ tiếp tục vang lên.
——
Căn phòng quả nhiên giống như Lạc Hiểu dự đoán, đơn giản nhưng không kém phần thanh lịch sạch sẽ. Trên tủ đầu giường đặt một bình sứ trắng, cắm một bông hoa tươi, cô không biết tên, cả căn phòng phảng phất hương thơm dìu dịu.
Suốt mấy ngày đường, rốt cục Lạc Hiểu cũng được nghỉ chân, cô cảm thấy toàn thân xương cốt rã rời. Cô kéo màn ra, sau đó nằm trên giường. Trời đã tối, mưa cũng đã tạnh. Bầu trời và cảnh biển đều một mảng hỗn độn, không sao, chỉ có âm thanh của thủy triều, cuồn cuộn xô vào phiến đá. Lạc Hiểu ngắm nhìn, cảm xúc không tên từ nơi sâu thẳm trái tim, từ từ lan dần khắp lồng ngực. Loại xúc cảm này như một bàn tay ấm áp vỗ về, chắc có lẽ chỉ có thể bắt nguồn từ thiên nhiên, từ không gian tĩnh mịch và bao la mới có được.
Thời gian dần trôi qua, cô nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ.
———
Bầu trời giống như một hố đen khổng lồ,ệnKháchĐếnTừNơiNàgiải bóng đá vô địch quốc gia đức trên con đường vắng vẻ chỉ có tiếng mưa rơi. Có khách sạn đèn sáng, có nơi tối om om. Lạc Hiểu cầm dù, nghe tiếng mưa rơi lộp độp trên đỉnh đầu, như có người không ngừng đánh xuống.
Cô không biết nghỉ ở khách sạn nào thì tốt.
Đây là một thị trấn hẻo lánh nằm biên giới Vân Nam, mặc dù cũng có phát triển du lịch phố cổ nhưng bây giờ đâu đâu chẳng là phố cổ, nơi đây đâu cạnh tranh nổi, du khách khá ít.
Đây cũng là nguyên nhân Lạc Hiểu lựa chọn nơi này. Thanh tĩnh, xa xôi. Dường như một mình có thể ở tại nơi này mãi mãi.
Lạc Hiểu đi một đoạn dài xuôi theo phiến đá, trong lúc lơ đãng, thoáng trông thấy bên cạnh là một bảng hiệu khách sạn.
“Tiệm Vong” (1)
(1) Dần dần lãng quên
Bảng hiệu làm từ mấy thanh gỗ cũ, chỉ có hai chữ đơn giản. Cánh cửa màu xanh lá cây đậm, bên trong cửa trồng khá nhiều cây xanh, ánh đèn uốn lượn, mờ mờ ảo ảo.
Lạc Hiểu như bị hai chữ kia hấp dẫn, cô thu dù lại, sải bước vào trong cửa.
Một bên vai dính nước mưa ẩm ướt.
Khách sạn trang trí rất tao nhã và gọn ghẽ. Trong sân xây một cầu trúc nhỏ, còn có cá. Sắc xanh phủ đầy. Một cô gái trẻ ngồi sau quầy bar, nghịch di động. Trông thấy Lạc Hiểu đi vào, ngẩng đầu cười rạng rỡ: “Xin chào!”
Lạc Hiểu: “Xin chào, xin hỏi còn phòng không?”
Thật ra đây là hỏi khách khí. Thị trấn nhỏ thế này, nhiều khách sạn như vậy, cũng không phải là mùa cao điểm, e rằng phòng trống còn rất nhiều nữa là đằng khác.
Quả nhiên cô gái gật đầu: “Còn!”
“Bao nhiêu tiền một đêm?”
Cô gái đáp: “Cô muốn hướng nhìn ra biển hay không? Phòng hướng biển thì ba trăm một đêm, còn không thì một trăm năm mươi đồng.”
Nơi đây là cao nguyên, dân bản xứ quen gọi hồ là ‘Biển’.
Lạc Hiểu suy nghĩ một chút, hỏi: “Hướng biển, có phòng rẻ hơn một chút không?”
Cô gái: “Thấp nhất là hai trăm tám chục đồng.”
Gương mặt Lạc Hiểu hơi hơi đỏ lên: “Có thể bớt một chút nữa không?”
Cô gái hình như cũng không phải là người quyết định, hơn nữa đã trễ lắm rồi, Lạc Hiểu là con gái, một thân một mình đi đến nơi hoang vắng này, ít nhiều cũng khiến cho đối phương đồng cảm. Cô ta nói: “Cô chờ một chút nhé, tôi đi hỏi ông chủ.”
