Truyện Yêu Một Kẻ Ngốc

时间:2025-01-18 08:06:26 来源:NEWS
Tác giả: Thủy Thiên Thừa

Edit: Vacory

Beta: Dú

—————————————–

Lần đầu tiên Giản Tùy Anh nhìn thấy Lý Ngọc là ở phòng khách nhà hắn.

Lúc hắn vừa ngậm thuốc lá vừa bước vào cửa thì thấy Giản Tùy Lâm đang ngồi trên sô pha với một thiếu niên,ệnYêuMộtKẻNgốtra lịch âm cả hai vừa nói vừa cười. Thiếu niên nọ quay lưng về phía hắn, mồ hôi ướt đẫm dính lưng, đường nét của phần lưng rộng rãi và mạnh mẽ như ẩn như hiện. Vạt áo và ống quần của hai người vẫn còn dính bùn nhưng chẳng ai ngại ngồi trên sô pha trắng bằng da thật, trên khay trà không có gì, chỉ có lon coca và hai miếng bánh ga-tô nhỏ, bên chân còn có một quả bóng bẩn thỉu.

Nghe tiếng cửa mở, hai người đang ngồi trên sô pha trò chuyện, một ngẩng đầu, một quay đầu, cùng nhau nhìn tới.

Giản Tùy Anh chạm mắt với thiếu niên ấy, trong nháy mắt đó, hắn bỗng bất động.

Cảm giác lúc ấy, nếu văn vẻ thì gọi là nhất kiến chung tình, nếu nói thẳng ra thì là "Vừa thấy đã cứng." Sau này nhớ lại, đúng là mẹ nó nợ nghiệt duyên.

Nói chung lúc đó hắn cảm thấy tim đập nhanh hơn, hô hấp dồn dập, mạch máu trên trán đập thình thịch.

Thiếu niên nọ, phải nói như nào nhỉ, mặt mày nghiêm chỉnh, theo cách nói của Giản Tùy Anh chính là "Chuẩn khẩu vị của ông rồi".

Giản đại thiếu gia hắn thích nhất là loại hình thiếu niên đẹp trai khỏe mạnh, mặt trắng răng trắng môi hồng. Huống hồ người trước mặt hắn đây còn đẹp hơn bất cứ ai hắn đã từng gặp.

Hắn cảm thấy thằng em trai ngu ngốc của hắn đã là một thiếu niên thanh tú nhất nhì rồi, nhưng người trước mắt lại toả ra loại khí chất trầm ổn, anh tuấn khác.

Đường nhìn của hắn đi từ đôi môi đỏ sẫm của thiếu niên đến cái cổ trắng nõn xinh đẹp, rồi tới quần đùi để lộ đôi chân thon dài và rắn chắc.

Đời này hắn đã từng duyệt vô số người, nhưng không có sự bức thiết muốn tiếp cận một người nào đó như bây giờ.

Song tên nhóc này lại là bạn của Giản Tùy Lâm.

Hắn kìm nén dục vọng trong người, làm bộ liếc hai người một cách dửng dưng.

Giản Tùy Lâm thấy vẻ mặt thờ ơ của hắn, nhanh nhảu gọi: "Anh, anh về rồi."

Giản Tùy Anh "Ừ" một tiếng, lạnh nhạt như thường ngày.

"Anh, đây là bạn em, Lý Ngọc, con trai của thủ trưởng."

"Hửm? Sao anh chưa từng thấy bao giờ?"

"Không phải trước đây chú Lý được điều ra tỉnh ngoài đó ư. Năm nay lại được điều về, hồi nhỏ chúng ta có quen nhau rồi, nhưng đã lâu rồi không gặp lại."

Giản Tùy Anh chợt nhớ hồi trước cha từng nói, con nhà họ Lý vừa được nhắc đến, gần đây về Bắc Kinh rồi. Hắn có nghe, nhưng chẳng bận tâm, vào ngày lễ Tết thì Giản gia và Lý gia còn có chút quan hệ, nhưng cũng chẳng phải thân thiết gì cho cam. Nếu hắn biết chú Lý có một đứa con trai xinh đẹp như hoa như ngọc đến thế thì chắc chắn sẽ sang bắt quàng làm họ.

Hắn gật đầu, khống chế nội tâm hơi rung động, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, bước đến.

Giản Tùy Lâm đứng lên, Lý Ngọc cũng đứng theo.

Lý Ngọc dậy thì rất tốt, cao gần bằng hắn. Vóc người cậu ta thon dài và mạnh mẽ, gương mặt anh tuấn xen lẫn vẻ trưởng thành và nét ngây ngô của các bé trai, không cần nói thừa, ai trông thấy thì tim cũng đập thình thịch.

Lòng Giản Tùy Anh ngứa ngáy, từ trước đến giờ hắn luôn thích chơi đùa với loại người có cơ thể to lớn và thon dài như vậy, đàn ông như thế mới gọi là xinh đẹp và gợi cảm.

Giản Tùy Anh đưa tay ra, cười nói: "Con trai của chú Lý? Vậy em có thể gọi anh một tiếng "anh" rồi."

Vẻ mặt của Lý Ngọc rất lạnh nhạt, nhưng cũng không thất lễ, nhẹ nhàng bắt tay với hắn, gật đầu, "Anh Giản."

Giản Tùy Anh càng thích cậu hơn, có thể nhìn thấy khí chất ổn trọng như vậy trên người của một đứa trẻ mười tám tuổi thật sự là rất hiếm.

Hắn cố ý vỗ lên lưng Lý Ngọc, "Vừa đá bóng xong à? Đừng bật điều hòa mạnh như thế, quần áo mấy đứa còn chưa khô, dễ cảm lắm." Sự mềm dẻo và rắn chắc của cơ thể trên tay khiến trái tim hắn run lên.

Giản Tùy Lâm hiếm khi thấy anh mình trưng vẻ mặt ôn hòa đến vậy, bèn không giấu nổi nét vui vẻ trên mặt, vội cầm lấy điều khiển điều hòa, "Em sẽ chỉnh nhiệt độ cao hơn."

Giản Tùy Anh nhìn miếng bánh ga-tô trên bàn, "Ăn cơm chưa?"

Giản Tùy Lâm đáp, "Vẫn chưa."

"Đá bóng xong mệt mỏi mà còn chưa ăn cơm, ăn mấy thứ ngọt ngấy đó làm gì. Mẹ Ngô đâu?"

"Trong nhà mẹ Ngô có việc, đã đi từ sáng rồi."
推荐内容