Lúc này Lạc Hiểu mới để ý đến, phía sau quầy bar còn có một cánh cửa, bên trong bật đèn sáng, còn có tiếng TV loáng thoáng vọng ra.
“Đội Đức! Phạt đền! Là phạt đền…”
Thi đấu bóng đá.
Một lát sau, cô gái đi ra, khuôn mặt mang theo ý cười: “Ông chủ tôi là người dễ thương lượng nhất. Tôi có nói với ông ấy cô là một cô gái, ông ấy trả lời nếu ở phòng hướng biển giá thấp nhất là hai trăm hai mươi đồng, còn không thì là một trăm hai mươi đồng. Đây là giá thấp nhất rồi đó! Cô đi cả con đường này, không dễ thuê được phòng hướng biển tiện nghi như thế đâu. Hơn nữa khách sạn của chúng tôi trang trí rất đẹp, cô có muốn lên lầu xem phòng không.”
Lạc Hiểu tin chắc rằng điều kiện trong phòng nhất định sẽ không quá tệ —— Nhìn bên ngoài khách sạn có thể nhìn ra được phẩm vị của ông chủ, cũng là phong cách cô rất thích.
Nhưng cô thường xuyên ở bên ngoài, mỗi lần đi đều phải tiết kiệm tiền. Mặc dù có hơi ngại ngùng, nhưng cô vẫn làm ra vẻ điềm tĩnh: “Em gái à, em xem, đã hơn mười một giờ, trễ thế này chắc cũng không có khách đến thuê. Căn phòng của em cũng để không, chi bằng cho chị ở một đêm, sáng mai chị sẽ thu dọn phòng sạch sẽ cho em. Em xem, tính thế này có được không … Chị thuê căn phòng hướng biển nhưng giá thì của phòng bình thường, một trăm hai chục đồng!” Cô lại nhấn mạnh một lần nữa: “Dù sao đêm nay bọn em cũng không dùng đến, đúng không?”
Cô gái trợn tròn mắt nhìn cô đầy ngạc nhiên.
Đúng lúc này, âm thanh từ phía sau cô ta truyền đến: “Tiểu Mai.”
Một giọng nam trầm thấp, nhưng thanh âm trong vắt của tuổi trẻ. Là ông chủ khách sạn.
Tiểu Mai lại vội vàng chạy vào trong phòng.
Một lát sau, Tiểu Mai đi ra, sắc mặt khẽ biến, nhìn Lạc Hiểu vài lần, rồi lên tiếng: “Được rồi, cô đưa chứng minh thư cho tôi, phòng 201, hướng biển, một trăm hai chục đồng. Tiền thế chân một trăm đồng.” Sau đó hạ giọng nói nhỏ: “Ông chủ đồng ý! Haizza, ông ấy là như thế, rất tùy hứng.”
Lạc Hiểu nhịn cười không được, vội nói: “Cám ơn!”
Tiểu Mai tay chân lanh lẹ, rất nhanh giúp cô sắp xếp phòng ốc: “Tôi dẫn cô lên. Sáng mai, từ bảy giờ đến chín giờ là bữa sáng, do đích thân ông chủ nấu, mười đồng một món. Cô có ăn không?”
Lạc Hiểu vô thức trả lời: “Có!”
Tiểu Mai trở ra quầy bar, đi về phía cầu thang. Trên lưng Lạc Hiểu vẻn vẹn chỉ có balo, cô xoay người, cao giọng nói lớn về hướng cửa: “Cám ơn!”
Trong phòng, chỉ có âm thanh của trận bóng sôi động cứ tiếp tục vang lên.
——
Căn phòng quả nhiên giống như Lạc Hiểu dự đoán, đơn giản nhưng không kém phần thanh lịch sạch sẽ. Trên tủ đầu giường đặt một bình sứ trắng, cắm một bông hoa tươi, cô không biết tên, cả căn phòng phảng phất hương thơm dìu dịu.
Suốt mấy ngày đường, rốt cục Lạc Hiểu cũng được nghỉ chân, cô cảm thấy toàn thân xương cốt rã rời. Cô kéo màn ra, sau đó nằm trên giường. Trời đã tối, mưa cũng đã tạnh. Bầu trời và cảnh biển đều một mảng hỗn độn, không sao, chỉ có âm thanh của thủy triều, cuồn cuộn xô vào phiến đá. Lạc Hiểu ngắm nhìn, cảm xúc không tên từ nơi sâu thẳm trái tim, từ từ lan dần khắp lồng ngực. Loại xúc cảm này như một bàn tay ấm áp vỗ về, chắc có lẽ chỉ có thể bắt nguồn từ thiên nhiên, từ không gian tĩnh mịch và bao la mới có được.
Thời gian dần trôi qua, cô nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ.
———
上一篇:Nhận định, soi kèo Juarez vs Santos Laguna, 10h00 ngày 30/1: Không thắng Laguna thì thắng ai
下一篇:Nhận định, soi kèo Aizawl vs Shillong Lajong, 20h30 ngày 30/1: Tự tin trong cuộc đua trụ hạng
下一篇:Nhận định, soi kèo Aizawl vs Shillong Lajong, 20h30 ngày 30/1: Tự tin trong cuộc đua trụ hạng
相关文章:
- Nhận định, soi kèo Nottingham vs Brighton, 19h30 ngày 1/2: Mòng biển gãy cánh
- Soi kèo phạt góc PSG vs Man City, 2h00 ngày 29/9
- Nhận định, soi kèo Rigas Futbola vs Daugavpils, 23h00 ngày 20/5: Tin tưởng khách
- Nhận định, soi kèo Qingdao West Coast vs Shanghai Port, 18h35 ngày 18/5: Bắt nạt ‘lính mới’
- Nhận định, soi kèo Anderlecht vs Hoffenheim, 03h00 ngày 31/1: Khó cho cửa trên
- Soi kèo phạt góc Aston Villa vs Everton, 23h30 ngày 18/9
- Soi kèo phạt góc Verona vs Roma, 23h ngày 19/9
- Nhận định, soi kèo Zaglebie Lubin vs LKS Lodz, 00h00 ngày 21/5: Tưng bừng tri ân khán giả nhà
- Nhận định, soi kèo Esteghlal vs Esteghlal Khuzestan, 20h30 ngày 30/1: Cơ hội cho chủ nhà
- Soi kèo phạt góc Gwangju FC vs Jeonbuk Motors, 14h30 ngày 21/9
相关推荐:
- Kèo vàng bóng đá Leganes vs Rayo Vallecano, 03h00 ngày 1/2: Khách thắng thế
- Soi kèo phạt góc Empoli vs Sampdoria, 17h30 ngày 19/9
- Nhận định, soi kèo Lyngby vs Viborg, 19h00 ngày 20/5: Viborg vấp ngã xa nhà
- Nhận định, soi kèo HJK Helsinki vs Vaasan Palloseura, 22h00 ngày 17/05: Lộ diện ứng viên
- Nhận định, soi kèo Rangers vs Union Saint
- Soi kèo phạt góc Espanyol vs Atletico Madrid, 19h ngày 12/9
- Nhận định, soi kèo Al
- Soi kèo phạt góc Seoul vs Suwon, 14h30 ngày 19/9
- Nhận định, soi kèo Perez Zeledon vs Herediano, 09h00 ngày 31/1: Lấy lại ngôi đầu
- Soi kèo phạt góc Ural vs Arsenal Tula, 21h ngày 27/9
栏目分类
最新文章
- Nhận định, soi kèo FCSB vs MU, 03h00 ngày 31/1: Quỷ đỏ hoan ca
- Nhận định, soi kèo Al Khor vs Al Ahli, 22h45 ngày 29/1: Khó cho cửa dưới
- Nhận định, soi kèo Puebla vs Mazatlan, 8h00 ngày 29/1: Chờ đợi bất ngờ
- Nhận định, soi kèo Al Rayyan vs Al Gharafa, 20h30 ngày 29/1: Khó tin chủ nhà
- Nhận định, soi kèo Western United vs Central Coast Mariners, 15h00 ngày 29/1: Cửa dưới thất thế
- Nhận định, soi kèo St. Pauli vs Augsburg, 21h30 ngày 1/2: Đứt mạch toàn thắng
- Nhận định, soi kèo Argentinos Juniors vs Tigre, 07h30 ngày 31/1: Lợi thế sân nhà
- Kèo vàng bóng đá Club America vs San Luis, 08h00 ngày 29/1: Khó tin chủ nhà
- Nhận định, soi kèo Juarez vs Santos Laguna, 10h00 ngày 30/1: Không thắng Laguna thì thắng ai
- Siêu máy tính dự đoán Wolves vs Aston Villa, 0h30 ngày 2/2
热门文章